Do sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với…
Chương 16
Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Rạng sáng bốn giờ tại bến xe lửa, cả đem hắn cơ hồ không ngủ.Thu thập hết đồ đạc này nọ, mới ngã lưng xuống giường thì chuông báo thức đã reo lên, dụi dụi mắt mặc áo, còn cố ý bước đến nhà vệ sinh xem xét một chút.Không có bóng người, bóng ma cũng không có.Trở về rồi a?Về cũng tốt.Hay là đã trở nên trong suốt?Vu Hằng muốn triệt để quên cái tên thần gà mờ kia, nhưng là lời giải thích vừa rồi làm tâm tình hắn không sao tốt lên được.Tuyệt đối là trở về đi.Xe lửa đến lúc 8 giờ 40 phút, Vu Hằng lên xe, sắp về đến nhà rồi.Về đến nơi, hành lý chưa kịp buông, mẹ hắn đã kéo hắn đi, kêu là đi hỏa tang cậu.Không biết rõ có phải hay không đã chấp nhận sự thật, mẹ hắn trông thật bình tĩnh.Thời điểm tạm biệt người đã chết, Vu Hằng nói một câu: “Mong cậu nhận được chức vị cao cao một chút.”Đến lúc hỏa táng, bầu trời âm trầm đến lợi hại, không lâu sau liền mưa nhưng không to lắm, mọi người cũng không buồn để ý.Mục Quang Minh từng nói hồn thể mới không thuộc về thế giới này, cũng không thuộc về thế giới kia, nó là nằm giữa, kiểu như không thuần chủng gì đó.Bởi vì hồn ma mới có vị trí hết sức đặc biệt nên sẽ có một nơi chuyên phụ trách, nhưng thỉnh thoảng cũng có chuyện cá lọt lưới, chính là những câu chuyện ma mà chúng ta hay nghe được.Thời điểm gác đêm, Vu Hằng lôi điện thoại di động ra, nhìm chằm chằm vào dãy số của bác gái Mục Quang Minh mà không dám gọi, hắn biết, nếu như đáp án không như mong đợi thì tâm tình hắn sẽ như thế nào.Không yên lòng trải qua vài ngày, Vu Hằng đem theo hành lý một lần nữa lên xe lửa trở về nhà, chính là càng gần nhà, hắn lại càng cảm thấy tâm tình thấp thỏm không yên.
Rạng sáng bốn giờ tại bến xe lửa, cả đem hắn cơ hồ không ngủ.
Thu thập hết đồ đạc này nọ, mới ngã lưng xuống giường thì chuông báo thức đã reo lên, dụi dụi mắt mặc áo, còn cố ý bước đến nhà vệ sinh xem xét một chút.
Không có bóng người, bóng ma cũng không có.
Trở về rồi a?
Về cũng tốt.
Hay là đã trở nên trong suốt?
Vu Hằng muốn triệt để quên cái tên thần gà mờ kia, nhưng là lời giải thích vừa rồi làm tâm tình hắn không sao tốt lên được.
Tuyệt đối là trở về đi.
Xe lửa đến lúc 8 giờ 40 phút, Vu Hằng lên xe, sắp về đến nhà rồi.
Về đến nơi, hành lý chưa kịp buông, mẹ hắn đã kéo hắn đi, kêu là đi hỏa tang cậu.
Không biết rõ có phải hay không đã chấp nhận sự thật, mẹ hắn trông thật bình tĩnh.
Thời điểm tạm biệt người đã chết, Vu Hằng nói một câu: “Mong cậu nhận được chức vị cao cao một chút.”
Đến lúc hỏa táng, bầu trời âm trầm đến lợi hại, không lâu sau liền mưa nhưng không to lắm, mọi người cũng không buồn để ý.
Mục Quang Minh từng nói hồn thể mới không thuộc về thế giới này, cũng không thuộc về thế giới kia, nó là nằm giữa, kiểu như không thuần chủng gì đó.
Bởi vì hồn ma mới có vị trí hết sức đặc biệt nên sẽ có một nơi chuyên phụ trách, nhưng thỉnh thoảng cũng có chuyện cá lọt lưới, chính là những câu chuyện ma mà chúng ta hay nghe được.
Thời điểm gác đêm, Vu Hằng lôi điện thoại di động ra, nhìm chằm chằm vào dãy số của bác gái Mục Quang Minh mà không dám gọi, hắn biết, nếu như đáp án không như mong đợi thì tâm tình hắn sẽ như thế nào.
Không yên lòng trải qua vài ngày, Vu Hằng đem theo hành lý một lần nữa lên xe lửa trở về nhà, chính là càng gần nhà, hắn lại càng cảm thấy tâm tình thấp thỏm không yên.
Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Rạng sáng bốn giờ tại bến xe lửa, cả đem hắn cơ hồ không ngủ.Thu thập hết đồ đạc này nọ, mới ngã lưng xuống giường thì chuông báo thức đã reo lên, dụi dụi mắt mặc áo, còn cố ý bước đến nhà vệ sinh xem xét một chút.Không có bóng người, bóng ma cũng không có.Trở về rồi a?Về cũng tốt.Hay là đã trở nên trong suốt?Vu Hằng muốn triệt để quên cái tên thần gà mờ kia, nhưng là lời giải thích vừa rồi làm tâm tình hắn không sao tốt lên được.Tuyệt đối là trở về đi.Xe lửa đến lúc 8 giờ 40 phút, Vu Hằng lên xe, sắp về đến nhà rồi.Về đến nơi, hành lý chưa kịp buông, mẹ hắn đã kéo hắn đi, kêu là đi hỏa tang cậu.Không biết rõ có phải hay không đã chấp nhận sự thật, mẹ hắn trông thật bình tĩnh.Thời điểm tạm biệt người đã chết, Vu Hằng nói một câu: “Mong cậu nhận được chức vị cao cao một chút.”Đến lúc hỏa táng, bầu trời âm trầm đến lợi hại, không lâu sau liền mưa nhưng không to lắm, mọi người cũng không buồn để ý.Mục Quang Minh từng nói hồn thể mới không thuộc về thế giới này, cũng không thuộc về thế giới kia, nó là nằm giữa, kiểu như không thuần chủng gì đó.Bởi vì hồn ma mới có vị trí hết sức đặc biệt nên sẽ có một nơi chuyên phụ trách, nhưng thỉnh thoảng cũng có chuyện cá lọt lưới, chính là những câu chuyện ma mà chúng ta hay nghe được.Thời điểm gác đêm, Vu Hằng lôi điện thoại di động ra, nhìm chằm chằm vào dãy số của bác gái Mục Quang Minh mà không dám gọi, hắn biết, nếu như đáp án không như mong đợi thì tâm tình hắn sẽ như thế nào.Không yên lòng trải qua vài ngày, Vu Hằng đem theo hành lý một lần nữa lên xe lửa trở về nhà, chính là càng gần nhà, hắn lại càng cảm thấy tâm tình thấp thỏm không yên.