Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…
Chương 207
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Nhiều ngày không tắm, nàng thực sự không chịu nổi nữa rồi!Là một người hiện đại ngày đông cũng phải tắm hai ngày một lần, thật không dễ dàng gì mới được ở nhà mới, có phòng riêng, việc đầu tiên nàng làm chắc chắn là phải tắm rửa sạch sẽ.Tống Dập giúp nàng đun hai nồi nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ nước, rồi cẩn thận cho thêm một ít nước nóng và nước lạnh vào một bên."A Nguyệt, nước nóng xong rôi, nàng tắm trước đi, ta... hay là ta ra ngoài trước? Đợi nàng tắm xong rồi gọi ta vào." Tống Dập hơi ngượng ngùng khi ở lại."Không cần đâu, ngươi cứ lên giường đọc sách trước đi? Ta tắm nhanh lắm." Cố Tâm Nguyệt không chút do dự trả lời.Chủ yếu là thời tiết này, ban đêm trong núi vẫn hơi lạnh.Để hắn ra ngoài cũng chẳng có chỗ nào để đợi.Đến lúc đó cha, mẫu thân và ca ca nhìn thấy, còn tưởng nàng bắt nạt hắn!"Ừm."Tống Dập nhanh chóng quay người trở lại bên giường, tiện tay lấy một quyển sách trong đống sách vừa dọn xong, bắt đầu đọc.Một lát sau, tiếng nước chảy vang lên.Tống Dập cảm thấy những chữ trước mắt ngày càng mờ đi, thế nào cũng không thể tĩnh tâm đọc sách được.Chẳng lẽ là do nhiều ngày hắn không đọc sách, có chút không thích nghi?Bên kia, Cố Tâm Nguyệt thấy Tống Dập quay lưng đi, nàng nhanh chóng chui vào trong nước, chuẩn bị thoải mái ngâm mình trong bồn nước nóng.Lúc đi lên, ngửi thấy mùi thơm của mình, nàng cảm giác từ sợi tóc đến ngón chân mình đều vô cùng sảng khoái!Cố Tâm Nguyệt thay quần áo lót sạch sẽ mềm mại, vui vẻ ngân nga bài hát, vừa lau tóc vừa đi về phía giường."Ta tắm xong rồi!" Cố Tâm Nguyệt vừa nói vừa chui vào trong giường."Ồ ồI Ta đi đổ nước ngay đây." Tống Dập cảm thấy một mùi thơm thoang thoảng lại gần, không nhịn được cả người căng thẳng, vội vàng đứng dậy.Kể từ khi chạy nạn, nhiều ngày nay, hắn đều ngủ chung lều với mấy nam nhân nhà họ Cố.Bỗng nhiên ngửi thấy mùi hương quen thuộc của nương tử nhà mình, hắn nhất thời cảm thấy căng thẳng lạ thường! Để che giấu sự căng thẳng của mình, Tống Dập vội vàng ném sách xuống, chuẩn bị đi đổ nước.Nhưng nghĩ đến việc Cố Tâm Nguyệt thích sạch sẽ, vốn dĩ hôm nay hắn chỉ định lau người, Tống Dập liếc nhìn lọ nước hoa còn lại của nàng, hay là hắn cũng đi tắm luôn?Thấy Cố Tâm Nguyệt đã quay lưng nằm xuống trên giường, Tống Dập vội vàng chuẩn bị c** q**n áo vào tắm, rồi nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ.Tống Dập vội vàng đổ nước ra ngoài, rồi mới quay lại giường.Vừa nằm xuống, những suy nghĩ vừa vất vả lắm mới bình tĩnh trong đầu hắn lại bắt đầu trỗi dậy. Tống Dập đấu tranh tư tưởng nửa ngày, hắn nhắm mắt lại, liều lĩnh, lặng lẽ dịch vào trong một chút: "A Nguyệt, ta tắm xong rồi...""A Nguyệt, ta tắm xong rồi... ừm, hôm nay được không?”Giọng nói trầm ấm của Tống Dập vang lên bên tai, Cố Tâm Nguyệt đang mơ màng ngủ liền quay người lại: “Cái gì... được không?”“Chính là... ˆLần đầu tiên chủ động như vậy, Tống Dập tỏ ra mình không có kinh nghiệm, lúc hắn đang không biết phải mở lời thế nào, thấy nàng vừa tắm xong, mái tóc đen nhánh xõa tung, làn da trắng nõn mịn màng, đôi mắt như nai tơ ướt át, đôi môi hơi cong lên đầy đặn, trái tim hắn lập tức loạn nhịp.Tống Dập nhắm mắt lại, nhanh chóng cúi xuống, ngậm lấy môi nàng. ...Có lẽ đã lâu không được ăn thịt. Cố Tâm Nguyệt thấy lần này hắn đặc biệt chủ động và dai dẳng, nhất quyết đòi hỏi hai lần mới chịu dừng.
