Tháng sáu mưa rơi tầm tã, mùi pheromone ngày càng nồng nặc hơn. Giữa cái không khí ẩm ướt, vị sữa ngọt ngào quyện với hương mật ong thơm ngất ngây như thể trong giây kế tiếp sẽ nhấn nhìm con người ta trong sự mê đắm đó. Một mùi hương vô cùng xa lạ, là pheromone của Hạ Khai - một Omega. Lúc này, Hạ Khai đang tựa vào đầu giường, ngón tay trắng bệch nắm chặt chiếc chăn mỏng, mùi hương này thật sự khiến cậu rất buồn nôn. Gương mặt Hạ Khai vô cùng đau đớn, cậu cố gắng nhẫn nhịn cảm giác này, cần cổ tinh tế đang không ngừng nôn khan. Đôi mắt vốn dĩ luôn ngời sáng giờ đây lại mở to trong sự mờ mịt, như một cái vỏ rỗng chỉ biết mở thật to, tựa như Hạ Khai nhớ đến điều gì đó, tia chán ghét hiện lên dưới đáy mắt cậu. “Quái vật.” Hạ Khai trầm giọng tự nói với bản thân, như thể chính cậu là một con quái vật nhỏ bé yếu đuối bị vây hãm trong lồ ng sắt, liên tục lặp lại rằng bản thân là một con quái vật. Người chịu trách nhiệm cho sinh hoạt hằng ngày của Hạ Khai là một Beta hiền lành, theo thời gian…
Tác giả: