Do sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với…

Chương 2

Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Sáng sớm nghe tiếng chim hót để rời giường là một chuyện tương đối tốt, chẳng qua nếu như phát hiện mình thức dậy trong WC, hơn nữa tiểu đệ nhà mình còn chưa cất đi, đang yên vị ngoài quần thì dường như không được tốt cho lắm.Vu Hằng ngáp một cái, thình lình nhớ tới chuyện phát sinh tối qua liền giật mình. Hắn vội vã đứng lên, ngẩng đầu nhìn tứ phía trong nhà vệ sinh, quả nhiên trông thấy đôi chân đang lủng lẳng trong không khí, tuy rằng so với tối qua có trong suốt hơn, nhưng hắn chắc rằng là cùng một loại.Đối phương trưng ra một khuôn mặt vô tội, nháy nháy mắt, giơ tay lên vẫy vẫy Vu Hằng: “Sớm a!”“…Sớm…!” Vu Hằng cũng vô thức đưa tay lên bắt chuyện nhưng lại đột nhiên có cảm giác đại nạn sẽ ập xuống đầu. Hình như hắn đã từng nghe thấy có người bảo rằng, ai đó nhìn thấy ma nghĩa là người đó sắp quy tiên a…Không, không, không, nhất định là gần đây tăng ca nhiều quá nên đem đầu óc phá hư rồi. Cái vật thể trước mắt chắc là ảo giác, không để ý đến nó, nó sẽ biến mất. Ngày mai hắn phải đối với ông chủ xin nghỉ phép, phải hảo hảo nghỉ ngơi mới được.“A, thật ngại quá, ngươi vẫn chưa k** kh** q**n!”“…”Vu Hằng nháy mắt đầu óc trống rỗng.Thế nhưng thân thể hắn theo bản năng chạy nhanh ra ngoài, khóa chặt cửa nhà vệ sinh lại.Hắn nhìn chằm chằm cửa phòng cả phút cũng không thấy có động tĩnh gì, lúc này mới thở phào một hơi.Là ảo giác đi…!

Sáng sớm nghe tiếng chim hót để rời giường là một chuyện tương đối tốt, chẳng qua nếu như phát hiện mình thức dậy trong WC, hơn nữa tiểu đệ nhà mình còn chưa cất đi, đang yên vị ngoài quần thì dường như không được tốt cho lắm.

Vu Hằng ngáp một cái, thình lình nhớ tới chuyện phát sinh tối qua liền giật mình. Hắn vội vã đứng lên, ngẩng đầu nhìn tứ phía trong nhà vệ sinh, quả nhiên trông thấy đôi chân đang lủng lẳng trong không khí, tuy rằng so với tối qua có trong suốt hơn, nhưng hắn chắc rằng là cùng một loại.

Đối phương trưng ra một khuôn mặt vô tội, nháy nháy mắt, giơ tay lên vẫy vẫy Vu Hằng: “Sớm a!”

“…Sớm…!” Vu Hằng cũng vô thức đưa tay lên bắt chuyện nhưng lại đột nhiên có cảm giác đại nạn sẽ ập xuống đầu. Hình như hắn đã từng nghe thấy có người bảo rằng, ai đó nhìn thấy ma nghĩa là người đó sắp quy tiên a…

Không, không, không, nhất định là gần đây tăng ca nhiều quá nên đem đầu óc phá hư rồi. Cái vật thể trước mắt chắc là ảo giác, không để ý đến nó, nó sẽ biến mất. Ngày mai hắn phải đối với ông chủ xin nghỉ phép, phải hảo hảo nghỉ ngơi mới được.

“A, thật ngại quá, ngươi vẫn chưa k** kh** q**n!”

“…”

Vu Hằng nháy mắt đầu óc trống rỗng.

Thế nhưng thân thể hắn theo bản năng chạy nhanh ra ngoài, khóa chặt cửa nhà vệ sinh lại.

Hắn nhìn chằm chằm cửa phòng cả phút cũng không thấy có động tĩnh gì, lúc này mới thở phào một hơi.

Là ảo giác đi…!

Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Sáng sớm nghe tiếng chim hót để rời giường là một chuyện tương đối tốt, chẳng qua nếu như phát hiện mình thức dậy trong WC, hơn nữa tiểu đệ nhà mình còn chưa cất đi, đang yên vị ngoài quần thì dường như không được tốt cho lắm.Vu Hằng ngáp một cái, thình lình nhớ tới chuyện phát sinh tối qua liền giật mình. Hắn vội vã đứng lên, ngẩng đầu nhìn tứ phía trong nhà vệ sinh, quả nhiên trông thấy đôi chân đang lủng lẳng trong không khí, tuy rằng so với tối qua có trong suốt hơn, nhưng hắn chắc rằng là cùng một loại.Đối phương trưng ra một khuôn mặt vô tội, nháy nháy mắt, giơ tay lên vẫy vẫy Vu Hằng: “Sớm a!”“…Sớm…!” Vu Hằng cũng vô thức đưa tay lên bắt chuyện nhưng lại đột nhiên có cảm giác đại nạn sẽ ập xuống đầu. Hình như hắn đã từng nghe thấy có người bảo rằng, ai đó nhìn thấy ma nghĩa là người đó sắp quy tiên a…Không, không, không, nhất định là gần đây tăng ca nhiều quá nên đem đầu óc phá hư rồi. Cái vật thể trước mắt chắc là ảo giác, không để ý đến nó, nó sẽ biến mất. Ngày mai hắn phải đối với ông chủ xin nghỉ phép, phải hảo hảo nghỉ ngơi mới được.“A, thật ngại quá, ngươi vẫn chưa k** kh** q**n!”“…”Vu Hằng nháy mắt đầu óc trống rỗng.Thế nhưng thân thể hắn theo bản năng chạy nhanh ra ngoài, khóa chặt cửa nhà vệ sinh lại.Hắn nhìn chằm chằm cửa phòng cả phút cũng không thấy có động tĩnh gì, lúc này mới thở phào một hơi.Là ảo giác đi…!

Chương 2