Tác giả:

"Chúng ta sẽ giải quyết con bé thế nào đây?" "Có trời mới biết. Chúng ta chắc chắn không thể giữ con bé rồi." Có tiếng suỵt nhỏ để nhắc chừng mọi người giữ thấp giọng, nhưng dù sao Roanna cũng đã nghe hết cuộc đối thoại và hiểu họ đang nói về cô. Cô thu tròn thân hình gầy gò của mình lại như một cái nút thắt, ép đầu gối sát vào ngực, lơ đãng phóng tầm mắt qua cửa sổ, chăm chăm nhìn vào đám cỏ được chăm sóc kỹ lưỡng của nhà Davencourt, nhà của bà nội cô. Những ngôi nhà hàng xóm chỉ có mỗi sân, nhưng riêng nhà bà của cô còn có cả cỏ. Bãi cỏ vừa dày vừa xanh mượt mà, và cô luôn yêu cái cảm giác dìm đôi chân trần của mình vào sâu trong đám cỏ, cứ y như đang đi trên chiếc thảm thực vật sống động. Thế nhưng ngay lúc này đây, cô không muốn ra ngoài chơi chút nào. Cô chỉ muốn ngồi yên trên bệ cửa sổ, cái ô cửa sổ mà cô đã luôn cho đó là "khung cửa sổ mộng mơ" của cô, cứ tự huyền hoặc rằng không có gì thay đổi, rằng mẹ và ba vẫn còn sống, và cô sẽ chẳng phải gặp lại những người này. " Với…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...