Kassandra Von Gotthart ngồi lặng lẽ bên bờ hồ trong công viên Charlottenburger. Những gợn sóng lăn tăn đuổi nhau trên mặt nước... Nàng nhặt một viên sỏi ném xuống mặt hồ. Trời sắp vào thu, nắng đẹp. Mái tóc vàng xõa trên bờ vai, một màu ngà tươi đẹp làm cho khuôn mặt nàng thêm dịu nhẹ. Đôi mắt tươi vui như ẩn giấu những tiếng cười tinh nghịch, nhưng cũng không giấu hết những nét suy tư, mơ mộng xa xôi... Bên kia hồ là tòa lâu đài cổ kính Charlottenburger Scholoss đứng in hình trên mặt hồ, hòa nhập nàng vào cuộc sống riêng biệt chứ không phải những gợn sóng đơn lẻ mà nàng đang sống... Kassandra duỗi người nằm xuống trên bãi cỏ xanh, bàn tay xinh đẹp của nàng lần xuống cỏ tìm một viên sỏi khác để ném. Có hai con vịt trắng đang bơi trên hồ... Kassandra như chìm vào giấc mơ xa... Bỗng giọng nói bên tai nàng như kéo nàng ra khỏi thực tại: - Em đang nghĩ gì thế? Nàng cười đáp: - Không, em có nghĩ gì đâu, - rồi nàng đưa tay về phía người đàn ông. Bàn tay nàng xinh đẹp với một chiếc nhẫn nạm…
Chương 43
Chiếc Nhẫn Tình YêuTác giả: Danielle SteelTruyện Phương TâyKassandra Von Gotthart ngồi lặng lẽ bên bờ hồ trong công viên Charlottenburger. Những gợn sóng lăn tăn đuổi nhau trên mặt nước... Nàng nhặt một viên sỏi ném xuống mặt hồ. Trời sắp vào thu, nắng đẹp. Mái tóc vàng xõa trên bờ vai, một màu ngà tươi đẹp làm cho khuôn mặt nàng thêm dịu nhẹ. Đôi mắt tươi vui như ẩn giấu những tiếng cười tinh nghịch, nhưng cũng không giấu hết những nét suy tư, mơ mộng xa xôi... Bên kia hồ là tòa lâu đài cổ kính Charlottenburger Scholoss đứng in hình trên mặt hồ, hòa nhập nàng vào cuộc sống riêng biệt chứ không phải những gợn sóng đơn lẻ mà nàng đang sống... Kassandra duỗi người nằm xuống trên bãi cỏ xanh, bàn tay xinh đẹp của nàng lần xuống cỏ tìm một viên sỏi khác để ném. Có hai con vịt trắng đang bơi trên hồ... Kassandra như chìm vào giấc mơ xa... Bỗng giọng nói bên tai nàng như kéo nàng ra khỏi thực tại: - Em đang nghĩ gì thế? Nàng cười đáp: - Không, em có nghĩ gì đâu, - rồi nàng đưa tay về phía người đàn ông. Bàn tay nàng xinh đẹp với một chiếc nhẫn nạm… Đúng bốn tuần sau khi sinh con, thì Ariana phải dọn ra khỏi nhà. Nàng đã thu dọn đồ đạc vào các túi xách, và đang ẵm con chuẩn bị lên xe tắc xi, đến một phòng khách sạn mà một cô y tá đã thuê giùm. Phòng nhỏ gọn, giá không đắt lắm kể cả tiền ăn. Nàng cố tìm gặp Paul một lần chót, nhưng vô ích không thể gặp được. Anh ta không muốn nói gì với nàng, chỉ gửi cho nàng năm nghìn đô la.Nàng đã gửi trả lại chiếc nhẫn kim cương Paul tặng nàng, và đeo chiếc nhẫn của Manfred, bắt đầu lại cuộc đời mới khác nữa. Nàng nghĩ là sẽ không bao giờ thay chiếc nhẫn của Manfred ra nữa. Sẽ mãi mãi là Ariana von Tripp... Bỏ chữ "von" đi thì hay hơn bên nước Mỹ này, nhưng nàng không muốn bỏ, nàng không thể chối bỏ cuộc đời cũ, nàng sẽ không bao giờ nói dối về bản thân mình nữa. Nàng đã đau khổ vì Quốc Xã, nhưng nàng hiểu rõ hơn ai hết rằng Quốc Xã chỉ là một bọn người riêng, và trong bọn đó lại vẫn có người tốt. Nàng sẽ không bao giờ phản bội Manfred.Manfred là người chồng mà nàng nhớ thương suốt đời. Nàng sẽ kể cho con nàng nghe về bố nó, một người đã can đảm phục vụ quê hương. Và nàng yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời anh ta, và sẽ yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời nàng. Nàng cũng sẽ kể cho con nàng nghe về ông ngoại nó, và cậu Gerhard tội nghiệp của nó. Có lẽ nàng sẽ kể cho nó nghe cả chuyện nàng lấy Paul cũng nên. Nàng thấy mình đã sai lầm khi cố ý đánh lừa anh ta, song nàng đã trả giá đắt.Nàng mỉm cười nhìn đứa con trai của nàng đang ngủ. Nàng đã có một đứa con...
Đúng bốn tuần sau khi sinh con, thì Ariana phải dọn ra khỏi nhà. Nàng đã thu dọn đồ đạc vào các túi xách, và đang ẵm con chuẩn bị lên xe tắc xi, đến một phòng khách sạn mà một cô y tá đã thuê giùm. Phòng nhỏ gọn, giá không đắt lắm kể cả tiền ăn. Nàng cố tìm gặp Paul một lần chót, nhưng vô ích không thể gặp được. Anh ta không muốn nói gì với nàng, chỉ gửi cho nàng năm nghìn đô la.
