Tác giả:

Aoko gần đây thường nằm mơ, trong mơ đều là một bóng người quen thuộc. Ánh trăng lạnh nhạt chiếu xuống đỉnh núi, hắn ngạo nghễ đứng đó, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng, mái tóc màu bạc lay động nhẹ nhàng, tay áo cũng bay bay trong gió. Bóng người kia, cao quý tịch mịch. Nàng nhìn thấy mà đau lòng. Chỉ là sau khi trái tim nhói đau nàng mới biết, người vô tâm giống như nàng, vốn đã không có tư cách để đau. Năm trăm năm qua đi, rốt cuộc nàng cũng không quay về bên hắn. Lâu như vậy rồi, hắn còn nhớ rõ nàng sao… Shiina Aoko ngơ ngác nhìn bầu trời xanh thẳm ngoài lớp học, trầm tư suy nghĩ. Ngay lúc đôi mắt nàng mơ hồ nhìn cảnh vật phía trước, chợt nghe thấy có tiếng người gọi : “Aoko, có hậu bối sơ trung tìm cậu.” Shiina Aoko, học sinh trung học năm thứ nhất, là hội trưởng câu lạc bộ viết kịch kiêm hội phó câu lạc bộ bắn cung. Lúc trước khi nàng mới vào trung học, trùng hợp đúng lúc vị hội trưởng cũ vừa mới ra trường, từ sơ trung nàng đã đảm nhiệm công việc viết kịch, lúc đó cũng tự nhiên…

Chương 42: Ngoại truyện

[Đồng Nhân Inuyasha] Vĩnh Hằng Không Tồn TạiTác giả: Lý Duy DuyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngAoko gần đây thường nằm mơ, trong mơ đều là một bóng người quen thuộc. Ánh trăng lạnh nhạt chiếu xuống đỉnh núi, hắn ngạo nghễ đứng đó, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng, mái tóc màu bạc lay động nhẹ nhàng, tay áo cũng bay bay trong gió. Bóng người kia, cao quý tịch mịch. Nàng nhìn thấy mà đau lòng. Chỉ là sau khi trái tim nhói đau nàng mới biết, người vô tâm giống như nàng, vốn đã không có tư cách để đau. Năm trăm năm qua đi, rốt cuộc nàng cũng không quay về bên hắn. Lâu như vậy rồi, hắn còn nhớ rõ nàng sao… Shiina Aoko ngơ ngác nhìn bầu trời xanh thẳm ngoài lớp học, trầm tư suy nghĩ. Ngay lúc đôi mắt nàng mơ hồ nhìn cảnh vật phía trước, chợt nghe thấy có tiếng người gọi : “Aoko, có hậu bối sơ trung tìm cậu.” Shiina Aoko, học sinh trung học năm thứ nhất, là hội trưởng câu lạc bộ viết kịch kiêm hội phó câu lạc bộ bắn cung. Lúc trước khi nàng mới vào trung học, trùng hợp đúng lúc vị hội trưởng cũ vừa mới ra trường, từ sơ trung nàng đã đảm nhiệm công việc viết kịch, lúc đó cũng tự nhiên… Aoko v**t v* chú chó nhỏ mềm mại đang nằm trong lòng nàng, vui vẻ hỏi : “Sesshomaru, chú chó nhỏ này đáng yêu quá, là thú cưng tặng cho ta sao ?”Sesshomaru : “…Nó là con của chúng ta.”Aoko ngạc nhiên : “Hả ? Lúc trước ta sinh ra một chú chó nhỏ như vậy ?”Sesshomaru : “Lúc nó sinh ra vẫn ở dáng vẻ loài người, chỉ là một biến hóa nho nhỏ thôi.” Sau đó ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn về phía chú chó nhỏ : “Biến về đi.”Hắn vừa dứt lời, “bành” một tiếng, chú chó nhỏ trong lòng nàng đã biến thành một cậu bé hai ba tuổi, trắng trắng tròn tròn hết sức đáng yêu, nó tủi thân m*t m*t ngón tay, đôi mắt ngập nước to tròn nhìn Aoko.Aoko “di” một tiếng : “Vì sao lại không có lỗ tai ?”Sesshomaru : “Nó kế thừa huyết thống tinh khiết của đại yêu quái, không có khuyết điểm lộ nguyên hình của bán yêu.”Aoko cười nhẹ, bỗng nhiên đưa tay béo má cục cưng : “Biến về đi.”Cục cưng mờ mịt nhìn Sesshomaru, lại thấy Sesshomaru thản nhiên nhìn nó : “Làm một nam tử hán, con phải hết sức nghe lời mẫu thân.”“Bành” một tiếng, cục cưng lại biến về dáng vẻ chú chó nhỏ.“Hay quá ~ ha ha, lại biến về đi ~”“Lại biến về đi ~~”Vì thế cả buổi chiều, chỉ nghe thấy trong sân không ngừng vang lên tiếng động kỳ lạ, tiếng ư ử đáng thương của chú chó nhỏ, cùng với tiếng cười thoải mái của nữ tử đang chọc người ta.Rất rất nhiều năm về sau, khi chú chó nhỏ ngày đó đã trở thành người thừa kế mới nhất của Khuyển tộc, ký ức về buổi trưa hè năm ấy vẫn còn mới như in, đến nỗi sau này cứ nhìn thấy mẫu thân là nó lại nhanh chân bỏ chạy, mặc cho ôm ấp của mẫu thân ấm áp lạ thường…Cá : *Tung hoa* *Chỉ tay lên trời cười lớn* Phù, cuối cùng thì nhà cửa cũng có một bộ hoàn, mặc dù là truyện đồng nhân nên ít người đọc, nhưng đây là bộ truyện Cá rất thích nên cảm thấy vô cùng thỏa mãn, 2 tháng 8 ngày cho một bộ truyện 42 chương, tốc độ rùa bò nhưng may mà vẫn có thể đến đích :3. Vậy là hoàn một bộ đồng nhân Inuyasha rồi, để không bị lặp nhân vật nên về sau có lẽ Cá sẽ ko làm về Sesshomaru nữa T_T, cùng đến với các bộ đồng nhân khác nào !!!!!

