Tác giả:

ại một căn biệt thự sang trọng bậc nhất Việt Nam… – Mẹ…mẹ ơi…đừng….đừng….đừng bỏ con ….mẹ ….mẹ ơi…đừng…đừng….- nó hét lên, bên ngoài là tiếng gào thét của Bảo: – Hân …Hân …Hân ơi em sao vậy? Hân…Hân …. Nó bật dậy , cùng với đó là tiếng đạp cửa của Bảo(*tác giả : chắc tại sốt ruột quá đó mà …Thương em gái ghê *Bảo : chuyện ta mà *tác giả: có bóng dáng tự sướng quanh đây..-_-) – Hân! Em lại gặp ác mộng đó à ? – Bảo nói với vẻ lo lắng. – Hai ơi hic hic…mẹ…mẹ… – Nó vẫn còn sợ hãi . Giấc mơ đó , nó vẫn gặp mỗi đêm, nhưng khi gặp, nó vẫn không thể nào hết sợ. – Hai ở đây rồi , đừng lo – Ôm em gái vào lòng, Bảo khẽ an ủi . Chết tiệt , cái giấc mơ đó làm phiền em gái anh hoài. Nó ngước khuôn mặt ướt đẫm nước mắt lên nhìn anh trai , đôi mắt sưng húp vì khóc nhiều : -Em k sao đâu. Hai xuống nhà trước đi. – Được rồi. Đồng phục hai treo trong tủ ấy. Hôm nay sẽ nhập học đó. – Em biết rồi – Nó nói rồi bước vào phòng tắm 15 phút sau… Bước ra phòng tắm là một cô gái xinh đẹp trong bộ đồng phục trường…

Truyện chữ