Kerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết…
Chương 19
Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em YêuTác giả: Mary Higgins ClarkTruyện Phương TâyKerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết… Nếu Jonathan Hoover tình cờ đến Hackensack, ông thường cố gắng thuyết phục Kerry gặp ông để cùng ăn trưa. "Một người có thể ăn bao nhiêu chén xúp?" là câu ông hay hỏi đùa nàng.Hôm nay, trong lúc ăn bánh hamburger tại Solar, nhà hàng ở góc đường gần tòa án, Kerry kể cho ông nghe về hai phụ nữ giống hệt Suzanne Reardon và cuộc trò chuyện của nàng với Geoff Dorso. Nàng cũng cho ông hay phản ứng không hài lòng của ông sếp khi nàng bày tỏ ý định tìm hiểu thêm về vụ án mạng cũ.Jonathan tỏ ra hết sức lo lắng.- Kerry, chú không nhớ nhiều về vụ án đó ngoại trừ chú đã nghĩ không còn nghi ngờ gì nữa về tội trạng của người chồng. Dù sao, chú nghĩ con không nên dínhdáng tới, nhất là vì sự kiên trì của Frank Green - một sự kiên trì công khai, nếu chú còn nhớ rõ - trong việc buộc tội. Con hãy nhìn thẳng vào các sự kiện.Thống đốc Marshall vẫn còn trẻ. Ông ta đã phục vụ hai nhiệm kỳ và không thể tranh cử thêm một nhiệm kỳ thứ ba, nhưng ông ta rất thích công việc này. Ông ta muốn Frank Green kế nhiệm ông ta.Chú nói riêng với con, họ đã lập một giao ước. Green sẽ là thống đốc trong bốn năm, sau đó ông ta sẽ tranh cử vào thượng viện với sự ủng hộ của Marshall.- Và Marshall sẽ trở vào Drumthwacket.- Đúng vậy. Ông ta rất thích sống ở trong tòa lâu đài của thống đốc. Ngay từ lúc này, mọi người đều biết rằng Green sẽ được bổ nhiệm. Ông ta có ngoại hình tốt,nói năng lưu loát. Ông ta đã đạt thành quả trong sự nghiệp, mà vụ án Reardon là một phần quan trọng. Và, do một sự ngẫu nhiên đặc biệt, ông ta thực sự thông minh. Ông ta sẽ điều hành bang theo cách của Marshall. Nhưng nếu một việc rắc rối xảy ra làm lung lay kế hoạch tốt đẹp này, ông ta sẽ bị đánh bại ngay trong vòng bỏ phiếu đầu tiên. Còn có hai ứng cử viên khác đang cầu mong được bổ nhiệm.- Chú Jonathan, ý định của con chỉ là xác minh một vấn đề nghiêm trọng có thể ảnh hưởng đến lời khai của nhân chứng buộc tội chính trong vụ án mạng này hay không. Con muốn nói, tất cả những người cha đều cảm thấy đau buồn vì cái chết của con gái mình, nhưng bác sĩ Smith đã vượt qua nỗi đau buồn thông thường.- Kerry, Frank Green đã gây dựng danh tiếng trong lúc truy tố vụ này. Nhờ đó ông ta đã được giới truyền thông đại chúng chú ý là điều rất cần thiết cho ông ta.Khi Dukakis tranh cử tổng thống, một trong những nhân tố về sự thất bại của ông chính là buổi truyền hình trong đó người ta cho rằng ông đã thả một tên sát nhân sau đó lại tái phạm. Con có biết giới truyền thông đại chúng sẽ làm gì nếu người ta nghe nói Green đã tống một người vô tội vào tù với bản án chung thân?- Chú Jonathan, chú đang đi quá xa ý nghĩ của con. Con không phỏng đoán như thế. Con chỉ cảm thấy Smith có một vấn đề lớn, và ông ta đã bị tác động mạnh khi ra làm chứng. Ông ta là nhân chứng chính của bên nguyên và, nếu ông ta đã nói dối, quả thực điều đó khiến con phải nghi ngờ về việc Reardon có tội hay không.Người hầu bàn đang đứng trước mặt họ, với một bình cà phê trên tay.- Thêm một chút cà phê, ông thượng nghị sĩ? - anh ta hỏi.Jonathan gật đầu. Kerry vẫy nhẹ tay trên tách của nàng.- Cám ơn, tôi đủ rồi.Đột nhiên Jonathan mỉm cười.