Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 768: Không sợ chiến hỏa 2
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hôm sau.Trên điện Kim Loan, tất cả các quan lại đều chúc mừng hoàng đế có hoàng tử.Nhan Hi khó có được vẻ mặt ôn hoà, hớn hở tiếp nhận.Thừa dịp Hoàng thượng tâm tình không tệ, đã có đại thần nói lên ý xin bệ hạ về lại hoàng cung, Duệ vương phủ đã mấy lần gặp thích khách, một nửa trong số đó đúng là vì an toàn của Nhan Hi mà suy nghĩ, còn một nửa khác quả thật cũng tồn tại tư tâm, mắt thấy bệ hạ đã có hài tử, nếu lại không chịu hồi cung, vậy thì những nữ tử thanh xuân bọn họ đã chuẩn bị coi như không có cơ hội.Mặc dù biết lúc này nói ra sợ là cũng không tạo nên tác dụng gì.Nhan Hi quả nhiên là mắt lạnh đông lại, cũng không có như ngày thường lớn tiếng không đồng ý.Quay sang nhìn Cửu Đỉnh đứng bên cạnh, trên tay hắn đang cầm thánh chí, gật đầu ra hiệu, không nói gì nhắm lại mắt, hai tay khoác lên trên ghế rồng chờ đợi.Cửu Đỉnh đi về phía trước một bước dài, mở ra thánh chỉ, cao giọng đọc, ngắn ngủn thánh chỉ không tới bốn trăm chữ, hắn dùng tốc độ thật chậm cùng âm thanh có trộn lẫn nội lực trầm bổng du dương đọc to, các tứ phẩm quan viên ở mọi góc khuất trên Kim Loan điện cũng nghe nhất thanh nhị sở (rõ ràng).Tiểu hoàng tử, ban tên Tử Thiên, lập làm đông cung thái tử.Tiểu công chúa, ban tên Tử Ngọc, làm trưởng công chúa.Hai đứa nhỏ mới sinh ra một ngày đều chiếm được phong thưởng cao nhất, riêng ban thưởng phủ đệ thì đợi sau khi trưởng thành sẽ sử dụng.Không chỉ như vậy, còn đặc biệt ban cho mẫu thân của chúng quyền lợi tự mình nuôi dưỡng, cùng Hoàng thượng cư ngụ ở Duệ vương phủ.Thánh chỉ tuyên đọc xong, Cửu Đỉnh thối lui đến một bên, dùng hai tay dâng lên, đặt trên long án trước mặt Nhan Hi.Không ai nói chuyện.Không có ai nhảy ra tỏ vẻ phản đối.Kim Loan điện yên tĩnh giống như không có người nào.Vẫn là thúc thúc của hoàng đế – Quý vương gia trước kịp phản ứng, tiến lên một bước lắc lắc nét mặt già nua quỳ xuống, “Hoàng thượng, lúc này không cần nóng vội, tiểu hoàng tử mới vừa ra đời, hoàng đế đang lúc tráng niên, nếu lặp làm thái tử ngay bây giờ không khỏi có quá sớm.”Có người mở đầu, tự nhiên có người tiếp đón, Nhan Hi làm ra quyết định như vậy, ngay cả ý kiến quần thần cũng chưa từng hỏi qua, vì lợi ích sau này, lập tức có vị đại thần trực tiếp bỏ qua sắc mặt dọa người của Nhan Hi, quỳ xuống khuyên can.“Hoàng thượng, Quý vương gia nói cực kỳ chính xác, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, đông cung thái tử là đế vương tương lai, liên quan đến thiên hạ, thần xin bệ hạ suy nghĩ kỹ càng rồi sau hãy định.”
Hôm sau.
Trên điện Kim Loan, tất cả các quan lại đều chúc mừng hoàng đế có hoàng tử.
Nhan Hi khó có được vẻ mặt ôn hoà, hớn hở tiếp nhận.
Thừa dịp Hoàng thượng tâm tình không tệ, đã có đại thần nói lên ý xin bệ hạ
về lại hoàng cung, Duệ vương phủ đã mấy lần gặp thích khách, một nửa
trong số đó đúng là vì an toàn của Nhan Hi mà suy nghĩ, còn một nửa khác quả thật cũng tồn tại tư tâm, mắt thấy bệ hạ đã có hài tử, nếu lại
không chịu hồi cung, vậy thì những nữ tử thanh xuân bọn họ đã chuẩn bị
coi như không có cơ hội.
Mặc dù biết lúc này nói ra sợ là cũng không tạo nên tác dụng gì.
Nhan Hi quả nhiên là mắt lạnh đông lại, cũng không có như ngày thường lớn tiếng không đồng ý.
Quay sang nhìn Cửu Đỉnh đứng bên cạnh, trên tay hắn đang cầm thánh chí, gật
đầu ra hiệu, không nói gì nhắm lại mắt, hai tay khoác lên trên ghế rồng
chờ đợi.
Cửu Đỉnh đi về phía trước một bước dài, mở ra thánh chỉ, cao giọng đọc, ngắn ngủn thánh chỉ không tới bốn trăm chữ, hắn dùng tốc độ thật chậm cùng âm thanh có trộn lẫn nội lực trầm bổng du dương đọc
to, các tứ phẩm quan viên ở mọi góc khuất trên Kim Loan điện cũng nghe
nhất thanh nhị sở (rõ ràng).
Tiểu hoàng tử, ban tên Tử Thiên, lập làm đông cung thái tử.