Nhiều ngày không tắm, nàng thực sự không chịu nổi nữa rồi!
Là một người hiện đại ngày đông cũng phải tắm hai ngày một lần, thật không dễ dàng gì mới được ở nhà mới, có phòng riêng, việc đầu tiên nàng làm chắc chắn là phải tắm rửa sạch sẽ.
Tống Dập giúp nàng đun hai nồi nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ nước, rồi cẩn thận cho thêm một ít nước nóng và nước lạnh vào một bên.
"A Nguyệt, nước nóng xong rôi, nàng tắm trước đi, ta... hay là ta ra ngoài trước? Đợi nàng tắm xong rồi gọi ta vào." Tống Dập hơi ngượng ngùng khi ở lại.
"Không cần đâu, ngươi cứ lên giường đọc sách trước đi? Ta tắm nhanh lắm." Cố Tâm Nguyệt không chút do dự trả lời.
Chủ yếu là thời tiết này, ban đêm trong núi vẫn hơi lạnh.
Để hắn ra ngoài cũng chẳng có chỗ nào để đợi.
Đến lúc đó cha, mẫu thân và ca ca nhìn thấy, còn tưởng nàng bắt nạt hắn!
"Ừm."
Tống Dập nhanh chóng quay người trở lại bên giường, tiện tay lấy một quyển sách trong đống sách vừa dọn xong, bắt đầu đọc.
Một lát sau, tiếng nước chảy vang lên.
Tống Dập cảm thấy những chữ trước mắt ngày càng mờ đi, thế nào cũng không thể tĩnh tâm đọc sách được.
Chẳng lẽ là do nhiều ngày hắn không đọc sách, có chút không thích nghi?
Bên kia, Cố Tâm Nguyệt thấy Tống Dập quay lưng đi, nàng nhanh chóng chui vào trong nước, chuẩn bị thoải mái ngâm mình trong bồn nước nóng.
Lúc đi lên, ngửi thấy mùi thơm của mình, nàng cảm giác từ sợi tóc đến ngón chân mình đều vô cùng sảng khoái!
Cố Tâm Nguyệt thay quần áo lót sạch sẽ mềm mại, vui vẻ ngân nga bài hát, vừa lau tóc vừa đi về phía giường.
"Ta tắm xong rồi!" Cố Tâm Nguyệt vừa nói vừa chui vào trong giường.
"Ồ ồI Ta đi đổ nước ngay đây." Tống Dập cảm thấy một mùi thơm thoang thoảng lại gần, không nhịn được cả người căng thẳng, vội vàng đứng dậy.
Kể từ khi chạy nạn, nhiều ngày nay, hắn đều ngủ chung lều với mấy nam nhân nhà họ Cố.
Bỗng nhiên ngửi thấy mùi hương quen thuộc của nương tử nhà mình, hắn nhất thời cảm thấy căng thẳng lạ thường! Để che giấu sự căng thẳng của mình, Tống Dập vội vàng ném sách xuống, chuẩn bị đi đổ nước.
Nhưng nghĩ đến việc Cố Tâm Nguyệt thích sạch sẽ, vốn dĩ hôm nay hắn chỉ định lau người, Tống Dập liếc nhìn lọ nước hoa còn lại của nàng, hay là hắn cũng đi tắm luôn?
Thấy Cố Tâm Nguyệt đã quay lưng nằm xuống trên giường, Tống Dập vội vàng chuẩn bị c** q**n áo vào tắm, rồi nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ.
Tống Dập vội vàng đổ nước ra ngoài, rồi mới quay lại giường.
Vừa nằm xuống, những suy nghĩ vừa vất vả lắm mới bình tĩnh trong đầu hắn lại bắt đầu trỗi dậy. Tống Dập đấu tranh tư tưởng nửa ngày, hắn nhắm mắt lại, liều lĩnh, lặng lẽ dịch vào trong một chút: "A Nguyệt, ta tắm xong rồi..."
"A Nguyệt, ta tắm xong rồi... ừm, hôm nay được không?”
Giọng nói trầm ấm của Tống Dập vang lên bên tai, Cố Tâm Nguyệt đang mơ màng ngủ liền quay người lại: “Cái gì... được không?”
“Chính là... ˆ
Lần đầu tiên chủ động như vậy, Tống Dập tỏ ra mình không có kinh nghiệm, lúc hắn đang không biết phải mở lời thế nào, thấy nàng vừa tắm xong, mái tóc đen nhánh xõa tung, làn da trắng nõn mịn màng, đôi mắt như nai tơ ướt át, đôi môi hơi cong lên đầy đặn, trái tim hắn lập tức loạn nhịp.
Tống Dập nhắm mắt lại, nhanh chóng cúi xuống, ngậm lấy môi nàng. ...
Có lẽ đã lâu không được ăn thịt. Cố Tâm Nguyệt thấy lần này hắn đặc biệt chủ động và dai dẳng, nhất quyết đòi hỏi hai lần mới chịu dừng.
