“Má con đỏ một cách đáng ngại đấy, Christine,” mẹ nàng vừa cảnh báo vừa đặt khung thêu xuống để quan sát khuôn mặt cô con gái kỹ hơn. “Hai mắt thì sáng rực lên. Mẹ hy vọng con không bị sốt.” Christine cười vui vẻ và giải thích: “Con vừa mới ở nhà mục sư, chơi đùa với đám trẻ mẹ ạ. Alexander muốn chơi cricket[1], nhưng sau vài phút chơi thì mới phát hiện ra Marianne không thể bắt bóng, còn Robin thì chẳng đánh được trái nào. Vì vậy bọn con chuyển sang chơi trốn tìm, mặc dù Alexander nghĩ rằng trò này hạ thấp phẩm cách của một cậu bé chín tuổi như nó, cho đến khi con bảo rằng nếu thế thì người dì hai mươi chín tuổi tội nghiệp của nó sẽ cảm thấy tồi tệ đến mức nào. Chúng con đã chơi rất vui, rồi Charles ló đầu ra và đề nghị bọn con - với cách nói rất hoa mỹ - rằng hãy bớt ồn ào để anh ấy có thể tập trung viết bài thuyết giáo. Thế là Hazel cho bọn con uống nước chanh và xua bọn trẻ đang ỉu xìu vào phòng khách đọc sách. Còn con thì về.” [1] Cricket là một môn thể thao dùng gậy đánh bóng…
Tác giả: