Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 32: Vì sao nói là thủ đoạn (5)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… -“ Súc sinh, ngươi là tên súc sinh to gan lớn mật.” Nghiến răng nghiến lợi rống lên giận dữ , cả hàm răng như muốn lao ra cắn nát Phụng An.-“Phụ vương…… Phụ…… Ta……” Phụng An đầu gối mềm nhũn khuỵu quỳ xuống, dối diện với khuôn mặt giận tím tái của quốc chủ, mồm miệng chỉ có thể lắp ba lắp bắp.-“ Người đâu, đem tên súc sinh này giam vào đại lao cho ta, giao cho hình bộ xử lí.”Mắng Phong Vân là chuyện nội bộ trong công quốc, nhưng lại xảy ra ngay trước mắt bao nhiêu quan đại thần, hắn lại còn đánh bất tỉnh công chúa mới được gả đến Gia Lăng quốc nữa chứ, thế này thì phải thật sự trừng trị hắn được.Á Sắt quốc chủ lúc này mặt mày vẫn chưa nguôi cơn giận,-“Phụ vương tha mạng a, phụ vương tha mạng a……” Phụng An vừa nghe, sắc mặt đã nhanh chóng xanh mét.Nhưng người của bộ hình đã đến.-“ Giải hắn đi”-“Tuân lệnh”Lập tức bọn thị vệ luôn theo sát quốc chủ tiến tới phía Phụng An áp giải đem đi.Đám lâu la bên cạnh Phụng An vương tử diễu võ dương oai không dám làm gì ,cả một lũ sợ sệt lùi lại , lo sợ quốc chủ nổi giận lại bị vạ lây.Nhưng Á Sắt quốc chủ lúc này chỉ lo cho công chúa ngoại bang, không thèm bận tâm đến bọn họ, nâng Phong Vân cùng Mộc Hoàng đứng lên.-“ Mau đi gọi Ngự y đến xem thê tử của Vân Nhi bị thương ra sao.”Phong Vân lúc này ôm Mộc Hoàng, thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, một bên đưa tay vuốt những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, một bên dùng thanh âm ôn hòa nói: “ Bá bá cũng không nên để ý nhiều làm gì, vương tử vẫn còn là người chưa trưởng thành nên chưa hiểu rõ được những mối quan hệ trong thân tộc, lúc nãy cũng là do Phong Vân nóng nảy, điện hạ cũng chẳng phải là cố ý, xin bá bá đừng xử phạt nặng hắn’’Lời này vừa nói ra, các đại thần xung quanh Phong Vân đều không khỏi gật đầu thầm khen ngợi.Phong Vân thế tử của bọn họ, tuy thần lực hạn chế nhưng khí chất thì những vị vương tử điện hạ cũng vạn vạn lần không bằng.-“Ngươi đứa nhỏ này……” Á Sắt quốc chủ nghe được những lời nói đó , tay vỗ nhẹ vào vai Phong Vân, vẻ mặt vui mừng .Vậy mà trong số đó lại có một người không cùng quan điểm- chính là Mộc Hoàng đang phải giả vờ hôn mê lại lạnh lùng nhìn sự việc đang diễn ra.Nếu hắn không nhìn lầm, thì vừa rồi Phong Vân có chút gian xảo, có cái gì đó được cho vào miệng nàng.

-“ Súc sinh, ngươi là tên súc sinh to gan lớn mật.” Nghiến răng
nghiến lợi rống lên giận dữ , cả hàm răng như muốn lao ra cắn nát Phụng
An.

-“Phụ vương…… Phụ…… Ta……” Phụng An đầu gối mềm nhũn khuỵu quỳ xuống,
dối diện với khuôn mặt giận tím tái của quốc chủ, mồm miệng chỉ có thể
lắp ba lắp bắp.

-“ Người đâu, đem tên súc sinh này giam vào đại lao cho ta, giao cho hình bộ xử lí.”

Mắng Phong Vân là chuyện nội bộ trong công quốc, nhưng lại xảy ra
ngay trước mắt bao nhiêu quan đại thần, hắn lại còn đánh bất tỉnh công
chúa mới được gả đến Gia Lăng quốc nữa chứ, thế này thì phải thật sự
trừng trị hắn được.Á Sắt quốc chủ lúc này mặt mày vẫn chưa nguôi cơn
giận,

-“Phụ vương tha mạng a, phụ vương tha mạng a……” Phụng An vừa nghe, sắc mặt đã nhanh chóng xanh mét.

Nhưng người của bộ hình đã đến.

-“ Giải hắn đi”

-“Tuân lệnh”

Lập tức bọn thị vệ luôn theo sát quốc chủ tiến tới phía Phụng An áp giải đem đi.

Đám lâu la bên cạnh Phụng An vương tử diễu võ dương oai không dám làm gì ,cả một lũ sợ sệt lùi lại , lo sợ quốc chủ nổi giận lại bị vạ
lây.Nhưng Á Sắt quốc chủ lúc này chỉ lo cho công chúa ngoại bang, không
thèm bận tâm đến bọn họ, nâng Phong Vân cùng Mộc Hoàng đứng lên.