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Nhiều ngày không tắm, nàng thực sự không chịu nổi nữa rồi!Là một người hiện đại ngày đông cũng phải tắm hai ngày một lần, thật không dễ dàng gì mới được ở nhà mới, có phòng riêng, việc đầu tiên nàng làm chắc chắn là phải tắm rửa sạch sẽ.Tống Dập giúp nàng đun hai nồi nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ nước, rồi cẩn thận cho thêm một ít nước nóng và nước lạnh vào một bên."A Nguyệt, nước nóng xong rôi, nàng tắm trước đi, ta... hay là ta ra ngoài trước? Đợi nàng tắm xong rồi gọi ta vào." Tống Dập hơi ngượng ngùng khi ở lại."Không cần đâu, ngươi cứ lên giường đọc sách trước đi? Ta tắm nhanh lắm." Cố Tâm Nguyệt không chút do dự trả lời.Chủ yếu là thời tiết này, ban đêm trong núi vẫn hơi lạnh.Để hắn ra ngoài cũng chẳng có chỗ nào để đợi.Đến lúc đó cha, mẫu thân và ca ca nhìn thấy, còn tưởng nàng bắt nạt hắn!"Ừm."Tống Dập nhanh chóng quay người trở lại bên giường, tiện tay lấy một quyển sách trong đống sách vừa dọn xong, bắt đầu đọc.Một lát sau, tiếng nước chảy vang lên.Tống Dập cảm thấy những chữ trước mắt ngày càng mờ đi, thế nào cũng không thể tĩnh tâm đọc sách được.Chẳng lẽ là do nhiều ngày hắn không đọc sách, có chút không thích nghi?Bên kia, Cố Tâm Nguyệt thấy Tống Dập quay lưng đi, nàng nhanh chóng chui vào trong nước, chuẩn bị thoải mái ngâm mình trong bồn nước nóng.Lúc đi lên, ngửi thấy mùi thơm của mình, nàng cảm giác từ sợi tóc đến ngón chân mình đều vô cùng sảng khoái!Cố Tâm Nguyệt thay quần áo lót sạch sẽ mềm mại, vui vẻ ngân nga bài hát, vừa lau tóc vừa đi về phía giường."Ta tắm xong rồi!" Cố Tâm Nguyệt vừa nói vừa chui vào trong giường."Ồ ồI Ta đi đổ nước ngay đây." Tống Dập cảm thấy một mùi thơm thoang thoảng lại gần, không nhịn được cả người căng thẳng, vội vàng đứng dậy.Kể từ khi chạy nạn, nhiều ngày nay, hắn đều ngủ chung lều với mấy nam nhân nhà họ Cố.Bỗng nhiên ngửi thấy mùi hương quen thuộc của nương tử nhà mình, hắn nhất thời cảm thấy căng thẳng lạ thường! Để che giấu sự căng thẳng của mình, Tống Dập vội vàng ném sách xuống, chuẩn bị đi đổ nước.Nhưng nghĩ đến việc Cố Tâm Nguyệt thích sạch sẽ, vốn dĩ hôm nay hắn chỉ định lau người, Tống Dập liếc nhìn lọ nước hoa còn lại của nàng, hay là hắn cũng đi tắm luôn?Thấy Cố Tâm Nguyệt đã quay lưng nằm xuống trên giường, Tống Dập vội vàng chuẩn bị c** q**n áo vào tắm, rồi nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ.Tống Dập vội vàng đổ nước ra ngoài, rồi mới quay lại giường.Vừa nằm xuống, những suy nghĩ vừa vất vả lắm mới bình tĩnh trong đầu hắn lại bắt đầu trỗi dậy. Tống Dập đấu tranh tư tưởng nửa ngày, hắn nhắm mắt lại, liều lĩnh, lặng lẽ dịch vào trong một chút: "A Nguyệt, ta tắm xong rồi...""A Nguyệt, ta tắm xong rồi... ừm, hôm nay được không?”Giọng nói trầm ấm của Tống Dập vang lên bên tai, Cố Tâm Nguyệt đang mơ màng ngủ liền quay người lại: “Cái gì... được không?”“Chính là... ˆLần đầu tiên chủ động như vậy, Tống Dập tỏ ra mình không có kinh nghiệm, lúc hắn đang không biết phải mở lời thế nào, thấy nàng vừa tắm xong, mái tóc đen nhánh xõa tung, làn da trắng nõn mịn màng, đôi mắt như nai tơ ướt át, đôi môi hơi cong lên đầy đặn, trái tim hắn lập tức loạn nhịp.Tống Dập nhắm mắt lại, nhanh chóng cúi xuống, ngậm lấy môi nàng. ...Có lẽ đã lâu không được ăn thịt. Cố Tâm Nguyệt thấy lần này hắn đặc biệt chủ động và dai dẳng, nhất quyết đòi hỏi hai lần mới chịu dừng.