Tháng Hai năm 1823. Gloucestershire, Anh Quốc. Mỉa mai làm sao, thật thế, chuyện ấy đã xảy ra vào một ngày đầy nắng. Ngày nắng đầu tiên trong, gì nhỉ – sáu tuần bầu trời xám xịt liên tục, đi cùng là những đợt tuyết nhẹ rơi rải rác, hay thỉnh thoảng là lác đác cơn mưa? Ngay cả khi Phillip, nghĩ rằng chính bản thân anh trơ ra trước thói đỏng đảnh thất thường của thời tiết, đã cảm thấy tinh thần thư thái hơn, và nụ cười trở nên tươi rói. Anh đã đi ra ngoài – anh phải thế. Không ai có thể ở lại trong nhà suốt một ngày nắng rực rỡ huy hoàng đến vậy. Đặc biệt là giữa một mùa đông xám ngoét. Ngay cả bây giờ, hơn một tháng sau ngày hôm ấy, anh không thể nào tin được mặt trời lại có thể táo bạo trêu chọc anh lần nữa. Và làm sao anh có thể mù quáng trông mong vào việc ấy? Anh đã sống với Marina từ lúc họ kết hôn. Tám năm dài ròng rã để biết về một người phụ nữ. Anh nên mong đợi mới phải. Và sự thật… Chà, sự thật là, anh đã mong đợi nó. Anh chỉ không muốn thú nhận niềm trông mong. Có lẽ anh chỉ…
Chương 20
To Sir Phillip With LoveTác giả: Julia QuinnTruyện Phương TâyTháng Hai năm 1823. Gloucestershire, Anh Quốc. Mỉa mai làm sao, thật thế, chuyện ấy đã xảy ra vào một ngày đầy nắng. Ngày nắng đầu tiên trong, gì nhỉ – sáu tuần bầu trời xám xịt liên tục, đi cùng là những đợt tuyết nhẹ rơi rải rác, hay thỉnh thoảng là lác đác cơn mưa? Ngay cả khi Phillip, nghĩ rằng chính bản thân anh trơ ra trước thói đỏng đảnh thất thường của thời tiết, đã cảm thấy tinh thần thư thái hơn, và nụ cười trở nên tươi rói. Anh đã đi ra ngoài – anh phải thế. Không ai có thể ở lại trong nhà suốt một ngày nắng rực rỡ huy hoàng đến vậy. Đặc biệt là giữa một mùa đông xám ngoét. Ngay cả bây giờ, hơn một tháng sau ngày hôm ấy, anh không thể nào tin được mặt trời lại có thể táo bạo trêu chọc anh lần nữa. Và làm sao anh có thể mù quáng trông mong vào việc ấy? Anh đã sống với Marina từ lúc họ kết hôn. Tám năm dài ròng rã để biết về một người phụ nữ. Anh nên mong đợi mới phải. Và sự thật… Chà, sự thật là, anh đã mong đợi nó. Anh chỉ không muốn thú nhận niềm trông mong. Có lẽ anh chỉ… Có quá nhiều thứ mẹ hy vọng dạy con, con bé nhỏ. Mẹ hy vọng có thể làm thế qua ví dụ, nhưng cảm giác mẹ cũng cần đặt nó vào từng câu chữ trên giấy. Đó là một thói quen của mẹ, thói quen mà mẹ hy vọng con sẽ nhận ra và thấy thú vị vào lúc đọc lá thư này.Hãy mạnh mẽ.Hãy siêng năng.Hãy chu đáo.Sẽ không đạt được bất cứ thứ gì bằng con đường dễ dàng. (Trừ khi, dĩ nhiên, con đường dễ dàng khi bắt đầu. Có đôi lúc, những con đường là như thế. Nếu đó là vấn đề, đừng đi lên một con đường mới, khó khăn hơn. Chỉ những kẻ chết vì đạo mới đi tìm kiếm rắc rối.)Hãy yêu thương các anh chị em. Con đã có một anh trai cùng một chị gái, và nếu Chúa phù hộ, sẽ còn nhiều nữa. Thương yêu anh chị em, vì đó là máu thịt con, và khi con không vững vàng, hay những thời điểm khó khăn, đó là những người sẽ luôn bên con.Hãy cười lên. Cười to tiếng, và cười thường xuyên. Và khi những tình huống đòi hỏi sự lặng im, hãy chuyển tiếng cười con thành một nụ cười.Đừng dừng lại. Hãy biết những gì con muốn và vươn tới nó. Và nếu như con không biết con muốn những gì, hãy kiên nhẫn. Câu trả lời sẽ đến đúng lúc, và con có thể nhận ra, khát khao nơi trái tim con đã ở ngay tầm tay trong cả quãng thời gian ấy.Và hãy nhớ, mãi nhớ rằng con có một người mẹ và một người cha yêu thương lẫn nhau, cũng như thương yêu con.Mẹ cảm giác con lớn lên hằng ngày. Cha con đang hổn hển phát ra những âm thanh kỳ lạ, và rõ ràng sẵn sàng đầu hàng hoàn toàn cơn cáu giận, nếu mẹ không di chuyển khỏi bàn viết để đến chiếc giường của mẹ.Chào mừng đến với thế giới này, con bé nhỏ. Cả hai chúng ta đều vui mừng quen biết con.– từ Elosie, Quý bà Crane, gửi đến con gái cô, Penelope, vào lúc cô bé sinh ra.
Có quá nhiều thứ mẹ hy vọng dạy con, con bé nhỏ. Mẹ hy vọng có thể làm thế qua ví dụ, nhưng cảm giác mẹ cũng cần đặt nó vào từng câu chữ trên giấy. Đó là một thói quen của mẹ, thói quen mà mẹ hy vọng con sẽ nhận ra và thấy thú vị vào lúc đọc lá thư này.
Hãy mạnh mẽ.
Hãy siêng năng.
Hãy chu đáo.
Sẽ không đạt được bất cứ thứ gì bằng con đường dễ dàng. (Trừ khi, dĩ nhiên, con đường dễ dàng khi bắt đầu. Có đôi lúc, những con đường là như thế. Nếu đó là vấn đề, đừng đi lên một con đường mới, khó khăn hơn. Chỉ những kẻ chết vì đạo mới đi tìm kiếm rắc rối.)
Hãy yêu thương các anh chị em. Con đã có một anh trai cùng một chị gái, và nếu Chúa phù hộ, sẽ còn nhiều nữa. Thương yêu anh chị em, vì đó là máu thịt con, và khi con không vững vàng, hay những thời điểm khó khăn, đó là những người sẽ luôn bên con.
Hãy cười lên. Cười to tiếng, và cười thường xuyên. Và khi những tình huống đòi hỏi sự lặng im, hãy chuyển tiếng cười con thành một nụ cười.
Đừng dừng lại. Hãy biết những gì con muốn và vươn tới nó. Và nếu như con không biết con muốn những gì, hãy kiên nhẫn. Câu trả lời sẽ đến đúng lúc, và con có thể nhận ra, khát khao nơi trái tim con đã ở ngay tầm tay trong cả quãng thời gian ấy.
Và hãy nhớ, mãi nhớ rằng con có một người mẹ và một người cha yêu thương lẫn nhau, cũng như thương yêu con.
Mẹ cảm giác con lớn lên hằng ngày. Cha con đang hổn hển phát ra những âm thanh kỳ lạ, và rõ ràng sẵn sàng đầu hàng hoàn toàn cơn cáu giận, nếu mẹ không di chuyển khỏi bàn viết để đến chiếc giường của mẹ.
Chào mừng đến với thế giới này, con bé nhỏ. Cả hai chúng ta đều vui mừng quen biết con.
– từ Elosie, Quý bà Crane, gửi đến con gái cô, Penelope, vào lúc cô bé sinh ra.
