Tác giả:

Thường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.…

Chương 12

Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!Tác giả: Đại Hải XàTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền VănThường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.… Nếu như biến thành dáng dấp nhân loại, thế giới sẽ lập tức rút lại nhỏ hơn nhiều, tầm nhìn cũng sẽ cao hơn.Hắc miêu cảm thấy nó ngoài ý muốn yêu thích cái cảm giác này.Bất quá điều này cũng đưa Thường Nhạc đến bi kịch.Nói thí dụ như ——Một buổi tối nào đó, Thường Nhạc đang vui vẻ lướt mạng, sau lưng đột nhiên có một cơ thể ấm áp dính sát vào người anh, mèo mun ghé vào lỗ tai anh nói nhỏ: “Tiểu người hầu trung thành của ta, mau tới sờ sờ ta.” Âm thanh trầm thấp, phối hợp nội dung nghe ra rất dễ dàng khiến người có ý nghĩ kỳ quái.Thường Nhạc mặt đỏ lên, sợ đến mức xém nữa ném con chuột đi.Liền nói thí dụ như, Thường Nhạc ngồi trên ghế sa lon đọc sách, câu được câu không nói chuyện cùng Hắc miêu.“Tiểu người hầu, gần đây cũng không thấy mi xem mấy loại phim kì quái kia.”“Phim gì kia?”“Ồ…” Hắc miêu suy nghĩ một chút, rất thành thực trả lời anh, “Chính là loại phim có hai tên đàn ông nhân loại đang giao phối đó.”Thường Nhạc: “…” Mi còn dám lén xem phim của ta!Rõ ràng là gay, Thường Nhạc bởi vì nguyên nhân gia trưởng, không dám tùy tiện phát sinh quan hệ qua mức giới hạn với người lạ, bình thường chỉ có thể ở nhà xem phim tự xử, thế nhưng lúc trước anh cũng không biết, hoá ra lúc mình tự xử lại bị một con mèo núp trong góc nhìn chằm chằm…Trên thực tế, Thường Nhạc đương nhiên sẽ có phản ứng với dáng dẻ con người mạnh mẽ của hắc miêu, nhưng anh vừa nhớ tới thân thể hoàn mỹ cùng mặt đẹp trai kia thật ra là một con mèo, anh liền xìu.ph*t d*c với một con mèo sao, đúng là điên mà!

Nếu như biến thành dáng dấp nhân loại, thế giới sẽ lập tức rút lại nhỏ hơn nhiều, tầm nhìn cũng sẽ cao hơn.

Hắc miêu cảm thấy nó ngoài ý muốn yêu thích cái cảm giác này.

Bất quá điều này cũng đưa Thường Nhạc đến bi kịch.

Nói thí dụ như ——

Một buổi tối nào đó, Thường Nhạc đang vui vẻ lướt mạng, sau lưng đột nhiên có một cơ thể ấm áp dính sát vào người anh, mèo mun ghé vào lỗ tai anh nói nhỏ: “Tiểu người hầu trung thành của ta, mau tới sờ sờ ta.” Âm thanh trầm thấp, phối hợp nội dung nghe ra rất dễ dàng khiến người có ý nghĩ kỳ quái.

Thường Nhạc mặt đỏ lên, sợ đến mức xém nữa ném con chuột đi.

Liền nói thí dụ như, Thường Nhạc ngồi trên ghế sa lon đọc sách, câu được câu không nói chuyện cùng Hắc miêu.

“Tiểu người hầu, gần đây cũng không thấy mi xem mấy loại phim kì quái kia.”

“Phim gì kia?”

“Ồ…” Hắc miêu suy nghĩ một chút, rất thành thực trả lời anh, “Chính là loại phim có hai tên đàn ông nhân loại đang giao phối đó.”

Thường Nhạc: “…” Mi còn dám lén xem phim của ta!

Rõ ràng là gay, Thường Nhạc bởi vì nguyên nhân gia trưởng, không dám tùy tiện phát sinh quan hệ qua mức giới hạn với người lạ, bình thường chỉ có thể ở nhà xem phim tự xử, thế nhưng lúc trước anh cũng không biết, hoá ra lúc mình tự xử lại bị một con mèo núp trong góc nhìn chằm chằm…

Trên thực tế, Thường Nhạc đương nhiên sẽ có phản ứng với dáng dẻ con người mạnh mẽ của hắc miêu, nhưng anh vừa nhớ tới thân thể hoàn mỹ cùng mặt đẹp trai kia thật ra là một con mèo, anh liền xìu.

ph*t d*c với một con mèo sao, đúng là điên mà!

Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!Tác giả: Đại Hải XàTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền VănThường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.… Nếu như biến thành dáng dấp nhân loại, thế giới sẽ lập tức rút lại nhỏ hơn nhiều, tầm nhìn cũng sẽ cao hơn.Hắc miêu cảm thấy nó ngoài ý muốn yêu thích cái cảm giác này.Bất quá điều này cũng đưa Thường Nhạc đến bi kịch.Nói thí dụ như ——Một buổi tối nào đó, Thường Nhạc đang vui vẻ lướt mạng, sau lưng đột nhiên có một cơ thể ấm áp dính sát vào người anh, mèo mun ghé vào lỗ tai anh nói nhỏ: “Tiểu người hầu trung thành của ta, mau tới sờ sờ ta.” Âm thanh trầm thấp, phối hợp nội dung nghe ra rất dễ dàng khiến người có ý nghĩ kỳ quái.Thường Nhạc mặt đỏ lên, sợ đến mức xém nữa ném con chuột đi.Liền nói thí dụ như, Thường Nhạc ngồi trên ghế sa lon đọc sách, câu được câu không nói chuyện cùng Hắc miêu.“Tiểu người hầu, gần đây cũng không thấy mi xem mấy loại phim kì quái kia.”“Phim gì kia?”“Ồ…” Hắc miêu suy nghĩ một chút, rất thành thực trả lời anh, “Chính là loại phim có hai tên đàn ông nhân loại đang giao phối đó.”Thường Nhạc: “…” Mi còn dám lén xem phim của ta!Rõ ràng là gay, Thường Nhạc bởi vì nguyên nhân gia trưởng, không dám tùy tiện phát sinh quan hệ qua mức giới hạn với người lạ, bình thường chỉ có thể ở nhà xem phim tự xử, thế nhưng lúc trước anh cũng không biết, hoá ra lúc mình tự xử lại bị một con mèo núp trong góc nhìn chằm chằm…Trên thực tế, Thường Nhạc đương nhiên sẽ có phản ứng với dáng dẻ con người mạnh mẽ của hắc miêu, nhưng anh vừa nhớ tới thân thể hoàn mỹ cùng mặt đẹp trai kia thật ra là một con mèo, anh liền xìu.ph*t d*c với một con mèo sao, đúng là điên mà!

Chương 12