Nàng đã gửi trả lại chiếc nhẫn kim cương Paul tặng nàng, và đeo chiếc nhẫn của Manfred, bắt đầu lại cuộc đời mới khác nữa. Nàng nghĩ là sẽ không bao giờ thay chiếc nhẫn của Manfred ra nữa. Sẽ mãi mãi là Ariana von Tripp... Bỏ chữ "von" đi thì hay hơn bên nước Mỹ này, nhưng nàng không muốn bỏ, nàng không thể chối bỏ cuộc đời cũ, nàng sẽ không bao giờ nói dối về bản thân mình nữa. Nàng đã đau khổ vì Quốc Xã, nhưng nàng hiểu rõ hơn ai hết rằng Quốc Xã chỉ là một bọn người riêng, và trong bọn đó lại vẫn có người tốt. Nàng sẽ không bao giờ phản bội Manfred.
Manfred là người chồng mà nàng nhớ thương suốt đời. Nàng sẽ kể cho con nàng nghe về bố nó, một người đã can đảm phục vụ quê hương. Và nàng yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời anh ta, và sẽ yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời nàng. Nàng cũng sẽ kể cho con nàng nghe về ông ngoại nó, và cậu Gerhard tội nghiệp của nó. Có lẽ nàng sẽ kể cho nó nghe cả chuyện nàng lấy Paul cũng nên. Nàng thấy mình đã sai lầm khi cố ý đánh lừa anh ta, song nàng đã trả giá đắt.
Nàng mỉm cười nhìn đứa con trai của nàng đang ngủ. Nàng đã có một đứa con...
Chiếc Nhẫn Tình YêuTác giả: Danielle SteelTruyện Phương TâyKassandra Von Gotthart ngồi lặng lẽ bên bờ hồ trong công viên Charlottenburger. Những gợn sóng lăn tăn đuổi nhau trên mặt nước... Nàng nhặt một viên sỏi ném xuống mặt hồ. Trời sắp vào thu, nắng đẹp. Mái tóc vàng xõa trên bờ vai, một màu ngà tươi đẹp làm cho khuôn mặt nàng thêm dịu nhẹ. Đôi mắt tươi vui như ẩn giấu những tiếng cười tinh nghịch, nhưng cũng không giấu hết những nét suy tư, mơ mộng xa xôi... Bên kia hồ là tòa lâu đài cổ kính Charlottenburger Scholoss đứng in hình trên mặt hồ, hòa nhập nàng vào cuộc sống riêng biệt chứ không phải những gợn sóng đơn lẻ mà nàng đang sống... Kassandra duỗi người nằm xuống trên bãi cỏ xanh, bàn tay xinh đẹp của nàng lần xuống cỏ tìm một viên sỏi khác để ném. Có hai con vịt trắng đang bơi trên hồ... Kassandra như chìm vào giấc mơ xa... Bỗng giọng nói bên tai nàng như kéo nàng ra khỏi thực tại: - Em đang nghĩ gì thế? Nàng cười đáp: - Không, em có nghĩ gì đâu, - rồi nàng đưa tay về phía người đàn ông. Bàn tay nàng xinh đẹp với một chiếc nhẫn nạm… Đúng bốn tuần sau khi sinh con, thì Ariana phải dọn ra khỏi nhà. Nàng đã thu dọn đồ đạc vào các túi xách, và đang ẵm con chuẩn bị lên xe tắc xi, đến một phòng khách sạn mà một cô y tá đã thuê giùm. Phòng nhỏ gọn, giá không đắt lắm kể cả tiền ăn. Nàng cố tìm gặp Paul một lần chót, nhưng vô ích không thể gặp được. Anh ta không muốn nói gì với nàng, chỉ gửi cho nàng năm nghìn đô la.Nàng đã gửi trả lại chiếc nhẫn kim cương Paul tặng nàng, và đeo chiếc nhẫn của Manfred, bắt đầu lại cuộc đời mới khác nữa. Nàng nghĩ là sẽ không bao giờ thay chiếc nhẫn của Manfred ra nữa. Sẽ mãi mãi là Ariana von Tripp... Bỏ chữ "von" đi thì hay hơn bên nước Mỹ này, nhưng nàng không muốn bỏ, nàng không thể chối bỏ cuộc đời cũ, nàng sẽ không bao giờ nói dối về bản thân mình nữa. Nàng đã đau khổ vì Quốc Xã, nhưng nàng hiểu rõ hơn ai hết rằng Quốc Xã chỉ là một bọn người riêng, và trong bọn đó lại vẫn có người tốt. Nàng sẽ không bao giờ phản bội Manfred.Manfred là người chồng mà nàng nhớ thương suốt đời. Nàng sẽ kể cho con nàng nghe về bố nó, một người đã can đảm phục vụ quê hương. Và nàng yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời anh ta, và sẽ yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời nàng. Nàng cũng sẽ kể cho con nàng nghe về ông ngoại nó, và cậu Gerhard tội nghiệp của nó. Có lẽ nàng sẽ kể cho nó nghe cả chuyện nàng lấy Paul cũng nên. Nàng thấy mình đã sai lầm khi cố ý đánh lừa anh ta, song nàng đã trả giá đắt.Nàng mỉm cười nhìn đứa con trai của nàng đang ngủ. Nàng đã có một đứa con...