-“ Mau đi gọi Ngự y đến xem thê tử của Vân Nhi bị thương ra sao.”

Phong Vân lúc này ôm Mộc Hoàng, thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, một
bên đưa tay vuốt những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, một bên dùng thanh âm ôn hòa nói: “ Bá bá cũng không nên để ý nhiều làm gì, vương tử vẫn
còn là người chưa trưởng thành nên chưa hiểu rõ được những mối quan hệ
trong thân tộc, lúc nãy cũng là do Phong Vân nóng nảy, điện hạ cũng
chẳng phải là cố ý, xin bá bá đừng xử phạt nặng hắn’’

Lời này vừa nói ra, các đại thần xung quanh Phong Vân đều không khỏi gật đầu thầm khen ngợi.

Phong Vân thế tử của bọn họ, tuy thần lực hạn chế nhưng khí chất thì những vị vương tử điện hạ cũng vạn vạn lần không bằng.

-“Ngươi đứa nhỏ này……” Á Sắt quốc chủ nghe được những lời nói đó , tay vỗ nhẹ vào vai Phong Vân, vẻ mặt vui mừng .

Vậy mà trong số đó lại có một người không cùng quan điểm- chính là
Mộc Hoàng đang phải giả vờ hôn mê lại lạnh lùng nhìn sự việc đang diễn
ra.

Nếu hắn không nhìn lầm, thì vừa rồi Phong Vân có chút gian xảo, có cái gì đó được cho vào miệng nàng.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… -“ Súc sinh, ngươi là tên súc sinh to gan lớn mật.” Nghiến răng nghiến lợi rống lên giận dữ , cả hàm răng như muốn lao ra cắn nát Phụng An.-“Phụ vương…… Phụ…… Ta……” Phụng An đầu gối mềm nhũn khuỵu quỳ xuống, dối diện với khuôn mặt giận tím tái của quốc chủ, mồm miệng chỉ có thể lắp ba lắp bắp.-“ Người đâu, đem tên súc sinh này giam vào đại lao cho ta, giao cho hình bộ xử lí.”Mắng Phong Vân là chuyện nội bộ trong công quốc, nhưng lại xảy ra ngay trước mắt bao nhiêu quan đại thần, hắn lại còn đánh bất tỉnh công chúa mới được gả đến Gia Lăng quốc nữa chứ, thế này thì phải thật sự trừng trị hắn được.Á Sắt quốc chủ lúc này mặt mày vẫn chưa nguôi cơn giận,-“Phụ vương tha mạng a, phụ vương tha mạng a……” Phụng An vừa nghe, sắc mặt đã nhanh chóng xanh mét.Nhưng người của bộ hình đã đến.-“ Giải hắn đi”-“Tuân lệnh”Lập tức bọn thị vệ luôn theo sát quốc chủ tiến tới phía Phụng An áp giải đem đi.Đám lâu la bên cạnh Phụng An vương tử diễu võ dương oai không dám làm gì ,cả một lũ sợ sệt lùi lại , lo sợ quốc chủ nổi giận lại bị vạ lây.Nhưng Á Sắt quốc chủ lúc này chỉ lo cho công chúa ngoại bang, không thèm bận tâm đến bọn họ, nâng Phong Vân cùng Mộc Hoàng đứng lên.-“ Mau đi gọi Ngự y đến xem thê tử của Vân Nhi bị thương ra sao.”Phong Vân lúc này ôm Mộc Hoàng, thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, một bên đưa tay vuốt những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, một bên dùng thanh âm ôn hòa nói: “ Bá bá cũng không nên để ý nhiều làm gì, vương tử vẫn còn là người chưa trưởng thành nên chưa hiểu rõ được những mối quan hệ trong thân tộc, lúc nãy cũng là do Phong Vân nóng nảy, điện hạ cũng chẳng phải là cố ý, xin bá bá đừng xử phạt nặng hắn’’Lời này vừa nói ra, các đại thần xung quanh Phong Vân đều không khỏi gật đầu thầm khen ngợi.Phong Vân thế tử của bọn họ, tuy thần lực hạn chế nhưng khí chất thì những vị vương tử điện hạ cũng vạn vạn lần không bằng.-“Ngươi đứa nhỏ này……” Á Sắt quốc chủ nghe được những lời nói đó , tay vỗ nhẹ vào vai Phong Vân, vẻ mặt vui mừng .Vậy mà trong số đó lại có một người không cùng quan điểm- chính là Mộc Hoàng đang phải giả vờ hôn mê lại lạnh lùng nhìn sự việc đang diễn ra.Nếu hắn không nhìn lầm, thì vừa rồi Phong Vân có chút gian xảo, có cái gì đó được cho vào miệng nàng.

Chương 32: Vì sao nói là thủ đoạn (5)