Tác giả:

Lý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay.   Anh không thích tham gia những sự kiện kiểu như thế này. Ồn ào, xã giao, khói thuốc, rượu chè... tất cả đều khiến anh không thoải mái. Ngoại trừ Trình Chi Hành. Không phải bởi anh vẫn còn để ý đến hắn, ngược lại, anh chẳng quan tâm, thậm chí chẳng còn chút cảm xúc nào.   —— Ai cũng biết, anh và Trình Chi Hành đã chia tay trong êm đẹp.   Lý Từ vẫn nhớ rõ lý do hai người chia tay.   Năm ngoái, cũng tại một hội nghị tương tự, Trình Chi Hành muốn tham dự nhưng Lý Từ lại muốn hắn ở nhà.   Anh hiểu người trưởng thành khó tránh khỏi những buổi xã giao như thế. Anh tự nhận mình không phải loại người vô lý, trước đây cũng chưa từng ngăn cản Trình Chi Hành tham gia các buổi tiệc tùng.   Chẳng qua ngày hôm đó là kỷ niệm mười năm họ bên nhau.   "Cuối cùng cậu cũng đến rồi sao?" Một đồng nghiệp nhìn thấy anh.   Lý Từ sực tỉnh từ trong hồi tưởng, trả lời hờ hững: "Thích thì đến thôi."   Người đồng nghiệp thì thầm: "Cậu đến đây để gặp…

Chương 4

Parting With Honour - Tinh ThấtTác giả: Tinh ThấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănLý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay.   Anh không thích tham gia những sự kiện kiểu như thế này. Ồn ào, xã giao, khói thuốc, rượu chè... tất cả đều khiến anh không thoải mái. Ngoại trừ Trình Chi Hành. Không phải bởi anh vẫn còn để ý đến hắn, ngược lại, anh chẳng quan tâm, thậm chí chẳng còn chút cảm xúc nào.   —— Ai cũng biết, anh và Trình Chi Hành đã chia tay trong êm đẹp.   Lý Từ vẫn nhớ rõ lý do hai người chia tay.   Năm ngoái, cũng tại một hội nghị tương tự, Trình Chi Hành muốn tham dự nhưng Lý Từ lại muốn hắn ở nhà.   Anh hiểu người trưởng thành khó tránh khỏi những buổi xã giao như thế. Anh tự nhận mình không phải loại người vô lý, trước đây cũng chưa từng ngăn cản Trình Chi Hành tham gia các buổi tiệc tùng.   Chẳng qua ngày hôm đó là kỷ niệm mười năm họ bên nhau.   "Cuối cùng cậu cũng đến rồi sao?" Một đồng nghiệp nhìn thấy anh.   Lý Từ sực tỉnh từ trong hồi tưởng, trả lời hờ hững: "Thích thì đến thôi."   Người đồng nghiệp thì thầm: "Cậu đến đây để gặp… "Tôi ăn xong rồi, đi đây." Lý Từ nâng ly chạm cùng đồng nghiệp, uống cạn một hơi rồi đứng dậy, không đáp lại những lời bàn tán về cuộc "chia tay êm đẹp" giữa anh và Trình Chi Hành. Mười năm yêu đương chỉ đổi lấy bốn chữ "chia tay êm đẹp". Lý Từ không muốn tính toán thiệt hơn, cũng ngăn cấm bản thân sa vào những suy nghĩ ấy. Quá nguy hiểm, dù có lời cũng chẳng vui, mà lỗ thì lại không cam lòng. —— Không, không phải. Không có gì không vui, cũng chẳng có gì phải bất mãn. Lý Từ và Trình Chi Hành chia tay rất êm đẹp, cực kỳ cực kỳ êm đẹp. Số dư trong tài khoản tiết kiệm chung được chia đôi, Trình Chi Hành chuyển đi và hai người thanh toán rõ ràng khoản chênh lệch tiền thuê nhà. Họ đều nói với bạn bè xung quanh rằng đối phương là người rất tốt, nhưng hai người không hợp nhau nên chia tay, sau này vẫn là bạn bè. Vẫn là bạn ư? Bạn bè gì mà chín tháng liền không nói một lời? Lý Từ đi đến bãi đỗ xe, dựa vào thành xe. Anh lấy điện thoại, mở WeChat của Trình Chi Hành. Ừ, không nhầm đâu. Lần cuối cùng hai người nhắn tin là chín tháng trước. À không, anh không cố tình nhớ lại, anh chỉ tình cờ nhớ ra thôi. Chín tháng trước, Lý Từ nhận được một bưu phẩm, bên trong là hộp nến thơm giúp an thần. Sinh nhật anh chỉ còn vài ngày nữa, anh đoán là quà của một người bạn nào đó nhưng hỏi khắp lượt vẫn không biết là của ai. Cuối cùng, anh hỏi Trình Chi Hành. Trình Chi Hành trả lời: "Bảo sao tôi chẳng thấy nhận được, hóa ra giao nhầm địa chỉ nhà cậu rồi. Trên TaoBao quên đổi địa chỉ mặc định. Nó chỉ đáng giá vài đồng thôi, cậu khỏi phải mất công gửi lại, cứ dùng đi." Không phải đồ rẻ tiền, Lý Từ tra rồi, đó là một trong những loại nến thơm đắt nhất trên thị trường. Nên giả vờ không biết chăng? Là quà sinh nhật ư? Vẫn còn nhớ anh hay mất ngủ sao? Hay muốn quay lại? Hay... còn yêu chăng? Lý Từ cầm điện thoại gõ rồi lại xóa trong khung chat. Sau cùng, anh gửi đi một chữ: "Ừ."

"Tôi ăn xong rồi, đi đây."

 

Lý Từ nâng ly chạm cùng đồng nghiệp, uống cạn một hơi rồi đứng dậy, không đáp lại những lời bàn tán về cuộc "chia tay êm đẹp" giữa anh và Trình Chi Hành.

 

Mười năm yêu đương chỉ đổi lấy bốn chữ "chia tay êm đẹp". Lý Từ không muốn tính toán thiệt hơn, cũng ngăn cấm bản thân sa vào những suy nghĩ ấy.

 

Quá nguy hiểm, dù có lời cũng chẳng vui, mà lỗ thì lại không cam lòng.

 

—— Không, không phải.

 

Không có gì không vui, cũng chẳng có gì phải bất mãn.

 

Lý Từ và Trình Chi Hành chia tay rất êm đẹp, cực kỳ cực kỳ êm đẹp.

 

Số dư trong tài khoản tiết kiệm chung được chia đôi, Trình Chi Hành chuyển đi và hai người thanh toán rõ ràng khoản chênh lệch tiền thuê nhà. Họ đều nói với bạn bè xung quanh rằng đối phương là người rất tốt, nhưng hai người không hợp nhau nên chia tay, sau này vẫn là bạn bè.

 

Vẫn là bạn ư?

 

Bạn bè gì mà chín tháng liền không nói một lời?

 

Lý Từ đi đến bãi đỗ xe, dựa vào thành xe.

 

Anh lấy điện thoại, mở WeChat của Trình Chi Hành.

 

Ừ, không nhầm đâu.

 

Lần cuối cùng hai người nhắn tin là chín tháng trước.

 

À không, anh không cố tình nhớ lại, anh chỉ tình cờ nhớ ra thôi.

 

Chín tháng trước, Lý Từ nhận được một bưu phẩm, bên trong là hộp nến thơm giúp an thần.

 

Sinh nhật anh chỉ còn vài ngày nữa, anh đoán là quà của một người bạn nào đó nhưng hỏi khắp lượt vẫn không biết là của ai.

 

Cuối cùng, anh hỏi Trình Chi Hành.

 

Trình Chi Hành trả lời: "Bảo sao tôi chẳng thấy nhận được, hóa ra giao nhầm địa chỉ nhà cậu rồi. Trên TaoBao quên đổi địa chỉ mặc định. Nó chỉ đáng giá vài đồng thôi, cậu khỏi phải mất công gửi lại, cứ dùng đi."

 

Không phải đồ rẻ tiền, Lý Từ tra rồi, đó là một trong những loại nến thơm đắt nhất trên thị trường.

 

Nên giả vờ không biết chăng? Là quà sinh nhật ư? Vẫn còn nhớ anh hay mất ngủ sao? Hay muốn quay lại?

 

Hay... còn yêu chăng?

 

Lý Từ cầm điện thoại gõ rồi lại xóa trong khung chat.

