Nhàn Đăng vừa mới mở mắt, trên người, trên mặt đều ướt sũng, khi hắn chớp mắt thêm một lần nữa, có một giọt nước mắt đã rơi trên mặt đất.Có một nam nhân nghiêng người đưa cho hắn một cái bánh bao trắng.“Huynh đã tỉnh?”Nam nhân hỏi: “Thần tiên?”Nhàn Đăng lắc đầu.Nam nhân: “Yêu quái?”Nhàn Đăng lắc đầu.Nam nhân: “Được rồi. Huynh ăn bánh bao không?”Nhàn Đăng cắn một miếng bánh bao, nói: “Có phải bánh bao của huynh có chút ôi thiu?”Nam nhân: “Đúng vậy. Vậy huynh còn muốn ăn bánh bao không?”Nhàn Đăng nói: “Ăn.”Lại ăn thêm một miếng, Nhàn Đăng trong lòng thầm nghĩ: Đây là đâu? Ta là ai? Hắn là ai?Người nam nhân đưa bánh bao cho hắn nói: “Tại hạ là Đường Kỳ Nhạc, là một tu sĩ. Đi ngang qua đây, muốn mượn một chút tiền đi đường, ngày sau sẽ dâng trả. Không ngờ ở trên chiến trường đầy xác chết này lại còn một người sống là huynh. Quen biết một hồi cũng là duyên phận, huynh đài, huynh có muốn kết giao bằng hữu không?”Nhàn Đăng nghe hắn ta nói xong, lập tức nhìn xung quanh. Trên người hắn mặc một…

Chương 7: Chương 7

Sau Khi Vai Ác Mất Trí NhớTác giả: Tam Thiên Phong TuyếtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trinh ThámNhàn Đăng vừa mới mở mắt, trên người, trên mặt đều ướt sũng, khi hắn chớp mắt thêm một lần nữa, có một giọt nước mắt đã rơi trên mặt đất.Có một nam nhân nghiêng người đưa cho hắn một cái bánh bao trắng.“Huynh đã tỉnh?”Nam nhân hỏi: “Thần tiên?”Nhàn Đăng lắc đầu.Nam nhân: “Yêu quái?”Nhàn Đăng lắc đầu.Nam nhân: “Được rồi. Huynh ăn bánh bao không?”Nhàn Đăng cắn một miếng bánh bao, nói: “Có phải bánh bao của huynh có chút ôi thiu?”Nam nhân: “Đúng vậy. Vậy huynh còn muốn ăn bánh bao không?”Nhàn Đăng nói: “Ăn.”Lại ăn thêm một miếng, Nhàn Đăng trong lòng thầm nghĩ: Đây là đâu? Ta là ai? Hắn là ai?Người nam nhân đưa bánh bao cho hắn nói: “Tại hạ là Đường Kỳ Nhạc, là một tu sĩ. Đi ngang qua đây, muốn mượn một chút tiền đi đường, ngày sau sẽ dâng trả. Không ngờ ở trên chiến trường đầy xác chết này lại còn một người sống là huynh. Quen biết một hồi cũng là duyên phận, huynh đài, huynh có muốn kết giao bằng hữu không?”Nhàn Đăng nghe hắn ta nói xong, lập tức nhìn xung quanh. Trên người hắn mặc một… Nhàn Đăng nghe thấy thì thở phào nhẹ nhõm, hắn nhiệt tình nắm lấy tay của lang trung: “Ta còn chưa biết phải mở miệng như thế nào, cảm ơn ngươi đã nói ra trước.”Hắn chân thành nói: “Đúng là như thế!”Sau một lúc im lặng.“Báo quan!”Sau khi lang trung nói ra lời tàn nhẫn, hắn nâng lên hòm thuốc và đi về phía cửa.Đường Kỳ Nhạc và Nhàn Đăng đồng thời đứng lên, một người kéo cánh tay trái, một người kéo cánh tay phải, giữ lang trung lại.Lang trung hoảng hốt: “Làm sao vậy, còn có vương pháp hay không, đã không trả tiền còn không cho ta báo quan?”Đường Kỳ Nhạc sờ sờ cái mũi, cười nói: “Không có chuyện như vậy, chúng ta thương lượng một chút đi.”Nhàn Đăng nói: “Lang trung đừng vội, hiện tại không có tiền, cũng không có nghĩa là về sau không có tiền.Hay là ta viết cho ngươi một cái phiếu nợ.”Lang trung nói: “Chỉ có một lượng hai tiền mà các ngươi cũng muốn viết giấy nợ, có vị tiên quân nào tu tiên mà nghèo giống như các ngươi không?!”Những gì hắn nói cũng không sai, hầu hết những người tu tiên đều giàu có.Hoặc là đến từ đại môn đại phái, chính mình có cửa hàng và điền sản.Hoặc là tán tu trong giang hồ, trừ ma trừ tà cho bá tánh bình thường, cũng có thể nhận được rất nhiều tiền.Đáng thương cho Nhàn Đăng, sau khi tỉnh dậy đã quên hết chuyện cũ năm xưa đến không còn một mảnh, càng không nói đến tiền tài.Đường Kỳ Nhạc cũng là một con quỷ nghèo kiết hủ lậu, cũng không lấy ra được một hai đồng ở trong túi, tu tiên tu thành dáng vẻ này, cũng coi như là chuyện lạ từ lúc khai thiên tích địa.*** khai thiên tích địa ***: Từ thuở xa xưa, lúc mới tạo nên trời đất, vũ trụ.Bọn họ đang nhìn nhau thì có tiếng động lớn từ dưới lầu.Ba người cùng nhau nhìn xuống lầu, sắc mặt của hai người đã lập tức thay đổi.Nhóm tu sĩ thứ hai của Thiên Cơ Biến đã chạy tới Tầm Dương thành, xem ra Lan Tuyết Hoài thực sự quan trọng với bọn họ.Lang trung vui vẻ nói: “Tốt quá, đúng là buồn ngủ liền có gối đầu, để ta gặp được tiên quân của Thiên Cơ Biến, hôm nay ta phải kiện các ngươi, nhờ nhóm tiên quân của Thiên Cơ Biến chủ trì công đạo cho ta!”Nhàn Đăng thầm nghĩ: Hắn tìm tu sĩ của Thiên Cơ Biến để kiện bọn họ chỉ là việc nhỏ, nhưng mới vừa rồi ta đã cứu người từ trong tay môn phái kia, người dưới lầu rõ ràng tới đây là vì Lan Tuyết Hoài.Nếu ta thấy chết mà không cứu chỉ tự mình bỏ chạy, chỉ tiếc Lan Tuyết Hoài bị bắt trở về sẽ ăn không ít chút đau khổ.Đường Kỳ Nhạc nhìn Nhàn Đăng, đoán chừng là đang đợi quyết định của hắn.Nhàn Đăng lại ở trong lòng thầm nghĩ: Dù sao cũng quen biết một hồi, ta cũng đã cứu hắn, bây giờ bỏ rơi hắn nửa đường cũng thật không trượng nghĩa, ta nhất quyết không thể làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, để tránh làm hư thanh tiếng nhân nghĩa vô song về sau của ta.Hắn trong lòng nhận định chính mình là một tán tu luôn hành hiệp trượng nghĩa, trong lòng có muôn vàn cảm khái, cũng hạ quyết tâm muốn cứu Lan Tuyết Hoài.Trong lúc hai người còn đang ngây người, Lang trung đã thoát khỏi sự khống chế của Nhàn Đăng, đẩy cửa ra và hét lớn về phía người của Thiên Cơ Biến: “Tiên quân! Tiên quân, xin dừng bước!”Trong mắt Nhàn Đăng hiện lên một tia hung ác, hắn dùng tay phải chộp tới, đang định chặn đường lang trung đang chạy xuống lầu, ai ngờ, hắn vừa mới ra tay, cỗ linh lực cường đại trong lòng bàn tay của hắn đã bộc phát ra ngoài, vô pháp khống chế, toàn bộ lầu 3 của khách đ**m đều rung chuyển và ầm ầm sụp đổ.Trước khi sụp đổ, Lan Tuyết Hoài là người đầu tiên bước lên thanh kiếm trong đám mây bụi, nhắc Nhàn Đăng còn chưa kịp phản ứng lên, quay người nhảy ra lầu 3.Đường Kỳ Nhạc nắm lấy lang trung, chật vật dẫm lên tiên kiếm, sau đó kéo lang trung lên thân kiếm.Nhàn Đăng phục hồi tinh thần lại, trong lòng hoảng hốt: Sao ta lại có được linh lực cường đại như vậy?Hắn mở ra năm ngón tay, nhìn tới nhìn lui, lại nghĩ: Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, ta chính là một đại đại nhân?Đường Kỳ Nhạc hét lên: “Chú ý phía dưới, Thiên Cơ Biến đang đuổi theo!”※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※Nhàn Đăng còn đắm chìm ở trong trạng thái ……“Oa! Ca đúng là trâu bò mà”Sau đó nghèo đúng lý hợp tình.jpgTuy rằng khuôn mặt của Lan mỹ nhân thoạt nhìn chỉ có 17 tuổi, nhưng tuổi tác chân thật đã là một nam nhân 19 tuổi [ cùng 17 có khác nhau sao? ]Có, có thể làm hợp pháp ……[ đẩy mắt kính ]Khi rút kiếm, Tiểu Nhàn thầm nghĩ ở trong lòng: Ca đây là rút kiếm của hắn, cũng không phải phá chỗ kia của hắn, cần gì có phản ứng lớn như vậy?Không biết Tiểu Nhàn có nghe nói qua về một thanh kiếm có tên là Tử Thanh bảo kiếm chưa …… Tác dụng của nó tương tự với Chiết Chi bảo kiếm ……Ps: Không cần hiểu nhầm vị trí của công thụ, Lan Tuyết Hoài là công!! Tiểu mỹ nhân là công ~~.

Nhàn Đăng nghe thấy thì thở phào nhẹ nhõm, hắn nhiệt tình nắm lấy tay của lang trung: “Ta còn chưa biết phải mở miệng như thế nào, cảm ơn ngươi đã nói ra trước.”Hắn chân thành nói: “Đúng là như thế!”Sau một lúc im lặng.“Báo quan!”Sau khi lang trung nói ra lời tàn nhẫn, hắn nâng lên hòm thuốc và đi về phía cửa.Đường Kỳ Nhạc và Nhàn Đăng đồng thời đứng lên, một người kéo cánh tay trái, một người kéo cánh tay phải, giữ lang trung lại.Lang trung hoảng hốt: “Làm sao vậy, còn có vương pháp hay không, đã không trả tiền còn không cho ta báo quan?”Đường Kỳ Nhạc sờ sờ cái mũi, cười nói: “Không có chuyện như vậy, chúng ta thương lượng một chút đi.”Nhàn Đăng nói: “Lang trung đừng vội, hiện tại không có tiền, cũng không có nghĩa là về sau không có tiền.

Hay là ta viết cho ngươi một cái phiếu nợ.”Lang trung nói: “Chỉ có một lượng hai tiền mà các ngươi cũng muốn viết giấy nợ, có vị tiên quân nào tu tiên mà nghèo giống như các ngươi không?!”Những gì hắn nói cũng không sai, hầu hết những người tu tiên đều giàu có.

Hoặc là đến từ đại môn đại phái, chính mình có cửa hàng và điền sản.

Hoặc là tán tu trong giang hồ, trừ ma trừ tà cho bá tánh bình thường, cũng có thể nhận được rất nhiều tiền.Đáng thương cho Nhàn Đăng, sau khi tỉnh dậy đã quên hết chuyện cũ năm xưa đến không còn một mảnh, càng không nói đến tiền tài.

Đường Kỳ Nhạc cũng là một con quỷ nghèo kiết hủ lậu, cũng không lấy ra được một hai đồng ở trong túi, tu tiên tu thành dáng vẻ này, cũng coi như là chuyện lạ từ lúc khai thiên tích địa.*** khai thiên tích địa ***: Từ thuở xa xưa, lúc mới tạo nên trời đất, vũ trụ.Bọn họ đang nhìn nhau thì có tiếng động lớn từ dưới lầu.

Ba người cùng nhau nhìn xuống lầu, sắc mặt của hai người đã lập tức thay đổi.Nhóm tu sĩ thứ hai của Thiên Cơ Biến đã chạy tới Tầm Dương thành, xem ra Lan Tuyết Hoài thực sự quan trọng với bọn họ.Lang trung vui vẻ nói: “Tốt quá, đúng là buồn ngủ liền có gối đầu, để ta gặp được tiên quân của Thiên Cơ Biến, hôm nay ta phải kiện các ngươi, nhờ nhóm tiên quân của Thiên Cơ Biến chủ trì công đạo cho ta!”Nhàn Đăng thầm nghĩ: Hắn tìm tu sĩ của Thiên Cơ Biến để kiện bọn họ chỉ là việc nhỏ, nhưng mới vừa rồi ta đã cứu người từ trong tay môn phái kia, người dưới lầu rõ ràng tới đây là vì Lan Tuyết Hoài.

Nếu ta thấy chết mà không cứu chỉ tự mình bỏ chạy, chỉ tiếc Lan Tuyết Hoài bị bắt trở về sẽ ăn không ít chút đau khổ.Đường Kỳ Nhạc nhìn Nhàn Đăng, đoán chừng là đang đợi quyết định của hắn.Nhàn Đăng lại ở trong lòng thầm nghĩ: Dù sao cũng quen biết một hồi, ta cũng đã cứu hắn, bây giờ bỏ rơi hắn nửa đường cũng thật không trượng nghĩa, ta nhất quyết không thể làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, để tránh làm hư thanh tiếng nhân nghĩa vô song về sau của ta.Hắn trong lòng nhận định chính mình là một tán tu luôn hành hiệp trượng nghĩa, trong lòng có muôn vàn cảm khái, cũng hạ quyết tâm muốn cứu Lan Tuyết Hoài.Trong lúc hai người còn đang ngây người, Lang trung đã thoát khỏi sự khống chế của Nhàn Đăng, đẩy cửa ra và hét lớn về phía người của Thiên Cơ Biến: “Tiên quân! Tiên quân, xin dừng bước!”Trong mắt Nhàn Đăng hiện lên một tia hung ác, hắn dùng tay phải chộp tới, đang định chặn đường lang trung đang chạy xuống lầu, ai ngờ, hắn vừa mới ra tay, cỗ linh lực cường đại trong lòng bàn tay của hắn đã bộc phát ra ngoài, vô pháp khống chế, toàn bộ lầu 3 của khách đ**m đều rung chuyển và ầm ầm sụp đổ.Trước khi sụp đổ, Lan Tuyết Hoài là người đầu tiên bước lên thanh kiếm trong đám mây bụi, nhắc Nhàn Đăng còn chưa kịp phản ứng lên, quay người nhảy ra lầu 3.

Đường Kỳ Nhạc nắm lấy lang trung, chật vật dẫm lên tiên kiếm, sau đó kéo lang trung lên thân kiếm.Nhàn Đăng phục hồi tinh thần lại, trong lòng hoảng hốt: Sao ta lại có được linh lực cường đại như vậy?Hắn mở ra năm ngón tay, nhìn tới nhìn lui, lại nghĩ: Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, ta chính là một đại đại nhân?Đường Kỳ Nhạc hét lên: “Chú ý phía dưới, Thiên Cơ Biến đang đuổi theo!”※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※Nhàn Đăng còn đắm chìm ở trong trạng thái ……“Oa! Ca đúng là trâu bò mà”Sau đó nghèo đúng lý hợp tình.jpgTuy rằng khuôn mặt của Lan mỹ nhân thoạt nhìn chỉ có 17 tuổi, nhưng tuổi tác chân thật đã là một nam nhân 19 tuổi [ cùng 17 có khác nhau sao? ]Có, có thể làm hợp pháp ……[ đẩy mắt kính ]Khi rút kiếm, Tiểu Nhàn thầm nghĩ ở trong lòng: Ca đây là rút kiếm của hắn, cũng không phải phá chỗ kia của hắn, cần gì có phản ứng lớn như vậy?Không biết Tiểu Nhàn có nghe nói qua về một thanh kiếm có tên là Tử Thanh bảo kiếm chưa …… Tác dụng của nó tương tự với Chiết Chi bảo kiếm ……Ps: Không cần hiểu nhầm vị trí của công thụ, Lan Tuyết Hoài là công!! Tiểu mỹ nhân là công ~~.

Sau Khi Vai Ác Mất Trí NhớTác giả: Tam Thiên Phong TuyếtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trinh ThámNhàn Đăng vừa mới mở mắt, trên người, trên mặt đều ướt sũng, khi hắn chớp mắt thêm một lần nữa, có một giọt nước mắt đã rơi trên mặt đất.Có một nam nhân nghiêng người đưa cho hắn một cái bánh bao trắng.“Huynh đã tỉnh?”Nam nhân hỏi: “Thần tiên?”Nhàn Đăng lắc đầu.Nam nhân: “Yêu quái?”Nhàn Đăng lắc đầu.Nam nhân: “Được rồi. Huynh ăn bánh bao không?”Nhàn Đăng cắn một miếng bánh bao, nói: “Có phải bánh bao của huynh có chút ôi thiu?”Nam nhân: “Đúng vậy. Vậy huynh còn muốn ăn bánh bao không?”Nhàn Đăng nói: “Ăn.”Lại ăn thêm một miếng, Nhàn Đăng trong lòng thầm nghĩ: Đây là đâu? Ta là ai? Hắn là ai?Người nam nhân đưa bánh bao cho hắn nói: “Tại hạ là Đường Kỳ Nhạc, là một tu sĩ. Đi ngang qua đây, muốn mượn một chút tiền đi đường, ngày sau sẽ dâng trả. Không ngờ ở trên chiến trường đầy xác chết này lại còn một người sống là huynh. Quen biết một hồi cũng là duyên phận, huynh đài, huynh có muốn kết giao bằng hữu không?”Nhàn Đăng nghe hắn ta nói xong, lập tức nhìn xung quanh. Trên người hắn mặc một… Nhàn Đăng nghe thấy thì thở phào nhẹ nhõm, hắn nhiệt tình nắm lấy tay của lang trung: “Ta còn chưa biết phải mở miệng như thế nào, cảm ơn ngươi đã nói ra trước.”Hắn chân thành nói: “Đúng là như thế!”Sau một lúc im lặng.“Báo quan!”Sau khi lang trung nói ra lời tàn nhẫn, hắn nâng lên hòm thuốc và đi về phía cửa.Đường Kỳ Nhạc và Nhàn Đăng đồng thời đứng lên, một người kéo cánh tay trái, một người kéo cánh tay phải, giữ lang trung lại.Lang trung hoảng hốt: “Làm sao vậy, còn có vương pháp hay không, đã không trả tiền còn không cho ta báo quan?”Đường Kỳ Nhạc sờ sờ cái mũi, cười nói: “Không có chuyện như vậy, chúng ta thương lượng một chút đi.”Nhàn Đăng nói: “Lang trung đừng vội, hiện tại không có tiền, cũng không có nghĩa là về sau không có tiền.Hay là ta viết cho ngươi một cái phiếu nợ.”Lang trung nói: “Chỉ có một lượng hai tiền mà các ngươi cũng muốn viết giấy nợ, có vị tiên quân nào tu tiên mà nghèo giống như các ngươi không?!”Những gì hắn nói cũng không sai, hầu hết những người tu tiên đều giàu có.Hoặc là đến từ đại môn đại phái, chính mình có cửa hàng và điền sản.Hoặc là tán tu trong giang hồ, trừ ma trừ tà cho bá tánh bình thường, cũng có thể nhận được rất nhiều tiền.Đáng thương cho Nhàn Đăng, sau khi tỉnh dậy đã quên hết chuyện cũ năm xưa đến không còn một mảnh, càng không nói đến tiền tài.Đường Kỳ Nhạc cũng là một con quỷ nghèo kiết hủ lậu, cũng không lấy ra được một hai đồng ở trong túi, tu tiên tu thành dáng vẻ này, cũng coi như là chuyện lạ từ lúc khai thiên tích địa.*** khai thiên tích địa ***: Từ thuở xa xưa, lúc mới tạo nên trời đất, vũ trụ.Bọn họ đang nhìn nhau thì có tiếng động lớn từ dưới lầu.Ba người cùng nhau nhìn xuống lầu, sắc mặt của hai người đã lập tức thay đổi.Nhóm tu sĩ thứ hai của Thiên Cơ Biến đã chạy tới Tầm Dương thành, xem ra Lan Tuyết Hoài thực sự quan trọng với bọn họ.Lang trung vui vẻ nói: “Tốt quá, đúng là buồn ngủ liền có gối đầu, để ta gặp được tiên quân của Thiên Cơ Biến, hôm nay ta phải kiện các ngươi, nhờ nhóm tiên quân của Thiên Cơ Biến chủ trì công đạo cho ta!”Nhàn Đăng thầm nghĩ: Hắn tìm tu sĩ của Thiên Cơ Biến để kiện bọn họ chỉ là việc nhỏ, nhưng mới vừa rồi ta đã cứu người từ trong tay môn phái kia, người dưới lầu rõ ràng tới đây là vì Lan Tuyết Hoài.Nếu ta thấy chết mà không cứu chỉ tự mình bỏ chạy, chỉ tiếc Lan Tuyết Hoài bị bắt trở về sẽ ăn không ít chút đau khổ.Đường Kỳ Nhạc nhìn Nhàn Đăng, đoán chừng là đang đợi quyết định của hắn.Nhàn Đăng lại ở trong lòng thầm nghĩ: Dù sao cũng quen biết một hồi, ta cũng đã cứu hắn, bây giờ bỏ rơi hắn nửa đường cũng thật không trượng nghĩa, ta nhất quyết không thể làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, để tránh làm hư thanh tiếng nhân nghĩa vô song về sau của ta.Hắn trong lòng nhận định chính mình là một tán tu luôn hành hiệp trượng nghĩa, trong lòng có muôn vàn cảm khái, cũng hạ quyết tâm muốn cứu Lan Tuyết Hoài.Trong lúc hai người còn đang ngây người, Lang trung đã thoát khỏi sự khống chế của Nhàn Đăng, đẩy cửa ra và hét lớn về phía người của Thiên Cơ Biến: “Tiên quân! Tiên quân, xin dừng bước!”Trong mắt Nhàn Đăng hiện lên một tia hung ác, hắn dùng tay phải chộp tới, đang định chặn đường lang trung đang chạy xuống lầu, ai ngờ, hắn vừa mới ra tay, cỗ linh lực cường đại trong lòng bàn tay của hắn đã bộc phát ra ngoài, vô pháp khống chế, toàn bộ lầu 3 của khách đ**m đều rung chuyển và ầm ầm sụp đổ.Trước khi sụp đổ, Lan Tuyết Hoài là người đầu tiên bước lên thanh kiếm trong đám mây bụi, nhắc Nhàn Đăng còn chưa kịp phản ứng lên, quay người nhảy ra lầu 3.Đường Kỳ Nhạc nắm lấy lang trung, chật vật dẫm lên tiên kiếm, sau đó kéo lang trung lên thân kiếm.Nhàn Đăng phục hồi tinh thần lại, trong lòng hoảng hốt: Sao ta lại có được linh lực cường đại như vậy?Hắn mở ra năm ngón tay, nhìn tới nhìn lui, lại nghĩ: Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, ta chính là một đại đại nhân?Đường Kỳ Nhạc hét lên: “Chú ý phía dưới, Thiên Cơ Biến đang đuổi theo!”※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※Nhàn Đăng còn đắm chìm ở trong trạng thái ……“Oa! Ca đúng là trâu bò mà”Sau đó nghèo đúng lý hợp tình.jpgTuy rằng khuôn mặt của Lan mỹ nhân thoạt nhìn chỉ có 17 tuổi, nhưng tuổi tác chân thật đã là một nam nhân 19 tuổi [ cùng 17 có khác nhau sao? ]Có, có thể làm hợp pháp ……[ đẩy mắt kính ]Khi rút kiếm, Tiểu Nhàn thầm nghĩ ở trong lòng: Ca đây là rút kiếm của hắn, cũng không phải phá chỗ kia của hắn, cần gì có phản ứng lớn như vậy?Không biết Tiểu Nhàn có nghe nói qua về một thanh kiếm có tên là Tử Thanh bảo kiếm chưa …… Tác dụng của nó tương tự với Chiết Chi bảo kiếm ……Ps: Không cần hiểu nhầm vị trí của công thụ, Lan Tuyết Hoài là công!! Tiểu mỹ nhân là công ~~.

Chương 7: Chương 7