- Kerry, con có nhớ thời gian con giữ nhà cho cô chú và con đã tưởng họa sĩ phong cảnh đã không trồng đủ các bụi cây như ông ta đã vẽ trong bản thiết kế?Kerry có vẻ khó chịu.- Con vẫn còn nhớ.- Ngày cuối cùng, con đã đi một vòng trong vườn, con đã đếm tất cả những cây mới và, nghĩ rằng con đã nắm được bằng chứng về những điều con đã đưa ra trước đó, con đã trách mắng ông ta trước mặt đám nhân viên của ông ta. Đúng không?Kerry nhìn xuống tách cà phê của nàng.- Ờ... ờ...- Con hãy nói với chú chuyện gì đã xảy ra?- Ông ấy đã không vừa ý với một số bụi cây, đã gọi điện thoại cho chú và cô Grace ở Florida, rồi nhổ chúng lên, định thay thế chúng.- Còn gì khác?- Ông ấy là chồng của em họ của cô Grace.- Con có hiểu chú muốn nói gì không? - Mắt ông ánh lên một tia sáng. Rồi nét mặt ông trở nên nghiêm trang. - Kerry, nếu con đặt Frank Green vào một tình thế khó xử và gây nguy hại cho việc bổ nhiệm của ông ta, con có thể vĩnh biệt chức thẩm phán của con. Tên của con sẽ bị chôn vùi dưới một chồng hồ sơ trên bàn của thống đốc Marshall, và người ta sẽ lặng lẽ yêu cầu chú giới thiệu một ứng cử viên khác. - Ông chợt im lặng, nắm lấy bàn tay của Kerry. - Con hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi làm bất cứ điều gì. Chú biết con sẽ có quyết định đúng.
Nếu Jonathan Hoover tình cờ đến Hackensack, ông thường cố gắng thuyết phục Kerry gặp ông để cùng ăn trưa. "Một người có thể ăn bao nhiêu chén xúp?" là câu ông hay hỏi đùa nàng.
Hôm nay, trong lúc ăn bánh hamburger tại Solar, nhà hàng ở góc đường gần tòa án, Kerry kể cho ông nghe về hai phụ nữ giống hệt Suzanne Reardon và cuộc trò chuyện của nàng với Geoff Dorso. Nàng cũng cho ông hay phản ứng không hài lòng của ông sếp khi nàng bày tỏ ý định tìm hiểu thêm về vụ án mạng cũ.
Jonathan tỏ ra hết sức lo lắng.
- Kerry, chú không nhớ nhiều về vụ án đó ngoại trừ chú đã nghĩ không còn nghi ngờ gì nữa về tội trạng của người chồng. Dù sao, chú nghĩ con không nên dínhdáng tới, nhất là vì sự kiên trì của Frank Green - một sự kiên trì công khai, nếu chú còn nhớ rõ - trong việc buộc tội. Con hãy nhìn thẳng vào các sự kiện.Thống đốc Marshall vẫn còn trẻ. Ông ta đã phục vụ hai nhiệm kỳ và không thể tranh cử thêm một nhiệm kỳ thứ ba, nhưng ông ta rất thích công việc này. Ông ta muốn Frank Green kế nhiệm ông ta.Chú nói riêng với con, họ đã lập một giao ước. Green sẽ là thống đốc trong bốn năm, sau đó ông ta sẽ tranh cử vào thượng viện với sự ủng hộ của Marshall.
- Và Marshall sẽ trở vào Drumthwacket.
- Đúng vậy. Ông ta rất thích sống ở trong tòa lâu đài của thống đốc. Ngay từ lúc này, mọi người đều biết rằng Green sẽ được bổ nhiệm. Ông ta có ngoại hình tốt,nói năng lưu loát. Ông ta đã đạt thành quả trong sự nghiệp, mà vụ án Reardon là một phần quan trọng. Và, do một sự ngẫu nhiên đặc biệt, ông ta thực sự thông minh. Ông ta sẽ điều hành bang theo cách của Marshall. Nhưng nếu một việc rắc rối xảy ra làm lung lay kế hoạch tốt đẹp này, ông ta sẽ bị đánh bại ngay trong vòng bỏ phiếu đầu tiên. Còn có hai ứng cử viên khác đang cầu mong được bổ nhiệm.
- Chú Jonathan, ý định của con chỉ là xác minh một vấn đề nghiêm trọng có thể ảnh hưởng đến lời khai của nhân chứng buộc tội chính trong vụ án mạng này hay không. Con muốn nói, tất cả những người cha đều cảm thấy đau buồn vì cái chết của con gái mình, nhưng bác sĩ Smith đã vượt qua nỗi đau buồn thông thường.