Aoko v**t v* chú chó nhỏ mềm mại đang nằm trong lòng nàng, vui vẻ hỏi :
“Sesshomaru, chú chó nhỏ này đáng yêu quá, là thú cưng tặng cho ta sao
?”

Sesshomaru : “…Nó là con của chúng ta.”

Aoko ngạc nhiên : “Hả ? Lúc trước ta sinh ra một chú chó nhỏ như vậy ?”

Sesshomaru : “Lúc nó sinh ra vẫn ở dáng vẻ loài người, chỉ là một biến hóa nho nhỏ thôi.” Sau đó ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn về phía chú chó nhỏ :
“Biến về đi.”

Hắn vừa dứt lời, “bành” một tiếng, chú chó nhỏ trong
lòng nàng đã biến thành một cậu bé hai ba tuổi, trắng trắng tròn tròn
hết sức đáng yêu, nó tủi thân m*t m*t ngón tay, đôi mắt ngập nước to
tròn nhìn Aoko.

Aoko “di” một tiếng : “Vì sao lại không có lỗ tai ?”

Sesshomaru : “Nó kế thừa huyết thống tinh khiết của đại yêu quái, không có khuyết điểm lộ nguyên hình của bán yêu.”

Aoko cười nhẹ, bỗng nhiên đưa tay béo má cục cưng : “Biến về đi.”

Cục cưng mờ mịt nhìn Sesshomaru, lại thấy Sesshomaru thản nhiên nhìn nó :
“Làm một nam tử hán, con phải hết sức nghe lời mẫu thân.”

“Bành” một tiếng, cục cưng lại biến về dáng vẻ chú chó nhỏ.

“Hay quá ~ ha ha, lại biến về đi ~”

“Lại biến về đi ~~”

Vì thế cả buổi chiều, chỉ nghe thấy trong sân không ngừng vang lên tiếng
động kỳ lạ, tiếng ư ử đáng thương của chú chó nhỏ, cùng với tiếng cười
thoải mái của nữ tử đang chọc người ta.

Rất rất nhiều năm về sau, khi chú chó nhỏ ngày đó đã trở thành người thừa kế mới nhất của Khuyển
tộc, ký ức về buổi trưa hè năm ấy vẫn còn mới như in, đến nỗi sau này cứ nhìn thấy mẫu thân là nó lại nhanh chân bỏ chạy, mặc cho ôm ấp của mẫu
thân ấm áp lạ thường…

Cá : *Tung hoa* *Chỉ tay lên trời
cười lớn* Phù, cuối cùng thì nhà cửa cũng có một bộ hoàn, mặc dù là
truyện đồng nhân nên ít người đọc, nhưng đây là bộ truyện Cá rất thích
nên cảm thấy vô cùng thỏa mãn, 2 tháng 8 ngày cho một bộ truyện 42
chương, tốc độ rùa bò nhưng may mà vẫn có thể đến đích :3. Vậy là hoàn
một bộ đồng nhân Inuyasha rồi, để không bị lặp nhân vật nên về sau có lẽ Cá sẽ ko làm về Sesshomaru nữa T_T, cùng đến với các bộ đồng nhân khác
nào !!!!!

