Bầu trời “Vĩnh Trú” đang yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một khoảng không tối đen. Trong không gian vô tận ấy, chỉ có duy nhất ở trung tâm có được một tia sáng. Dịu dàng nhưng vô cùng rực rỡ, gần như có thể được xem là sự tồn tại xán lạn nhất. Đó là một người nghệ nhân. Trong bóng tối tựa như chỉ còn mình cậu. Giây phút này, cậu chính là trung tâm của khoảng không ấy, mọi thứ dường như biến mất trong thính phòng tối tăm tĩnh lặng đang treo lơ lửng giữa không trung, giống như một hành tinh. Và cậu là ngôi sao duy nhất. Đẹp đẽ và rực rỡ, giai điệu cậu đang ngân nga giống như một bài thơ thiêng liêng, dụng cụ âm nhạc chân thật nhất mang thanh âm của cậu truyền đạt nguyên vẹn đến từng thính giả, tựa như lời thì thầm bên tai. Lúc hát đến điệp khúc, một đôi cánh khổng lồ màu trắng đột nhiên tung ra từ sau vai ca sĩ, khung cảnh ấy đẹp đến mức nào! Khán giả tại đấy gần như đồng loạt nín thở, không ít người xúc động đến rơi lệ, thậm chí bản thân bọn họ cũng hoàn toàn không phát hiện ra chuyện này…
Tác giả: