LÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.
Chương 24
Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Hôm nay cô cực kì vui,vì đã bổ sung được thêm 1 vị ngọt mới và thêm TIÊU HÀN không hỏi cô trồng gì, cô đẩy cửa ra khỏi phòng, dựa đầu vào cột ngắm trăng, trăng hôm nay to và tròn lại sáng nữa, cảnh thật tuyệt. Đột nhiên TIÊU HÀN từ đâu xuất hiện đứng bên cạnh cô, tay đẩy nhẹ đầu cô ngã vào ngực chàng, cô hơi cựa quậy TIÊU HÀN lên tiếng- Đừng cựa quậy, dựa vào cột sẽ đau đầu đó, dựa vào đây sẽ không đauCô không cựa quậy nữa, lặng im tận hưởng giây phút thật ngọt này, đột nhiên cô hỏi chàng- Lúc đầu đám rước dâu rất lớn, nhưng sao ta thấy trong phủ lại ít người như vậyChàng bật cười trước câu hỏi của cô, dịu dàng trả lời- Tính cả hộ vệ và người trong phủ là 20 mươi mấy người, ta thấy càng ít người càng thân thuộc thì càng ấm áp, còn quá nhiều người mà khiến ta cô đơn vậy thì ta không thích sự xa hoa như vậy.Cô thấy câu nói của TIÊU HÀN rất đúng, những ngày cô ở đây rất ấm áp, vì người nào cũng thân thiện, nỗi nhớ nhà cô cũng nguôi đi phần nào. Đột nhiên cô rời khỏi người TIÊU HÀN,ánh mắt nhìn TIÊU HÀN đầy nghiêm túc mở miệng hỏi- Ta có một câu muốn hỏi ngài rất lâu, sao chàng không hỏi đến quá khứ của taTIÊU HÀN nhìn ánh mắt cô thoáng buồn pha lẫn sự mong muốn nghe câu trả lời nhanh chống từ chàng.
Hôm nay cô cực kì vui,vì đã bổ sung được thêm 1 vị ngọt mới và thêm TIÊU HÀN không hỏi cô trồng gì, cô đẩy cửa ra khỏi phòng, dựa đầu vào cột ngắm trăng, trăng hôm nay to và tròn lại sáng nữa, cảnh thật tuyệt. Đột nhiên TIÊU HÀN từ đâu xuất hiện đứng bên cạnh cô, tay đẩy nhẹ đầu cô ngã vào ngực chàng, cô hơi cựa quậy TIÊU HÀN lên tiếng
- Đừng cựa quậy, dựa vào cột sẽ đau đầu đó, dựa vào đây sẽ không đau
Cô không cựa quậy nữa, lặng im tận hưởng giây phút thật ngọt này, đột nhiên cô hỏi chàng
- Lúc đầu đám rước dâu rất lớn, nhưng sao ta thấy trong phủ lại ít người như vậy
Chàng bật cười trước câu hỏi của cô, dịu dàng trả lời
- Tính cả hộ vệ và người trong phủ là 20 mươi mấy người, ta thấy càng ít người càng thân thuộc thì càng ấm áp, còn quá nhiều người mà khiến ta cô đơn vậy thì ta không thích sự xa hoa như vậy.
Cô thấy câu nói của TIÊU HÀN rất đúng, những ngày cô ở đây rất ấm áp, vì người nào cũng thân thiện, nỗi nhớ nhà cô cũng nguôi đi phần nào. Đột nhiên cô rời khỏi người TIÊU HÀN,ánh mắt nhìn TIÊU HÀN đầy nghiêm túc mở miệng hỏi
- Ta có một câu muốn hỏi ngài rất lâu, sao chàng không hỏi đến quá khứ của ta
TIÊU HÀN nhìn ánh mắt cô thoáng buồn pha lẫn sự mong muốn nghe câu trả lời nhanh chống từ chàng.
Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Hôm nay cô cực kì vui,vì đã bổ sung được thêm 1 vị ngọt mới và thêm TIÊU HÀN không hỏi cô trồng gì, cô đẩy cửa ra khỏi phòng, dựa đầu vào cột ngắm trăng, trăng hôm nay to và tròn lại sáng nữa, cảnh thật tuyệt. Đột nhiên TIÊU HÀN từ đâu xuất hiện đứng bên cạnh cô, tay đẩy nhẹ đầu cô ngã vào ngực chàng, cô hơi cựa quậy TIÊU HÀN lên tiếng- Đừng cựa quậy, dựa vào cột sẽ đau đầu đó, dựa vào đây sẽ không đauCô không cựa quậy nữa, lặng im tận hưởng giây phút thật ngọt này, đột nhiên cô hỏi chàng- Lúc đầu đám rước dâu rất lớn, nhưng sao ta thấy trong phủ lại ít người như vậyChàng bật cười trước câu hỏi của cô, dịu dàng trả lời- Tính cả hộ vệ và người trong phủ là 20 mươi mấy người, ta thấy càng ít người càng thân thuộc thì càng ấm áp, còn quá nhiều người mà khiến ta cô đơn vậy thì ta không thích sự xa hoa như vậy.Cô thấy câu nói của TIÊU HÀN rất đúng, những ngày cô ở đây rất ấm áp, vì người nào cũng thân thiện, nỗi nhớ nhà cô cũng nguôi đi phần nào. Đột nhiên cô rời khỏi người TIÊU HÀN,ánh mắt nhìn TIÊU HÀN đầy nghiêm túc mở miệng hỏi- Ta có một câu muốn hỏi ngài rất lâu, sao chàng không hỏi đến quá khứ của taTIÊU HÀN nhìn ánh mắt cô thoáng buồn pha lẫn sự mong muốn nghe câu trả lời nhanh chống từ chàng.