Tiểu công chúa, ban tên Tử Ngọc, làm trưởng công chúa.
Hai đứa nhỏ mới sinh ra một ngày đều chiếm được phong thưởng cao nhất,
riêng ban thưởng phủ đệ thì đợi sau khi trưởng thành sẽ sử dụng.
Không chỉ như vậy, còn đặc biệt ban cho mẫu thân của chúng quyền lợi tự mình
nuôi dưỡng, cùng Hoàng thượng cư ngụ ở Duệ vương phủ.
Thánh chỉ tuyên đọc xong, Cửu Đỉnh thối lui đến một bên, dùng hai tay dâng lên, đặt trên long án trước mặt Nhan Hi.
Không ai nói chuyện.
Không có ai nhảy ra tỏ vẻ phản đối.
Kim Loan điện yên tĩnh giống như không có người nào.
Vẫn là thúc thúc của hoàng đế – Quý vương gia trước kịp phản ứng, tiến lên
một bước lắc lắc nét mặt già nua quỳ xuống, “Hoàng thượng, lúc này không cần nóng vội, tiểu hoàng tử mới vừa ra đời, hoàng đế đang lúc tráng
niên, nếu lặp làm thái tử ngay bây giờ không khỏi có quá sớm.”
Có người mở đầu, tự nhiên có người tiếp đón, Nhan Hi làm ra quyết định như vậy, ngay cả ý kiến quần thần cũng chưa từng hỏi qua, vì lợi ích sau
này, lập tức có vị đại thần trực tiếp bỏ qua sắc mặt dọa người của Nhan
Hi, quỳ xuống khuyên can.
“Hoàng thượng, Quý vương gia nói cực kỳ chính xác, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, đông cung thái tử là đế vương tương lai, liên quan đến thiên hạ, thần xin bệ hạ suy nghĩ kỹ càng rồi
sau hãy định.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hôm sau.Trên điện Kim Loan, tất cả các quan lại đều chúc mừng hoàng đế có hoàng tử.Nhan Hi khó có được vẻ mặt ôn hoà, hớn hở tiếp nhận.Thừa dịp Hoàng thượng tâm tình không tệ, đã có đại thần nói lên ý xin bệ hạ về lại hoàng cung, Duệ vương phủ đã mấy lần gặp thích khách, một nửa trong số đó đúng là vì an toàn của Nhan Hi mà suy nghĩ, còn một nửa khác quả thật cũng tồn tại tư tâm, mắt thấy bệ hạ đã có hài tử, nếu lại không chịu hồi cung, vậy thì những nữ tử thanh xuân bọn họ đã chuẩn bị coi như không có cơ hội.Mặc dù biết lúc này nói ra sợ là cũng không tạo nên tác dụng gì.Nhan Hi quả nhiên là mắt lạnh đông lại, cũng không có như ngày thường lớn tiếng không đồng ý.Quay sang nhìn Cửu Đỉnh đứng bên cạnh, trên tay hắn đang cầm thánh chí, gật đầu ra hiệu, không nói gì nhắm lại mắt, hai tay khoác lên trên ghế rồng chờ đợi.Cửu Đỉnh đi về phía trước một bước dài, mở ra thánh chỉ, cao giọng đọc, ngắn ngủn thánh chỉ không tới bốn trăm chữ, hắn dùng tốc độ thật chậm cùng âm thanh có trộn lẫn nội lực trầm bổng du dương đọc to, các tứ phẩm quan viên ở mọi góc khuất trên Kim Loan điện cũng nghe nhất thanh nhị sở (rõ ràng).Tiểu hoàng tử, ban tên Tử Thiên, lập làm đông cung thái tử.Tiểu công chúa, ban tên Tử Ngọc, làm trưởng công chúa.Hai đứa nhỏ mới sinh ra một ngày đều chiếm được phong thưởng cao nhất, riêng ban thưởng phủ đệ thì đợi sau khi trưởng thành sẽ sử dụng.Không chỉ như vậy, còn đặc biệt ban cho mẫu thân của chúng quyền lợi tự mình nuôi dưỡng, cùng Hoàng thượng cư ngụ ở Duệ vương phủ.Thánh chỉ tuyên đọc xong, Cửu Đỉnh thối lui đến một bên, dùng hai tay dâng lên, đặt trên long án trước mặt Nhan Hi.Không ai nói chuyện.Không có ai nhảy ra tỏ vẻ phản đối.Kim Loan điện yên tĩnh giống như không có người nào.Vẫn là thúc thúc của hoàng đế – Quý vương gia trước kịp phản ứng, tiến lên một bước lắc lắc nét mặt già nua quỳ xuống, “Hoàng thượng, lúc này không cần nóng vội, tiểu hoàng tử mới vừa ra đời, hoàng đế đang lúc tráng niên, nếu lặp làm thái tử ngay bây giờ không khỏi có quá sớm.”Có người mở đầu, tự nhiên có người tiếp đón, Nhan Hi làm ra quyết định như vậy, ngay cả ý kiến quần thần cũng chưa từng hỏi qua, vì lợi ích sau này, lập tức có vị đại thần trực tiếp bỏ qua sắc mặt dọa người của Nhan Hi, quỳ xuống khuyên can.“Hoàng thượng, Quý vương gia nói cực kỳ chính xác, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, đông cung thái tử là đế vương tương lai, liên quan đến thiên hạ, thần xin bệ hạ suy nghĩ kỹ càng rồi sau hãy định.”