Aoko gần đây thường nằm mơ, trong mơ đều là một bóng người quen thuộc. Ánh
trăng lạnh nhạt chiếu xuống đỉnh núi, hắn ngạo nghễ đứng đó, ánh mắt
trong trẻo mà lạnh lùng, mái tóc màu bạc lay động nhẹ nhàng, tay áo cũng bay bay trong gió.
Bóng người kia, cao quý tịch mịch.