Tác giả:

1 Tôi đã sống lại, sống lại vào năm mười tám tuổi, ngày mà Triệu Tiểu Hi vừa đến nhà tôi. "Tinh Viện, đây là dì Tống và con gái dì ấy là Tiểu Hi, lại đây làm quen đi." Mẹ gọi tôi đến phòng khách. Bên cạnh ghế sofa có một cô gái đang đứng. Cô ta trạc tuổi tôi, đôi mày cong cong, làn da trắng mịn, mái tóc dài uốn nhẹ cuộn sóng như tảo biển. Là một người đẹp chuẩn mực. "Đây chính là Tinh Viện à, ôi, xinh thật đấy, Úc Khiết, đúng là như được khắc ra từ cùng một khuôn với cô vậy." Người đang nói là một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi. Vóc dáng thon thả, ngũ quan tinh tế dịu dàng, trang điểm nhẹ nhàng, mặc một bộ sườn xám dài ôm sát rất đẹp. Khuôn mặt bà ta nở như hoa, nhìn tôi vui vẻ thân thiện, miệng nói những lời lịch sự. Hai mẹ con này, chính là Triệu Tiểu Hi và mẹ cô ta - Tống Mỹ Ngọc. "Tính cách quá nghịch ngợm, con gái mà không chút dịu dàng điềm đạm, đâu như Tiểu Hi nhà cô, ngoan ngoãn dễ bảo." Mẹ tôi xoa trán tôi, giọng đầy nuông chiều. Chỉ một cử chỉ đơn giản như vậy thôi, mà tôi đã…

Truyện chữ