Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 31: Vì sao nói đó là thủ đoạn (4)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân cố tình vận khí trên người ,lại giả vờ ôm người nghiêng ngả lảo đảo, trên lưng quần áo thủng lỗ chỗ, không có ai dám nghĩ là trên người không có vết thương nào.-“Phụng An, ngươi thật to gan, dám mắng bá bá ta.” Phong Vân lại ngã sõng xoài , ôm Mộc Hoàng nhìn mọi thứ một cách chật vật.-“ Cái gì! Con rùa vương bát đản dám ở trước mặt bổn vương tử mà kêu gào, hừ, hôm nay lão tử không chỉ có dám mắng , hắn mà dám đụng đến ta thì một đao chém sạch.Nuôi dưỡng ra một đứa rác rưởi ven đường như ngươi , lão tử ta hôm nay sẽ thay trời hành đạo…”-“Làm càn.” Tiếng nói trong cơn tức giận của Phụng An còn chưa bùng phát hết, một thanh âm tràn đầy lửa giận khác vang lên như một khối hoả khí kinh thiên vừa phát nổ giữa không trung vậy.Ngay sau đó bỗng có một vài thân ảnh lao tới, phi thân tới ngăn cản đòn tấn công của Phụng An, bảo vệ cho Phong Vân đang một thân chật vật.-“Kẻ nào vương bát…”-“ Quốc chủ..”-“Phụ Vương…”Phụng An theo bản năng gầm lên tiếng giận dữ, phía sau hắn một vài kẻ đã bị doạ đến trắng mặt, nơm nớp lo sợ kêu ra.-“A..….” Phụng An sửng sốt, quay lại mới thấy phụ vương hắn mặt mày xám xịt đang đi đến, sắc mặt dữ tợn như thể muốn ăn thịt người khác vậy.-“Phụ vương…… Phụ…… Vương……” Hổ tiên ba trong tay Phụng An rơi xuống đất vang lên một tiếng. .-“Bá bá, cứu Vân Nhi.”Bá bá? Phong Vân đang gọi phụ vương của hắn là bá bá ?Trong giây lát Phụng An chợt nhớ tới , gia gia của Phong Vân và gia gia bọn họ vốn là huynh đệ. Vậy nên Phong Vân chính là một người trong hoàng tộc.Nếu là hậu bối của hoàng hậu, thì có thể gọi phụ vương hắn là dượng.Nếu là hậu bối của huynh đệ với gia gia hắn thì có thể kêu phụ vương hắn là bá bá.Hắn… hắn cự nhiên hôm nay đã mắng phụ vương của mình là vương bát ….Phụng An trong lúc nhất thời tâm muốn chết đi được.Lúc này Á Sắt quốc chủ sắc mặt tái mét, thân thủ đỡ lấy Phong Vân đang lảo đảo nghiêng ngả chạy tới.-“ Bá bá, xin người làm chủ cho Vân Nhi. Phong Vân bị quở trách không tính làm gì. Phong Vân phải tôn kính vương tử điện hạ mới đúng đạo.Nhưng thê tử của Phong Vân Gia Lâm công chúa mới lần đầu tiên tiến cung,vương tử điện hạ đi qua đã đánh đến bất tỉnh rồi. Thế này thì Gia Lăng Quốc hướng Phong Vân đòi một cái công đạo thì Phong Vân không biết làm sao …..”Phong Vân vẫn ôm lấy Mộc Hoàng,trên khuôn mặt đã mất đi vẻ phẫn nộ chỉ còn là sự ủy khuất.Á Sắt quốc chủ nhìn thấy hết thảy moi việc đang diễn ra, nhìn một thân Phong Vân vô cùng chật vật, áo thì rách hết vạt, nếu không phải Phong Vân có bản mệnh tốt thì đã sớm mình đầy thương tích, lại nhìn Mộc Hoàng đang bất tỉnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.-“ Vân Nhi, ngươi đừng sợ, bổn vương nhất định sẽ làm chủ cho ngươi.” .Á Sắt quốc chủ hung hăng quay đầu lại nhìn về phía Phụng An.

Phong Vân cố tình vận khí trên người ,lại giả vờ ôm người nghiêng ngả lảo đảo, trên lưng quần áo thủng lỗ chỗ, không có ai dám nghĩ là trên
người không có vết thương nào.

-“Phụng An, ngươi thật to gan, dám mắng bá bá ta.” Phong Vân lại ngã sõng xoài , ôm Mộc Hoàng nhìn mọi thứ một cách chật vật.

-“ Cái gì! Con rùa vương bát đản dám ở trước mặt bổn vương tử mà
kêu gào, hừ, hôm nay lão tử không chỉ có dám mắng , hắn mà dám đụng đến
ta thì một đao chém sạch.Nuôi dưỡng ra một đứa rác rưởi ven đường như
ngươi , lão tử ta hôm nay sẽ thay trời hành đạo…”

-“Làm càn.” Tiếng nói trong cơn tức giận của Phụng An còn
chưa bùng phát hết, một thanh âm tràn đầy lửa giận khác vang lên như một khối hoả khí kinh thiên vừa phát nổ giữa không trung vậy.

Ngay sau đó bỗng có một vài thân ảnh lao tới, phi thân tới ngăn cản
đòn tấn công của Phụng An, bảo vệ cho Phong Vân đang một thân chật vật.

-“Kẻ nào vương bát…”

-“ Quốc chủ..”

-“Phụ Vương…”

Phụng An theo bản năng gầm lên tiếng giận dữ, phía sau hắn một vài kẻ đã bị doạ đến trắng mặt, nơm nớp lo sợ kêu ra.

-“A..….” Phụng An sửng sốt, quay lại mới thấy phụ vương hắn
mặt mày xám xịt đang đi đến, sắc mặt dữ tợn như thể muốn ăn thịt người
khác vậy.

-“Phụ vương…… Phụ…… Vương……” Hổ tiên ba trong tay Phụng An rơi xuống đất vang lên một tiếng. .

-“Bá bá, cứu Vân Nhi.”

Bá bá? Phong Vân đang gọi phụ vương của hắn là bá bá ?

Trong giây lát Phụng An chợt nhớ tới , gia gia của Phong Vân và gia
gia bọn họ vốn là huynh đệ. Vậy nên Phong Vân chính là một người trong
hoàng tộc.

Nếu là hậu bối của hoàng hậu, thì có thể gọi phụ vương hắn là
dượng.Nếu là hậu bối của huynh đệ với gia gia hắn thì có thể kêu phụ
vương hắn là bá bá.

Hắn… hắn cự nhiên hôm nay đã mắng phụ vương của mình là vương bát ….Phụng An trong lúc nhất thời tâm muốn chết đi được.

Lúc này Á Sắt quốc chủ sắc mặt tái mét, thân thủ đỡ lấy Phong Vân đang lảo đảo nghiêng ngả chạy tới.

-“ Bá bá, xin người làm chủ cho Vân Nhi. Phong Vân bị quở trách
không tính làm gì. Phong Vân phải tôn kính vương tử điện hạ mới đúng
đạo.Nhưng thê tử của Phong Vân Gia Lâm công chúa mới lần đầu tiên tiến
cung,vương tử điện hạ đi qua đã đánh đến bất tỉnh rồi. Thế này thì Gia
Lăng Quốc hướng Phong Vân đòi một cái công đạo thì Phong Vân không biết
làm sao …..”

Phong Vân vẫn ôm lấy Mộc Hoàng,trên khuôn mặt đã mất đi vẻ phẫn nộ
chỉ còn là sự ủy khuất.Á Sắt quốc chủ nhìn thấy hết thảy moi việc đang
diễn ra, nhìn một thân Phong Vân vô cùng chật vật, áo thì rách hết vạt,
nếu không phải Phong Vân có bản mệnh tốt thì đã sớm mình đầy thương
tích, lại nhìn Mộc Hoàng đang bất tỉnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