- Kerry, Frank Green đã gây dựng danh tiếng trong lúc truy tố vụ này. Nhờ đó ông ta đã được giới truyền thông đại chúng chú ý là điều rất cần thiết cho ông ta.
Khi Dukakis tranh cử tổng thống, một trong những nhân tố về sự thất bại của ông chính là buổi truyền hình trong đó người ta cho rằng ông đã thả một tên sát nhân sau đó lại tái phạm. Con có biết giới truyền thông đại chúng sẽ làm gì nếu người ta nghe nói Green đã tống một người vô tội vào tù với bản án chung thân?
- Chú Jonathan, chú đang đi quá xa ý nghĩ của con. Con không phỏng đoán như thế. Con chỉ cảm thấy Smith có một vấn đề lớn, và ông ta đã bị tác động mạnh khi ra làm chứng. Ông ta là nhân chứng chính của bên nguyên và, nếu ông ta đã nói dối, quả thực điều đó khiến con phải nghi ngờ về việc Reardon có tội hay không.
Người hầu bàn đang đứng trước mặt họ, với một bình cà phê trên tay.
- Thêm một chút cà phê, ông thượng nghị sĩ? - anh ta hỏi.
Jonathan gật đầu. Kerry vẫy nhẹ tay trên tách của nàng.
- Cám ơn, tôi đủ rồi.
Đột nhiên Jonathan mỉm cười.
- Kerry, con có nhớ thời gian con giữ nhà cho cô chú và con đã tưởng họa sĩ phong cảnh đã không trồng đủ các bụi cây như ông ta đã vẽ trong bản thiết kế?
Kerry có vẻ khó chịu.
- Con vẫn còn nhớ.
- Ngày cuối cùng, con đã đi một vòng trong vườn, con đã đếm tất cả những cây mới và, nghĩ rằng con đã nắm được bằng chứng về những điều con đã đưa ra trước đó, con đã trách mắng ông ta trước mặt đám nhân viên của ông ta. Đúng không?
Kerry nhìn xuống tách cà phê của nàng.
- Ờ... ờ...
- Con hãy nói với chú chuyện gì đã xảy ra?
- Ông ấy đã không vừa ý với một số bụi cây, đã gọi điện thoại cho chú và cô Grace ở Florida, rồi nhổ chúng lên, định thay thế chúng.
- Còn gì khác?
- Ông ấy là chồng của em họ của cô Grace.
- Con có hiểu chú muốn nói gì không? - Mắt ông ánh lên một tia sáng. Rồi nét mặt ông trở nên nghiêm trang. - Kerry, nếu con đặt Frank Green vào một tình thế khó xử và gây nguy hại cho việc bổ nhiệm của ông ta, con có thể vĩnh biệt chức thẩm phán của con. Tên của con sẽ bị chôn vùi dưới một chồng hồ sơ trên bàn của thống đốc Marshall, và người ta sẽ lặng lẽ yêu cầu chú giới thiệu một ứng cử viên khác. - Ông chợt im lặng, nắm lấy bàn tay của Kerry. - Con hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi làm bất cứ điều gì. Chú biết con sẽ có quyết định đúng.
Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em YêuTác giả: Mary Higgins ClarkTruyện Phương TâyKerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết… Nếu Jonathan Hoover tình cờ đến Hackensack, ông thường cố gắng thuyết phục Kerry gặp ông để cùng ăn trưa. "Một người có thể ăn bao nhiêu chén xúp?" là câu ông hay hỏi đùa nàng.Hôm nay, trong lúc ăn bánh hamburger tại Solar, nhà hàng ở góc đường gần tòa án, Kerry kể cho ông nghe về hai phụ nữ giống hệt Suzanne Reardon và cuộc trò chuyện của nàng với Geoff Dorso. Nàng cũng cho ông hay phản ứng không hài lòng của ông sếp khi nàng bày tỏ ý định tìm hiểu thêm về vụ án mạng cũ.Jonathan tỏ ra hết sức lo lắng.- Kerry, chú không nhớ nhiều về vụ án đó ngoại trừ chú đã nghĩ không còn nghi ngờ gì nữa về tội trạng của người chồng. Dù sao, chú nghĩ con không nên dínhdáng tới, nhất là vì sự kiên trì của Frank Green - một sự kiên trì công khai, nếu chú còn nhớ rõ - trong việc buộc tội. Con hãy nhìn thẳng vào các sự kiện.Thống đốc Marshall vẫn còn trẻ. Ông ta đã phục vụ hai nhiệm kỳ và không thể tranh cử thêm một nhiệm kỳ thứ ba, nhưng ông ta rất thích công việc này. Ông ta muốn Frank Green kế nhiệm ông ta.Chú nói riêng với con, họ đã lập một giao ước. Green sẽ là thống đốc trong bốn năm, sau đó ông ta sẽ tranh cử vào thượng viện với sự ủng hộ của Marshall.- Và Marshall sẽ trở vào Drumthwacket.- Đúng vậy. Ông ta rất thích sống ở trong tòa lâu đài của thống đốc. Ngay từ lúc này, mọi người đều biết rằng Green sẽ được bổ nhiệm. Ông ta có ngoại hình tốt,nói năng lưu loát. Ông ta đã đạt thành quả trong sự nghiệp, mà vụ án Reardon là một phần quan trọng. Và, do một sự ngẫu nhiên đặc biệt, ông ta thực sự thông minh. Ông ta sẽ điều hành bang theo cách của Marshall. Nhưng nếu một việc rắc rối xảy ra làm lung lay kế hoạch tốt đẹp này, ông ta sẽ bị đánh bại ngay trong vòng bỏ phiếu đầu tiên. Còn có hai ứng cử viên khác đang cầu mong được bổ nhiệm.- Chú Jonathan, ý định của con chỉ là xác minh một vấn đề nghiêm trọng có thể ảnh hưởng đến lời khai của nhân chứng buộc tội chính trong vụ án mạng này hay không. Con muốn nói, tất cả những người cha đều cảm thấy đau buồn vì cái chết của con gái mình, nhưng bác sĩ Smith đã vượt qua nỗi đau buồn thông thường.- Kerry, Frank Green đã gây dựng danh tiếng trong lúc truy tố vụ này. Nhờ đó ông ta đã được giới truyền thông đại chúng chú ý là điều rất cần thiết cho ông ta.Khi Dukakis tranh cử tổng thống, một trong những nhân tố về sự thất bại của ông chính là buổi truyền hình trong đó người ta cho rằng ông đã thả một tên sát nhân sau đó lại tái phạm. Con có biết giới truyền thông đại chúng sẽ làm gì nếu người ta nghe nói Green đã tống một người vô tội vào tù với bản án chung thân?- Chú Jonathan, chú đang đi quá xa ý nghĩ của con. Con không phỏng đoán như thế. Con chỉ cảm thấy Smith có một vấn đề lớn, và ông ta đã bị tác động mạnh khi ra làm chứng. Ông ta là nhân chứng chính của bên nguyên và, nếu ông ta đã nói dối, quả thực điều đó khiến con phải nghi ngờ về việc Reardon có tội hay không.Người hầu bàn đang đứng trước mặt họ, với một bình cà phê trên tay.- Thêm một chút cà phê, ông thượng nghị sĩ? - anh ta hỏi.Jonathan gật đầu. Kerry vẫy nhẹ tay trên tách của nàng.- Cám ơn, tôi đủ rồi.Đột nhiên Jonathan mỉm cười.- Kerry, con có nhớ thời gian con giữ nhà cho cô chú và con đã tưởng họa sĩ phong cảnh đã không trồng đủ các bụi cây như ông ta đã vẽ trong bản thiết kế?Kerry có vẻ khó chịu.- Con vẫn còn nhớ.- Ngày cuối cùng, con đã đi một vòng trong vườn, con đã đếm tất cả những cây mới và, nghĩ rằng con đã nắm được bằng chứng về những điều con đã đưa ra trước đó, con đã trách mắng ông ta trước mặt đám nhân viên của ông ta. Đúng không?Kerry nhìn xuống tách cà phê của nàng.- Ờ... ờ...- Con hãy nói với chú chuyện gì đã xảy ra?- Ông ấy đã không vừa ý với một số bụi cây, đã gọi điện thoại cho chú và cô Grace ở Florida, rồi nhổ chúng lên, định thay thế chúng.- Còn gì khác?- Ông ấy là chồng của em họ của cô Grace.- Con có hiểu chú muốn nói gì không? - Mắt ông ánh lên một tia sáng. Rồi nét mặt ông trở nên nghiêm trang. - Kerry, nếu con đặt Frank Green vào một tình thế khó xử và gây nguy hại cho việc bổ nhiệm của ông ta, con có thể vĩnh biệt chức thẩm phán của con. Tên của con sẽ bị chôn vùi dưới một chồng hồ sơ trên bàn của thống đốc Marshall, và người ta sẽ lặng lẽ yêu cầu chú giới thiệu một ứng cử viên khác. - Ông chợt im lặng, nắm lấy bàn tay của Kerry. - Con hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi làm bất cứ điều gì. Chú biết con sẽ có quyết định đúng.