 

Sau cùng, anh gửi đi một chữ: "Ừ."

Parting With Honour - Tinh ThấtTác giả: Tinh ThấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănLý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay.   Anh không thích tham gia những sự kiện kiểu như thế này. Ồn ào, xã giao, khói thuốc, rượu chè... tất cả đều khiến anh không thoải mái. Ngoại trừ Trình Chi Hành. Không phải bởi anh vẫn còn để ý đến hắn, ngược lại, anh chẳng quan tâm, thậm chí chẳng còn chút cảm xúc nào.   —— Ai cũng biết, anh và Trình Chi Hành đã chia tay trong êm đẹp.   Lý Từ vẫn nhớ rõ lý do hai người chia tay.   Năm ngoái, cũng tại một hội nghị tương tự, Trình Chi Hành muốn tham dự nhưng Lý Từ lại muốn hắn ở nhà.   Anh hiểu người trưởng thành khó tránh khỏi những buổi xã giao như thế. Anh tự nhận mình không phải loại người vô lý, trước đây cũng chưa từng ngăn cản Trình Chi Hành tham gia các buổi tiệc tùng.   Chẳng qua ngày hôm đó là kỷ niệm mười năm họ bên nhau.   "Cuối cùng cậu cũng đến rồi sao?" Một đồng nghiệp nhìn thấy anh.   Lý Từ sực tỉnh từ trong hồi tưởng, trả lời hờ hững: "Thích thì đến thôi."   Người đồng nghiệp thì thầm: "Cậu đến đây để gặp… "Tôi ăn xong rồi, đi đây." Lý Từ nâng ly chạm cùng đồng nghiệp, uống cạn một hơi rồi đứng dậy, không đáp lại những lời bàn tán về cuộc "chia tay êm đẹp" giữa anh và Trình Chi Hành. Mười năm yêu đương chỉ đổi lấy bốn chữ "chia tay êm đẹp". Lý Từ không muốn tính toán thiệt hơn, cũng ngăn cấm bản thân sa vào những suy nghĩ ấy. Quá nguy hiểm, dù có lời cũng chẳng vui, mà lỗ thì lại không cam lòng. —— Không, không phải. Không có gì không vui, cũng chẳng có gì phải bất mãn. Lý Từ và Trình Chi Hành chia tay rất êm đẹp, cực kỳ cực kỳ êm đẹp. Số dư trong tài khoản tiết kiệm chung được chia đôi, Trình Chi Hành chuyển đi và hai người thanh toán rõ ràng khoản chênh lệch tiền thuê nhà. Họ đều nói với bạn bè xung quanh rằng đối phương là người rất tốt, nhưng hai người không hợp nhau nên chia tay, sau này vẫn là bạn bè. Vẫn là bạn ư? Bạn bè gì mà chín tháng liền không nói một lời? Lý Từ đi đến bãi đỗ xe, dựa vào thành xe. Anh lấy điện thoại, mở WeChat của Trình Chi Hành. Ừ, không nhầm đâu. Lần cuối cùng hai người nhắn tin là chín tháng trước. À không, anh không cố tình nhớ lại, anh chỉ tình cờ nhớ ra thôi. Chín tháng trước, Lý Từ nhận được một bưu phẩm, bên trong là hộp nến thơm giúp an thần. Sinh nhật anh chỉ còn vài ngày nữa, anh đoán là quà của một người bạn nào đó nhưng hỏi khắp lượt vẫn không biết là của ai. Cuối cùng, anh hỏi Trình Chi Hành. Trình Chi Hành trả lời: "Bảo sao tôi chẳng thấy nhận được, hóa ra giao nhầm địa chỉ nhà cậu rồi. Trên TaoBao quên đổi địa chỉ mặc định. Nó chỉ đáng giá vài đồng thôi, cậu khỏi phải mất công gửi lại, cứ dùng đi." Không phải đồ rẻ tiền, Lý Từ tra rồi, đó là một trong những loại nến thơm đắt nhất trên thị trường. Nên giả vờ không biết chăng? Là quà sinh nhật ư? Vẫn còn nhớ anh hay mất ngủ sao? Hay muốn quay lại? Hay... còn yêu chăng? Lý Từ cầm điện thoại gõ rồi lại xóa trong khung chat. Sau cùng, anh gửi đi một chữ: "Ừ."

Chương 4