Do sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với…

Chương 3

Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Tâm trạng nặng nề, Vu Hằng bắt đầu thu thập phòng ngủ, khóa quần cũng kéo lại chỉnh tề. Do dự mãi, hắn vẫn là bước về phía nhà vệ sinh. Đến khi mở cửa, lần thứ hai nhìn thấy đôi chân lủng lẳng trước mặt, hắn liền cảm thấy lục phỉ ngũ tạng không vỡ nát thì cũng mỗi thứ một nơi.Lặng lẽ khóa kĩ cửa lại lần nữa, loáng thoáng nghe thấy tiếng nhạc quen thuộc, Vu Hằng vội vã lấy điện thoại di động từ túi áo khoác ra, ngoài ý muốn nhìn thấy tên “Ông chủ” nhấp nháy trên màn hình, đầu của hắn đột nhiên nhói lên.Vu Hằng thấp thỏm tiếp điện thoại, bên kia ông chủ nói cuối tuần không đủ nhân lực nên phải đến công ty tăng ca. Lại là tăng ca. Vu Hằng tức đến xì khói trên đầu, nghĩ thầm nếu không phải tăng ca nhiều quá, hắn tự nhiên lại đi sinh ra cái ảo giác kia à. Vì sao hắn lại toàn gặp xui xẻo thế chứ. Đều là do tăng ca làm hại!Ông chủ không thấy Vu Hằng nói gì, cho rằng hắn đã đồng ý, thế là liền vô tình cúp máy.Vu Hằng bên này đang định ném điện thoại thì bật lên một tin nhắn, là của ông chủ, nội dung tin chỉ vỏn vẹn hai chữ cùng với một dấu chấm than.“Tăng ca!”Vu Hằng bị chọc tức nhưng không làm gì được, liền nhắn trả lại một tin:“Vậy ngươi trước tiên đem đầu óc ta làm cho tỉnh táo trở lại!”Sau đó ông chủ liền không có động tĩnh gì.

Tâm trạng nặng nề, Vu Hằng bắt đầu thu thập phòng ngủ, khóa quần cũng kéo lại chỉnh tề. Do dự mãi, hắn vẫn là bước về phía nhà vệ sinh. Đến khi mở cửa, lần thứ hai nhìn thấy đôi chân lủng lẳng trước mặt, hắn liền cảm thấy lục phỉ ngũ tạng không vỡ nát thì cũng mỗi thứ một nơi.

Lặng lẽ khóa kĩ cửa lại lần nữa, loáng thoáng nghe thấy tiếng nhạc quen thuộc, Vu Hằng vội vã lấy điện thoại di động từ túi áo khoác ra, ngoài ý muốn nhìn thấy tên “Ông chủ” nhấp nháy trên màn hình, đầu của hắn đột nhiên nhói lên.

Vu Hằng thấp thỏm tiếp điện thoại, bên kia ông chủ nói cuối tuần không đủ nhân lực nên phải đến công ty tăng ca. Lại là tăng ca. Vu Hằng tức đến xì khói trên đầu, nghĩ thầm nếu không phải tăng ca nhiều quá, hắn tự nhiên lại đi sinh ra cái ảo giác kia à. Vì sao hắn lại toàn gặp xui xẻo thế chứ. Đều là do tăng ca làm hại!

Ông chủ không thấy Vu Hằng nói gì, cho rằng hắn đã đồng ý, thế là liền vô tình cúp máy.

Vu Hằng bên này đang định ném điện thoại thì bật lên một tin nhắn, là của ông chủ, nội dung tin chỉ vỏn vẹn hai chữ cùng với một dấu chấm than.

“Tăng ca!”

Vu Hằng bị chọc tức nhưng không làm gì được, liền nhắn trả lại một tin:

“Vậy ngươi trước tiên đem đầu óc ta làm cho tỉnh táo trở lại!”

Sau đó ông chủ liền không có động tĩnh gì.

Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Tâm trạng nặng nề, Vu Hằng bắt đầu thu thập phòng ngủ, khóa quần cũng kéo lại chỉnh tề. Do dự mãi, hắn vẫn là bước về phía nhà vệ sinh. Đến khi mở cửa, lần thứ hai nhìn thấy đôi chân lủng lẳng trước mặt, hắn liền cảm thấy lục phỉ ngũ tạng không vỡ nát thì cũng mỗi thứ một nơi.Lặng lẽ khóa kĩ cửa lại lần nữa, loáng thoáng nghe thấy tiếng nhạc quen thuộc, Vu Hằng vội vã lấy điện thoại di động từ túi áo khoác ra, ngoài ý muốn nhìn thấy tên “Ông chủ” nhấp nháy trên màn hình, đầu của hắn đột nhiên nhói lên.Vu Hằng thấp thỏm tiếp điện thoại, bên kia ông chủ nói cuối tuần không đủ nhân lực nên phải đến công ty tăng ca. Lại là tăng ca. Vu Hằng tức đến xì khói trên đầu, nghĩ thầm nếu không phải tăng ca nhiều quá, hắn tự nhiên lại đi sinh ra cái ảo giác kia à. Vì sao hắn lại toàn gặp xui xẻo thế chứ. Đều là do tăng ca làm hại!Ông chủ không thấy Vu Hằng nói gì, cho rằng hắn đã đồng ý, thế là liền vô tình cúp máy.Vu Hằng bên này đang định ném điện thoại thì bật lên một tin nhắn, là của ông chủ, nội dung tin chỉ vỏn vẹn hai chữ cùng với một dấu chấm than.“Tăng ca!”Vu Hằng bị chọc tức nhưng không làm gì được, liền nhắn trả lại một tin:“Vậy ngươi trước tiên đem đầu óc ta làm cho tỉnh táo trở lại!”Sau đó ông chủ liền không có động tĩnh gì.

Chương 3