Hồi đó chúng tôi vẫn là học sinh cấp ba, mối quan hệ của chúng tôi không được nhiều người ủng hộ, bởi cái gọi là phân biệt giàu nghèo vẫn còn tồn tại sâu sắc trong tiềm thức của tất cả mọi người. Phác Xán Liệt là con nhà gia giáo, giàu có cả về tiền tài và vật chất, còn tôi là con của người làm thuê, cha mẹ không có nghề nghiệp ổn định, gia cảnh túng thiếu đến mức tiền ăn học của tôi cũng phải chắt chiu từng đồng một mới có.. Chuyện tôi và Phác Xán Liệt cùng một chỗ có thể là chuyện khó tin nhất tin trước tới giờ, bởi chưa từng có một ai nghĩ chúng tôi sẽ hẹn hò cùng nhau. Phác Xán Liệt mặt lạnh, hắn không bao giờ quan tâm đến cảm nhận của mọi người, nhưng tôi thì khác, đối với bất kì ánh mắt nào tôi cũng cảm thấy vô cùng tự ti. Có một lần, Phác Xán Liệt nói với tôi ”Có anh ở đây, em sợ cái gì chứ” Có lẽ là cảm thấy tôi lo lắng nên hắn mới xuống nước an ủi như vậy, nhưng không sao, đó cũng là lời khuyên hữu ích cần thiết nhất lúc bấy giờ đối với tôi. Mặc dù sau đó còn rất nhiều vấn đề…
Tác giả: