Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…
Chương 302
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan nghe mà chẳng hiểu gì, vội vàng phản ứng lại: "Đúng đúng, chúng ta quên mất chuyện này, may mà sư nương tới, nếu không hai ngươi chúng ta không có kinh nghiệm, không biết phải luống cuống đến bao giờ."Có sư nương và bà v.ú giúp đỡ, Cố Tâm Nguyệt vội vàng nấu một bát trứng gà đường đỏ rồi mang vào để Hứa Thị giúp đỡ đút cho tẩu tử ăn.Nàng ấy vừa miễn cưỡng ăn hết một bát, Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh cũng mời bà đỡ tới.Bà đỡ trước đây là do Khương phu nhân giới thiệu, sợ có chuyện gì xảy ra, bọn họ còn đặc biệt đặt trước hai nhà.Bà đỡ vừa vào nhà, những người khác đều bị đuổi ra ngoài, chỉ để lại bà v.ú nhà họ Khương ở lại trong nhà giúp đỡ.Không vì lý do gì khác, chủ yếu là vì Hứa Thị đã quá lâu không trải qua cảnh sinh con, cảm xúc cũng có chút kích động, ở trong nhà lại ảnh hưởng đến cảm xúc của Trương Thị.Hứa Thị nhanh chóng bị đuổi ra ngoài.Cố lão đầu và Cố Đại Sơn càng thêm lo lắng!Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh mặc dù cũng chưa từng làm cha nhưng cả hai cũng sợ đến mức mặt mày tái mét, khiến cho mấy hài tử ở sân trước cũng luôn căng thẳng.Ngay cả Tống Dập hôm nay cũng về nhà sớm.Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, trời ạ, giờ thì cả nhà đều có mặt đông đủ!Những buổi tập dượt trước đây đều vô íchIĐến lúc này, mọi người vẫn cứ luống cuống như trước.Cố Tâm Nguyệt nhìn mọi người hỗn loạn, nàng cũng mặc kệ, chui vào bếp định nấu trước một bát mì, để dành dùng sau.Ai ngờ nàng còn chưa kịp mở nắp nồi, đã nghe thấy từ sân sau vọng lại tiếng khóc to.Nghe thấy tiếng này, Cố Tâm Nguyệt kích động buông bát mì trên tay, cùng Tống Thanh Hoan chạy ra khỏi bếp.Mọi người nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều không giấu được niềm vui mừng:"Sinh rồi à?""Nhanh thế?""Đúng vậy, ta còn chưa nấu mì xong.""Ta sắp làm cha rồi!""Tẩu tử oách thật!"Mọi người cười ầm lên, Cố Đại Sơn từ sáng đến giờ vẫn còn mơ màng, lập tức tỉnh táo lại, chạy ra sân sau rồi đi vào phòng đông.Hứa Thị cũng theo sát phía sau.Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan cũng theo vào nhà.Vào đến nhà, Cố Tâm Nguyệt đã thấy Trương Thị đang nằm trên giường, thấy má nàng ấy hồng hào, sắc mặt cũng khá tốt.Đại ca vừa vào cửa đã đứng bên giường, lo lắng nhìn Trương Thị.Thấy mọi người vào, Trương Thị vui mừng nói: "Làm mọi người lo lắng rồi, giờ ta khỏe lắm."Bà đỡ cũng đưa hài tử mới bọc xong cho Hứa Thị: “Chúc mừng, chúc mừng, là một nữ nhi”"Thật sự là nữ nhi à? Tốt quái Nhà họ Cố chúng ta cuối cùng cũng lại sinh được một nữ nhi rồi!" Hứa Thị xúc động đón lấy hài tử.Bà chưa kịp bế được hai cái, đã bị Cố Đại Sơn giật mất: "Mẫu thân, để con cũng xem nữ nhi của con!"Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan cũng theo sau xem nữ nhi mới sinh, nghĩ đến Trương Thị đang nằm trên giường, nàng vội vàng nói: "Mẫu thân, mẫu thân ở đây, con đi nấu bát mì mang đến cho tấu tử ăn trước hai miếng."Thấy Cố Tâm Nguyệt đi ra, Tiểu Vũ và Tiểu Lục đang đợi ở sân trước vội vàng hỏi: "Mẫu thân con sinh rồi ạ? Là muội muội hay đệ đệ vậy?""Là muội muội!" Cố Tâm Nguyệt cười nói. "Tuyệt quá!" Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục nhìn nhau cười nói.Tử Du cũng vỗ tay nói: "Tốt quá, cuối cùng con cũng có muội muội chơi cùng rồi!"
Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan nghe mà chẳng hiểu gì, vội vàng phản ứng lại: "Đúng đúng, chúng ta quên mất chuyện này, may mà sư nương tới, nếu không hai ngươi chúng ta không có kinh nghiệm, không biết phải luống cuống đến bao giờ."
Có sư nương và bà v.ú giúp đỡ, Cố Tâm Nguyệt vội vàng nấu một bát trứng gà đường đỏ rồi mang vào để Hứa Thị giúp đỡ đút cho tẩu tử ăn.
Nàng ấy vừa miễn cưỡng ăn hết một bát, Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh cũng mời bà đỡ tới.
Bà đỡ trước đây là do Khương phu nhân giới thiệu, sợ có chuyện gì xảy ra, bọn họ còn đặc biệt đặt trước hai nhà.
Bà đỡ vừa vào nhà, những người khác đều bị đuổi ra ngoài, chỉ để lại bà v.ú nhà họ Khương ở lại trong nhà giúp đỡ.
Không vì lý do gì khác, chủ yếu là vì Hứa Thị đã quá lâu không trải qua cảnh sinh con, cảm xúc cũng có chút kích động, ở trong nhà lại ảnh hưởng đến cảm xúc của Trương Thị.
Hứa Thị nhanh chóng bị đuổi ra ngoài.
Cố lão đầu và Cố Đại Sơn càng thêm lo lắng!
Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh mặc dù cũng chưa từng làm cha nhưng cả hai cũng sợ đến mức mặt mày tái mét, khiến cho mấy hài tử ở sân trước cũng luôn căng thẳng.
Ngay cả Tống Dập hôm nay cũng về nhà sớm.
Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, trời ạ, giờ thì cả nhà đều có mặt đông đủ!
Những buổi tập dượt trước đây đều vô íchI
Đến lúc này, mọi người vẫn cứ luống cuống như trước.
Cố Tâm Nguyệt nhìn mọi người hỗn loạn, nàng cũng mặc kệ, chui vào bếp định nấu trước một bát mì, để dành dùng sau.
Ai ngờ nàng còn chưa kịp mở nắp nồi, đã nghe thấy từ sân sau vọng lại tiếng khóc to.
Nghe thấy tiếng này, Cố Tâm Nguyệt kích động buông bát mì trên tay, cùng Tống Thanh Hoan chạy ra khỏi bếp.
Mọi người nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều không giấu được niềm vui mừng:
"Sinh rồi à?"
"Nhanh thế?"
"Đúng vậy, ta còn chưa nấu mì xong."
"Ta sắp làm cha rồi!"
"Tẩu tử oách thật!"
Mọi người cười ầm lên, Cố Đại Sơn từ sáng đến giờ vẫn còn mơ màng, lập tức tỉnh táo lại, chạy ra sân sau rồi đi vào phòng đông.
Hứa Thị cũng theo sát phía sau.
Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan cũng theo vào nhà.
Vào đến nhà, Cố Tâm Nguyệt đã thấy Trương Thị đang nằm trên giường, thấy má nàng ấy hồng hào, sắc mặt cũng khá tốt.
Đại ca vừa vào cửa đã đứng bên giường, lo lắng nhìn Trương Thị.
Thấy mọi người vào, Trương Thị vui mừng nói: "Làm mọi người lo lắng rồi, giờ ta khỏe lắm."
Bà đỡ cũng đưa hài tử mới bọc xong cho Hứa Thị: “Chúc mừng, chúc mừng, là một nữ nhi”
"Thật sự là nữ nhi à? Tốt quái Nhà họ Cố chúng ta cuối cùng cũng lại sinh được một nữ nhi rồi!" Hứa Thị xúc động đón lấy hài tử.
Bà chưa kịp bế được hai cái, đã bị Cố Đại Sơn giật mất: "Mẫu thân, để con cũng xem nữ nhi của con!"
Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan cũng theo sau xem nữ nhi mới sinh, nghĩ đến Trương Thị đang nằm trên giường, nàng vội vàng nói: "Mẫu thân, mẫu thân ở đây, con đi nấu bát mì mang đến cho tấu tử ăn trước hai miếng."
Thấy Cố Tâm Nguyệt đi ra, Tiểu Vũ và Tiểu Lục đang đợi ở sân trước vội vàng hỏi: "Mẫu thân con sinh rồi ạ? Là muội muội hay đệ đệ vậy?"
"Là muội muội!" Cố Tâm Nguyệt cười nói. "Tuyệt quá!" Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục nhìn nhau cười nói.
Tử Du cũng vỗ tay nói: "Tốt quá, cuối cùng con cũng có muội muội chơi cùng rồi!"
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan nghe mà chẳng hiểu gì, vội vàng phản ứng lại: "Đúng đúng, chúng ta quên mất chuyện này, may mà sư nương tới, nếu không hai ngươi chúng ta không có kinh nghiệm, không biết phải luống cuống đến bao giờ."Có sư nương và bà v.ú giúp đỡ, Cố Tâm Nguyệt vội vàng nấu một bát trứng gà đường đỏ rồi mang vào để Hứa Thị giúp đỡ đút cho tẩu tử ăn.Nàng ấy vừa miễn cưỡng ăn hết một bát, Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh cũng mời bà đỡ tới.Bà đỡ trước đây là do Khương phu nhân giới thiệu, sợ có chuyện gì xảy ra, bọn họ còn đặc biệt đặt trước hai nhà.Bà đỡ vừa vào nhà, những người khác đều bị đuổi ra ngoài, chỉ để lại bà v.ú nhà họ Khương ở lại trong nhà giúp đỡ.Không vì lý do gì khác, chủ yếu là vì Hứa Thị đã quá lâu không trải qua cảnh sinh con, cảm xúc cũng có chút kích động, ở trong nhà lại ảnh hưởng đến cảm xúc của Trương Thị.Hứa Thị nhanh chóng bị đuổi ra ngoài.Cố lão đầu và Cố Đại Sơn càng thêm lo lắng!Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh mặc dù cũng chưa từng làm cha nhưng cả hai cũng sợ đến mức mặt mày tái mét, khiến cho mấy hài tử ở sân trước cũng luôn căng thẳng.Ngay cả Tống Dập hôm nay cũng về nhà sớm.Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, trời ạ, giờ thì cả nhà đều có mặt đông đủ!Những buổi tập dượt trước đây đều vô íchIĐến lúc này, mọi người vẫn cứ luống cuống như trước.Cố Tâm Nguyệt nhìn mọi người hỗn loạn, nàng cũng mặc kệ, chui vào bếp định nấu trước một bát mì, để dành dùng sau.Ai ngờ nàng còn chưa kịp mở nắp nồi, đã nghe thấy từ sân sau vọng lại tiếng khóc to.Nghe thấy tiếng này, Cố Tâm Nguyệt kích động buông bát mì trên tay, cùng Tống Thanh Hoan chạy ra khỏi bếp.Mọi người nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều không giấu được niềm vui mừng:"Sinh rồi à?""Nhanh thế?""Đúng vậy, ta còn chưa nấu mì xong.""Ta sắp làm cha rồi!""Tẩu tử oách thật!"Mọi người cười ầm lên, Cố Đại Sơn từ sáng đến giờ vẫn còn mơ màng, lập tức tỉnh táo lại, chạy ra sân sau rồi đi vào phòng đông.Hứa Thị cũng theo sát phía sau.Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan cũng theo vào nhà.Vào đến nhà, Cố Tâm Nguyệt đã thấy Trương Thị đang nằm trên giường, thấy má nàng ấy hồng hào, sắc mặt cũng khá tốt.Đại ca vừa vào cửa đã đứng bên giường, lo lắng nhìn Trương Thị.Thấy mọi người vào, Trương Thị vui mừng nói: "Làm mọi người lo lắng rồi, giờ ta khỏe lắm."Bà đỡ cũng đưa hài tử mới bọc xong cho Hứa Thị: “Chúc mừng, chúc mừng, là một nữ nhi”"Thật sự là nữ nhi à? Tốt quái Nhà họ Cố chúng ta cuối cùng cũng lại sinh được một nữ nhi rồi!" Hứa Thị xúc động đón lấy hài tử.Bà chưa kịp bế được hai cái, đã bị Cố Đại Sơn giật mất: "Mẫu thân, để con cũng xem nữ nhi của con!"Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan cũng theo sau xem nữ nhi mới sinh, nghĩ đến Trương Thị đang nằm trên giường, nàng vội vàng nói: "Mẫu thân, mẫu thân ở đây, con đi nấu bát mì mang đến cho tấu tử ăn trước hai miếng."Thấy Cố Tâm Nguyệt đi ra, Tiểu Vũ và Tiểu Lục đang đợi ở sân trước vội vàng hỏi: "Mẫu thân con sinh rồi ạ? Là muội muội hay đệ đệ vậy?""Là muội muội!" Cố Tâm Nguyệt cười nói. "Tuyệt quá!" Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục nhìn nhau cười nói.Tử Du cũng vỗ tay nói: "Tốt quá, cuối cùng con cũng có muội muội chơi cùng rồi!"