[Đồng Nhân Inuyasha] Vĩnh Hằng Không Tồn TạiTác giả: Lý Duy DuyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngAoko gần đây thường nằm mơ, trong mơ đều là một bóng người quen thuộc. Ánh trăng lạnh nhạt chiếu xuống đỉnh núi, hắn ngạo nghễ đứng đó, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng, mái tóc màu bạc lay động nhẹ nhàng, tay áo cũng bay bay trong gió. Bóng người kia, cao quý tịch mịch. Nàng nhìn thấy mà đau lòng. Chỉ là sau khi trái tim nhói đau nàng mới biết, người vô tâm giống như nàng, vốn đã không có tư cách để đau. Năm trăm năm qua đi, rốt cuộc nàng cũng không quay về bên hắn. Lâu như vậy rồi, hắn còn nhớ rõ nàng sao… Shiina Aoko ngơ ngác nhìn bầu trời xanh thẳm ngoài lớp học, trầm tư suy nghĩ. Ngay lúc đôi mắt nàng mơ hồ nhìn cảnh vật phía trước, chợt nghe thấy có tiếng người gọi : “Aoko, có hậu bối sơ trung tìm cậu.” Shiina Aoko, học sinh trung học năm thứ nhất, là hội trưởng câu lạc bộ viết kịch kiêm hội phó câu lạc bộ bắn cung. Lúc trước khi nàng mới vào trung học, trùng hợp đúng lúc vị hội trưởng cũ vừa mới ra trường, từ sơ trung nàng đã đảm nhiệm công việc viết kịch, lúc đó cũng tự nhiên… Aoko v**t v* chú chó nhỏ mềm mại đang nằm trong lòng nàng, vui vẻ hỏi : “Sesshomaru, chú chó nhỏ này đáng yêu quá, là thú cưng tặng cho ta sao ?”Sesshomaru : “…Nó là con của chúng ta.”Aoko ngạc nhiên : “Hả ? Lúc trước ta sinh ra một chú chó nhỏ như vậy ?”Sesshomaru : “Lúc nó sinh ra vẫn ở dáng vẻ loài người, chỉ là một biến hóa nho nhỏ thôi.” Sau đó ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn về phía chú chó nhỏ : “Biến về đi.”Hắn vừa dứt lời, “bành” một tiếng, chú chó nhỏ trong lòng nàng đã biến thành một cậu bé hai ba tuổi, trắng trắng tròn tròn hết sức đáng yêu, nó tủi thân m*t m*t ngón tay, đôi mắt ngập nước to tròn nhìn Aoko.Aoko “di” một tiếng : “Vì sao lại không có lỗ tai ?”Sesshomaru : “Nó kế thừa huyết thống tinh khiết của đại yêu quái, không có khuyết điểm lộ nguyên hình của bán yêu.”Aoko cười nhẹ, bỗng nhiên đưa tay béo má cục cưng : “Biến về đi.”Cục cưng mờ mịt nhìn Sesshomaru, lại thấy Sesshomaru thản nhiên nhìn nó : “Làm một nam tử hán, con phải hết sức nghe lời mẫu thân.”“Bành” một tiếng, cục cưng lại biến về dáng vẻ chú chó nhỏ.“Hay quá ~ ha ha, lại biến về đi ~”“Lại biến về đi ~~”Vì thế cả buổi chiều, chỉ nghe thấy trong sân không ngừng vang lên tiếng động kỳ lạ, tiếng ư ử đáng thương của chú chó nhỏ, cùng với tiếng cười thoải mái của nữ tử đang chọc người ta.Rất rất nhiều năm về sau, khi chú chó nhỏ ngày đó đã trở thành người thừa kế mới nhất của Khuyển tộc, ký ức về buổi trưa hè năm ấy vẫn còn mới như in, đến nỗi sau này cứ nhìn thấy mẫu thân là nó lại nhanh chân bỏ chạy, mặc cho ôm ấp của mẫu thân ấm áp lạ thường…Cá : *Tung hoa* *Chỉ tay lên trời cười lớn* Phù, cuối cùng thì nhà cửa cũng có một bộ hoàn, mặc dù là truyện đồng nhân nên ít người đọc, nhưng đây là bộ truyện Cá rất thích nên cảm thấy vô cùng thỏa mãn, 2 tháng 8 ngày cho một bộ truyện 42 chương, tốc độ rùa bò nhưng may mà vẫn có thể đến đích :3. Vậy là hoàn một bộ đồng nhân Inuyasha rồi, để không bị lặp nhân vật nên về sau có lẽ Cá sẽ ko làm về Sesshomaru nữa T_T, cùng đến với các bộ đồng nhân khác nào !!!!!

Chương 42: Ngoại truyện