Mexico, 1993
Milla đã ngủ gật trong lúc cho con bú. David Boone đứng bên, ngắm vợ con, nhận thấy mình bỗng nở một nụ cười ngốc nghếch và cảm thấy căng phồng trong lồng ngực. Vợ của anh. Con của anh.
Lạy Chúa, thế giới của anh.
“Điều đó,” Brett Ruttland bằng giọng tán thưởng lặng lẽ, “là bất hợp pháp.”
Dịch: vecspa
Charles nói đột ngột mà không hề báo trước, “Constantinos đã đến London vào sáng nay.”
Điện thoại trên bàn đổ chuông một hồi dài nhưng Sallie không rời mắt khỏi máy tính hoặc tỏ ra một dấu hiệu nào cho thấy cô chú ý đến tiếng chuông. Brom thở dài, vươn người qua bàn và nhấc máy.
Khi Marlie Keen rời Cinemaplex cùng với những người đi xem phim khác trong đêm thứ Sáu thì đã là mười một giờ ba mươi. Đó là một bộ phim hay, một phim hài nhẹ nhàng khiến cho nàng cười lớn vài lần và khi hết để lại cho nàng một tâm trạng vui vẻ.