Lý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay. Anh không thích tham gia những sự kiện kiểu như thế này. Ồn ào, xã giao, khói thuốc, rượu chè... tất cả đều khiến anh không thoải mái. Ngoại trừ Trình Chi Hành. Không phải bởi anh vẫn còn để ý đến hắn, ngược lại, anh chẳng quan tâm, thậm chí chẳng còn chút cảm xúc nào. —— Ai cũng biết, anh và Trình Chi Hành đã chia tay trong êm đẹp. Lý Từ vẫn nhớ rõ lý do hai người chia tay. Năm ngoái, cũng tại một hội nghị tương tự, Trình Chi Hành muốn tham dự nhưng Lý Từ lại muốn hắn ở nhà. Anh hiểu người trưởng thành khó tránh khỏi những buổi xã giao như thế. Anh tự nhận mình không phải loại người vô lý, trước đây cũng chưa từng ngăn cản Trình Chi Hành tham gia các buổi tiệc tùng. Chẳng qua ngày hôm đó là kỷ niệm mười năm họ bên nhau. "Cuối cùng cậu cũng đến rồi sao?" Một đồng nghiệp nhìn thấy anh. Lý Từ sực tỉnh từ trong hồi tưởng, trả lời hờ hững: "Thích thì đến thôi." Người đồng nghiệp thì thầm: "Cậu đến đây để gặp…
Chương 3
Parting With Honour - Tinh ThấtTác giả: Tinh ThấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănLý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay. Anh không thích tham gia những sự kiện kiểu như thế này. Ồn ào, xã giao, khói thuốc, rượu chè... tất cả đều khiến anh không thoải mái. Ngoại trừ Trình Chi Hành. Không phải bởi anh vẫn còn để ý đến hắn, ngược lại, anh chẳng quan tâm, thậm chí chẳng còn chút cảm xúc nào. —— Ai cũng biết, anh và Trình Chi Hành đã chia tay trong êm đẹp. Lý Từ vẫn nhớ rõ lý do hai người chia tay. Năm ngoái, cũng tại một hội nghị tương tự, Trình Chi Hành muốn tham dự nhưng Lý Từ lại muốn hắn ở nhà. Anh hiểu người trưởng thành khó tránh khỏi những buổi xã giao như thế. Anh tự nhận mình không phải loại người vô lý, trước đây cũng chưa từng ngăn cản Trình Chi Hành tham gia các buổi tiệc tùng. Chẳng qua ngày hôm đó là kỷ niệm mười năm họ bên nhau. "Cuối cùng cậu cũng đến rồi sao?" Một đồng nghiệp nhìn thấy anh. Lý Từ sực tỉnh từ trong hồi tưởng, trả lời hờ hững: "Thích thì đến thôi." Người đồng nghiệp thì thầm: "Cậu đến đây để gặp… Bài phát biểu của Trình Chi Hành kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội vang khắp khán phòng. Thậm chí còn có vài vị lãnh đạo tai to mặt lớn trong ngành chủ động bắt chuyện với hắn. "Lý Từ, Trình Chi Hành sau khi rời công ty chúng ta vẫn phát triển tốt lắm, cậu đừng áy náy nữa." "Cậu ấy có gì phải áy náy chứ? Cậu ấy với Trình Chi Hành chia tay êm đẹp mà." "Đúng vậy, chia tay êm đẹp nghĩa là không còn nợ nần gì nhau nữa! Phải không, Lý Từ?" Đồng nghiệp vây quanh Lý Từ nói. Ánh đèn trong hội trường lúc mờ lúc tỏ, Lý Từ nâng ly rượu lên. Hình bóng Trình Chi Hành xa xăm khuất lấp giữa những chén rượu chạm nhau, biến dạng trong ly rượu sủi bọt trong suốt trên tay anh. Lý Từ và Trình Chi Hành từng là đồng nghiệp. Hai người học cùng chuyên ngành, cùng trường đại học, lần lượt tốt nghiệp rồi vào chung một công ty. Ban đầu ở hai phòng ban khác nhau, sau khi công ty tái cơ cấu, họ trở thành đối thủ tranh vị trí leader của cùng một đội. Không khí ở nhà những ngày đó căng như dây đàn. Cả Lý Từ lẫn Trình Chi Hành đều là người hiếu thắng. Ở nhà không đả động chuyện công ty, trên công ty giả vờ không quen biết. Không ai chủ động chia sẻ với người kia về cuộc sống của mình. Chỉ có điều, vào mỗi buổi trưa làm việc, Trình Chi Hành đều rủ người từ các phòng ban khác đi ăn trưa. Lý Từ cho rằng hắn đang tranh thủ vận động phiếu bầu. Khi trở về nhà vào đêm hôm đó, không khí vẫn ngột ngạt. Bàn tay Trình Chi Hành luồn dưới lớp áo ngủ của anh, thì thầm bên tai: "Em muốn không?" Lý Từ còn chưa kịp trả lời đã bị hắn ôm chặt ném lên giường. Anh chợt nhớ đến buổi sáng trong phòng họp, trước mặt các sếp lớn, người kịch liệt phản bác chiến lược marketing của anh cũng chính là kẻ đang làm chuyện thân mật nhất với anh lúc này. Lý Từ bị hắn dồn đến mức đỏ hoe đôi mắt. Đó là năm thứ tám họ bên nhau. Anh rơi nước mắt mà hỏi: "Trình Chi Hành, anh còn muốn em không?"
Bài phát biểu của Trình Chi Hành kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội vang khắp khán phòng. Thậm chí còn có vài vị lãnh đạo tai to mặt lớn trong ngành chủ động bắt chuyện với hắn.
"Lý Từ, Trình Chi Hành sau khi rời công ty chúng ta vẫn phát triển tốt lắm, cậu đừng áy náy nữa."
"Cậu ấy có gì phải áy náy chứ? Cậu ấy với Trình Chi Hành chia tay êm đẹp mà."
"Đúng vậy, chia tay êm đẹp nghĩa là không còn nợ nần gì nhau nữa! Phải không, Lý Từ?"
Đồng nghiệp vây quanh Lý Từ nói.
Ánh đèn trong hội trường lúc mờ lúc tỏ, Lý Từ nâng ly rượu lên.
Hình bóng Trình Chi Hành xa xăm khuất lấp giữa những chén rượu chạm nhau, biến dạng trong ly rượu sủi bọt trong suốt trên tay anh.
Lý Từ và Trình Chi Hành từng là đồng nghiệp.
Hai người học cùng chuyên ngành, cùng trường đại học, lần lượt tốt nghiệp rồi vào chung một công ty. Ban đầu ở hai phòng ban khác nhau, sau khi công ty tái cơ cấu, họ trở thành đối thủ tranh vị trí leader của cùng một đội.
Không khí ở nhà những ngày đó căng như dây đàn.
Cả Lý Từ lẫn Trình Chi Hành đều là người hiếu thắng. Ở nhà không đả động chuyện công ty, trên công ty giả vờ không quen biết. Không ai chủ động chia sẻ với người kia về cuộc sống của mình.
Chỉ có điều, vào mỗi buổi trưa làm việc, Trình Chi Hành đều rủ người từ các phòng ban khác đi ăn trưa. Lý Từ cho rằng hắn đang tranh thủ vận động phiếu bầu.
Khi trở về nhà vào đêm hôm đó, không khí vẫn ngột ngạt. Bàn tay Trình Chi Hành luồn dưới lớp áo ngủ của anh, thì thầm bên tai: "Em muốn không?"
Lý Từ còn chưa kịp trả lời đã bị hắn ôm chặt ném lên giường.
Anh chợt nhớ đến buổi sáng trong phòng họp, trước mặt các sếp lớn, người kịch liệt phản bác chiến lược marketing của anh cũng chính là kẻ đang làm chuyện thân mật nhất với anh lúc này.
Lý Từ bị hắn dồn đến mức đỏ hoe đôi mắt.
Đó là năm thứ tám họ bên nhau. Anh rơi nước mắt mà hỏi: "Trình Chi Hành, anh còn muốn em không?"
Parting With Honour - Tinh ThấtTác giả: Tinh ThấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănLý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay. Anh không thích tham gia những sự kiện kiểu như thế này. Ồn ào, xã giao, khói thuốc, rượu chè... tất cả đều khiến anh không thoải mái. Ngoại trừ Trình Chi Hành. Không phải bởi anh vẫn còn để ý đến hắn, ngược lại, anh chẳng quan tâm, thậm chí chẳng còn chút cảm xúc nào. —— Ai cũng biết, anh và Trình Chi Hành đã chia tay trong êm đẹp. Lý Từ vẫn nhớ rõ lý do hai người chia tay. Năm ngoái, cũng tại một hội nghị tương tự, Trình Chi Hành muốn tham dự nhưng Lý Từ lại muốn hắn ở nhà. Anh hiểu người trưởng thành khó tránh khỏi những buổi xã giao như thế. Anh tự nhận mình không phải loại người vô lý, trước đây cũng chưa từng ngăn cản Trình Chi Hành tham gia các buổi tiệc tùng. Chẳng qua ngày hôm đó là kỷ niệm mười năm họ bên nhau. "Cuối cùng cậu cũng đến rồi sao?" Một đồng nghiệp nhìn thấy anh. Lý Từ sực tỉnh từ trong hồi tưởng, trả lời hờ hững: "Thích thì đến thôi." Người đồng nghiệp thì thầm: "Cậu đến đây để gặp… Bài phát biểu của Trình Chi Hành kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội vang khắp khán phòng. Thậm chí còn có vài vị lãnh đạo tai to mặt lớn trong ngành chủ động bắt chuyện với hắn. "Lý Từ, Trình Chi Hành sau khi rời công ty chúng ta vẫn phát triển tốt lắm, cậu đừng áy náy nữa." "Cậu ấy có gì phải áy náy chứ? Cậu ấy với Trình Chi Hành chia tay êm đẹp mà." "Đúng vậy, chia tay êm đẹp nghĩa là không còn nợ nần gì nhau nữa! Phải không, Lý Từ?" Đồng nghiệp vây quanh Lý Từ nói. Ánh đèn trong hội trường lúc mờ lúc tỏ, Lý Từ nâng ly rượu lên. Hình bóng Trình Chi Hành xa xăm khuất lấp giữa những chén rượu chạm nhau, biến dạng trong ly rượu sủi bọt trong suốt trên tay anh. Lý Từ và Trình Chi Hành từng là đồng nghiệp. Hai người học cùng chuyên ngành, cùng trường đại học, lần lượt tốt nghiệp rồi vào chung một công ty. Ban đầu ở hai phòng ban khác nhau, sau khi công ty tái cơ cấu, họ trở thành đối thủ tranh vị trí leader của cùng một đội. Không khí ở nhà những ngày đó căng như dây đàn. Cả Lý Từ lẫn Trình Chi Hành đều là người hiếu thắng. Ở nhà không đả động chuyện công ty, trên công ty giả vờ không quen biết. Không ai chủ động chia sẻ với người kia về cuộc sống của mình. Chỉ có điều, vào mỗi buổi trưa làm việc, Trình Chi Hành đều rủ người từ các phòng ban khác đi ăn trưa. Lý Từ cho rằng hắn đang tranh thủ vận động phiếu bầu. Khi trở về nhà vào đêm hôm đó, không khí vẫn ngột ngạt. Bàn tay Trình Chi Hành luồn dưới lớp áo ngủ của anh, thì thầm bên tai: "Em muốn không?" Lý Từ còn chưa kịp trả lời đã bị hắn ôm chặt ném lên giường. Anh chợt nhớ đến buổi sáng trong phòng họp, trước mặt các sếp lớn, người kịch liệt phản bác chiến lược marketing của anh cũng chính là kẻ đang làm chuyện thân mật nhất với anh lúc này. Lý Từ bị hắn dồn đến mức đỏ hoe đôi mắt. Đó là năm thứ tám họ bên nhau. Anh rơi nước mắt mà hỏi: "Trình Chi Hành, anh còn muốn em không?"