-“ Vân Nhi, ngươi đừng sợ, bổn vương nhất định sẽ làm chủ cho ngươi.” .Á Sắt quốc chủ hung hăng quay đầu lại nhìn về phía Phụng An.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân cố tình vận khí trên người ,lại giả vờ ôm người nghiêng ngả lảo đảo, trên lưng quần áo thủng lỗ chỗ, không có ai dám nghĩ là trên người không có vết thương nào.-“Phụng An, ngươi thật to gan, dám mắng bá bá ta.” Phong Vân lại ngã sõng xoài , ôm Mộc Hoàng nhìn mọi thứ một cách chật vật.-“ Cái gì! Con rùa vương bát đản dám ở trước mặt bổn vương tử mà kêu gào, hừ, hôm nay lão tử không chỉ có dám mắng , hắn mà dám đụng đến ta thì một đao chém sạch.Nuôi dưỡng ra một đứa rác rưởi ven đường như ngươi , lão tử ta hôm nay sẽ thay trời hành đạo…”-“Làm càn.” Tiếng nói trong cơn tức giận của Phụng An còn chưa bùng phát hết, một thanh âm tràn đầy lửa giận khác vang lên như một khối hoả khí kinh thiên vừa phát nổ giữa không trung vậy.Ngay sau đó bỗng có một vài thân ảnh lao tới, phi thân tới ngăn cản đòn tấn công của Phụng An, bảo vệ cho Phong Vân đang một thân chật vật.-“Kẻ nào vương bát…”-“ Quốc chủ..”-“Phụ Vương…”Phụng An theo bản năng gầm lên tiếng giận dữ, phía sau hắn một vài kẻ đã bị doạ đến trắng mặt, nơm nớp lo sợ kêu ra.-“A..….” Phụng An sửng sốt, quay lại mới thấy phụ vương hắn mặt mày xám xịt đang đi đến, sắc mặt dữ tợn như thể muốn ăn thịt người khác vậy.-“Phụ vương…… Phụ…… Vương……” Hổ tiên ba trong tay Phụng An rơi xuống đất vang lên một tiếng. .-“Bá bá, cứu Vân Nhi.”Bá bá? Phong Vân đang gọi phụ vương của hắn là bá bá ?Trong giây lát Phụng An chợt nhớ tới , gia gia của Phong Vân và gia gia bọn họ vốn là huynh đệ. Vậy nên Phong Vân chính là một người trong hoàng tộc.Nếu là hậu bối của hoàng hậu, thì có thể gọi phụ vương hắn là dượng.Nếu là hậu bối của huynh đệ với gia gia hắn thì có thể kêu phụ vương hắn là bá bá.Hắn… hắn cự nhiên hôm nay đã mắng phụ vương của mình là vương bát ….Phụng An trong lúc nhất thời tâm muốn chết đi được.Lúc này Á Sắt quốc chủ sắc mặt tái mét, thân thủ đỡ lấy Phong Vân đang lảo đảo nghiêng ngả chạy tới.-“ Bá bá, xin người làm chủ cho Vân Nhi. Phong Vân bị quở trách không tính làm gì. Phong Vân phải tôn kính vương tử điện hạ mới đúng đạo.Nhưng thê tử của Phong Vân Gia Lâm công chúa mới lần đầu tiên tiến cung,vương tử điện hạ đi qua đã đánh đến bất tỉnh rồi. Thế này thì Gia Lăng Quốc hướng Phong Vân đòi một cái công đạo thì Phong Vân không biết làm sao …..”Phong Vân vẫn ôm lấy Mộc Hoàng,trên khuôn mặt đã mất đi vẻ phẫn nộ chỉ còn là sự ủy khuất.Á Sắt quốc chủ nhìn thấy hết thảy moi việc đang diễn ra, nhìn một thân Phong Vân vô cùng chật vật, áo thì rách hết vạt, nếu không phải Phong Vân có bản mệnh tốt thì đã sớm mình đầy thương tích, lại nhìn Mộc Hoàng đang bất tỉnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.-“ Vân Nhi, ngươi đừng sợ, bổn vương nhất định sẽ làm chủ cho ngươi.” .Á Sắt quốc chủ hung hăng quay đầu lại nhìn về phía Phụng An.

Chương 31: Vì sao nói đó là thủ đoạn (4)