To Sir Phillip With LoveTác giả: Julia QuinnTruyện Phương TâyTháng Hai năm 1823. Gloucestershire, Anh Quốc. Mỉa mai làm sao, thật thế, chuyện ấy đã xảy ra vào một ngày đầy nắng. Ngày nắng đầu tiên trong, gì nhỉ – sáu tuần bầu trời xám xịt liên tục, đi cùng là những đợt tuyết nhẹ rơi rải rác, hay thỉnh thoảng là lác đác cơn mưa? Ngay cả khi Phillip, nghĩ rằng chính bản thân anh trơ ra trước thói đỏng đảnh thất thường của thời tiết, đã cảm thấy tinh thần thư thái hơn, và nụ cười trở nên tươi rói. Anh đã đi ra ngoài – anh phải thế. Không ai có thể ở lại trong nhà suốt một ngày nắng rực rỡ huy hoàng đến vậy. Đặc biệt là giữa một mùa đông xám ngoét. Ngay cả bây giờ, hơn một tháng sau ngày hôm ấy, anh không thể nào tin được mặt trời lại có thể táo bạo trêu chọc anh lần nữa. Và làm sao anh có thể mù quáng trông mong vào việc ấy? Anh đã sống với Marina từ lúc họ kết hôn. Tám năm dài ròng rã để biết về một người phụ nữ. Anh nên mong đợi mới phải. Và sự thật… Chà, sự thật là, anh đã mong đợi nó. Anh chỉ không muốn thú nhận niềm trông mong. Có lẽ anh chỉ… Có quá nhiều thứ mẹ hy vọng dạy con, con bé nhỏ. Mẹ hy vọng có thể làm thế qua ví dụ, nhưng cảm giác mẹ cũng cần đặt nó vào từng câu chữ trên giấy. Đó là một thói quen của mẹ, thói quen mà mẹ hy vọng con sẽ nhận ra và thấy thú vị vào lúc đọc lá thư này.Hãy mạnh mẽ.Hãy siêng năng.Hãy chu đáo.Sẽ không đạt được bất cứ thứ gì bằng con đường dễ dàng. (Trừ khi, dĩ nhiên, con đường dễ dàng khi bắt đầu. Có đôi lúc, những con đường là như thế. Nếu đó là vấn đề, đừng đi lên một con đường mới, khó khăn hơn. Chỉ những kẻ chết vì đạo mới đi tìm kiếm rắc rối.)Hãy yêu thương các anh chị em. Con đã có một anh trai cùng một chị gái, và nếu Chúa phù hộ, sẽ còn nhiều nữa. Thương yêu anh chị em, vì đó là máu thịt con, và khi con không vững vàng, hay những thời điểm khó khăn, đó là những người sẽ luôn bên con.Hãy cười lên. Cười to tiếng, và cười thường xuyên. Và khi những tình huống đòi hỏi sự lặng im, hãy chuyển tiếng cười con thành một nụ cười.Đừng dừng lại. Hãy biết những gì con muốn và vươn tới nó. Và nếu như con không biết con muốn những gì, hãy kiên nhẫn. Câu trả lời sẽ đến đúng lúc, và con có thể nhận ra, khát khao nơi trái tim con đã ở ngay tầm tay trong cả quãng thời gian ấy.Và hãy nhớ, mãi nhớ rằng con có một người mẹ và một người cha yêu thương lẫn nhau, cũng như thương yêu con.Mẹ cảm giác con lớn lên hằng ngày. Cha con đang hổn hển phát ra những âm thanh kỳ lạ, và rõ ràng sẵn sàng đầu hàng hoàn toàn cơn cáu giận, nếu mẹ không di chuyển khỏi bàn viết để đến chiếc giường của mẹ.Chào mừng đến với thế giới này, con bé nhỏ. Cả hai chúng ta đều vui mừng quen biết con.– từ Elosie, Quý bà Crane, gửi đến con gái cô, Penelope, vào lúc cô bé sinh ra.