Tác giả:

Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…

Chương 531

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Lục Uyên ngoan ngoãn thu tay lại, trong mắt lóe lên tia sáng.Dù sao cũng là người của kẻ đó sắp xếp bên cạnh hắn, bị đánh cho một trận để trút giận thay hắn cũng rất tốt.Sùng Cảnh Đế dường như cũng ý thức được điều này, ông ta có chút mất tự nhiên nhìn đứa con trai đã lưu lạc bên ngoài hơn một năm qua, luôn cảm thấy dường như giữa hai người còn xa cách hơn trước.Nhưng khi nhìn thấy góc nghiêng gương mặt hắn càng ngày càng giống Yến Nhi trong ký ức, trong mắt ông ta không khỏi lộ ra vẻ dịu dàng.Yến Nhi là hoàng hậu của ông ta, cho dù đã khuất núi mười mấy năm, nhưng bà ấy vẫn là hoàng hậu duy nhất của Bắc Việt quốc.Năm đó, Yến Nhi lần lượt sinh hạ hoàng trưởng tử và hoàng trưởng nữ cho ông ta, tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt. Ai ngờ đâu, không bao lâu sau khi sinh hạ Uyên Nhi, bà ấy lại rời xa ông ta.Khi ấy, ông ta chìm đắm trong nỗi đau mất Yến Nhi, không thể thoát ra được, cho đến khi sau này đã bình phục lại, ông ta vẫn không thể nào gần gũi với đứa con trai mà Yến Nhi đã liều mạng sinh ra cho mình.Sau đó, ông ta lập con: trai trưởng của mình và Yến Nhi làm thái tử, ai ngờ không bao lâu sau, thái tử cũng rời bỏ ông ta.Tiếp đó, các vị đại thần lại bắt đầu khuyên ông ta lập thái tử khác.Các đại thần khi ấy chia làm hai phe, một phe chủ trương lập con trai thứ hai của Dung quý phi, chỉ vì hắn là người lớn tuổi nhất trong số những hoàng tử còn lại, hơn nữa thế lực của Dung quốc công phủ sau lưng Dung quý phi ở kinh thành ngày càng lớn.Phe khác thì chủ trương lập Lục Uyên làm thái tử, dù sao hắn cũng là con trai do hoàng hậu sinh ra, hơn nữa sau lưng hắn còn có phủ tướng quân chống đỡ.Các đại thần tranh cãi không ngớt, thánh thượng quá đau buồn, không còn tâm trí lập trữ quân.Vì vậy, chuyện này đành gác lại.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Ai ngờ đâu, Lục Uyên lại bỗng nhiên gặp phải cường đạo khi được hộ tống xuống phía nam, thuyên bị lật, rơi xuống nước, còn hắn sống c.h.ế.t không rõ.Mãi đến mùa thu năm ngoái mới tìm được.Lục Uyên trở về, thánh thượng như nhặt được bảo vật.Ban đầu, ông ta còn tưởng Yến Nhi nhất định đang ở trên trời trách móc ông ta, trách ông ta không chăm sóc tốt cho Uyên Nhi.Giờ Uyên Nhi đã trở về, ông ta liên hạ quyết tâm, lập tức phong Uyên Nhi làm thái tử.Triều đình trên dưới đều xôn xao.Tấu chương chủ trương lập nhị hoàng tử làm thái tử vẫn như bông tuyết không ngừng bay đến chỗ ông ta.Mấy ngày nay, ông ta cũng có chút d.a.o động.Nghe thấy tiếng ho khan khe khẽ của Lục Uyên, thánh thượng mới bừng tỉnh, nhìn thấy khuôn mặt hơi tái nhợt của Lục Uyên, ông ta buột miệng nói: "Tại sao con lại gầy thế này? Có phải thức ăn trong cung không hợp khẩu vị không, hay là ngày mai đổi hai ngự trù từ chỗ trẫm sang cho con?"Lục Uyên dường như không ngờ tới sự quan tâm đột ngột của ông ta, vội vàng che giấu sự ngạc nhiên trong mắt.Thật ra là do trước đó hắn được người Cố gia chăm sóc quá tốt, bỗng nhiên quay về, hắn thật sự có chút không quen.Thêm nữa, hắn luôn nhớ tới người Cố gia, còn phải ngày ngày bận rộn ứng phó với người và việc trong cung, nên hoàn toàn không có tâm trí ăn uống đàng hoàng.Lục Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đa tạ phụ hoàng, không cân đâu, nhi thần lưu lạc bên ngoài hơn một năm, ban đầu là dựa vào việc kiếm ăn trong núi sâu mới sống sót, sau đó đến nhà dân thường cũng ăn uống ngon lành, sao có thể chê bai sơn hào hải vị trong cung?"

Lục Uyên ngoan ngoãn thu tay lại, trong mắt lóe lên tia sáng.

Dù sao cũng là người của kẻ đó sắp xếp bên cạnh hắn, bị đánh cho một trận để trút giận thay hắn cũng rất tốt.

Sùng Cảnh Đế dường như cũng ý thức được điều này, ông ta có chút mất tự nhiên nhìn đứa con trai đã lưu lạc bên ngoài hơn một năm qua, luôn cảm thấy dường như giữa hai người còn xa cách hơn trước.

Nhưng khi nhìn thấy góc nghiêng gương mặt hắn càng ngày càng giống Yến Nhi trong ký ức, trong mắt ông ta không khỏi lộ ra vẻ dịu dàng.

Yến Nhi là hoàng hậu của ông ta, cho dù đã khuất núi mười mấy năm, nhưng bà ấy vẫn là hoàng hậu duy nhất của Bắc Việt quốc.

Năm đó, Yến Nhi lần lượt sinh hạ hoàng trưởng tử và hoàng trưởng nữ cho ông ta, tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt. Ai ngờ đâu, không bao lâu sau khi sinh hạ Uyên Nhi, bà ấy lại rời xa ông ta.

Khi ấy, ông ta chìm đắm trong nỗi đau mất Yến Nhi, không thể thoát ra được, cho đến khi sau này đã bình phục lại, ông ta vẫn không thể nào gần gũi với đứa con trai mà Yến Nhi đã liều mạng sinh ra cho mình.

Sau đó, ông ta lập con: trai trưởng của mình và Yến Nhi làm thái tử, ai ngờ không bao lâu sau, thái tử cũng rời bỏ ông ta.

Tiếp đó, các vị đại thần lại bắt đầu khuyên ông ta lập thái tử khác.

Các đại thần khi ấy chia làm hai phe, một phe chủ trương lập con trai thứ hai của Dung quý phi, chỉ vì hắn là người lớn tuổi nhất trong số những hoàng tử còn lại, hơn nữa thế lực của Dung quốc công phủ sau lưng Dung quý phi ở kinh thành ngày càng lớn.

Phe khác thì chủ trương lập Lục Uyên làm thái tử, dù sao hắn cũng là con trai do hoàng hậu sinh ra, hơn nữa sau lưng hắn còn có phủ tướng quân chống đỡ.

Các đại thần tranh cãi không ngớt, thánh thượng quá đau buồn, không còn tâm trí lập trữ quân.

Vì vậy, chuyện này đành gác lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ai ngờ đâu, Lục Uyên lại bỗng nhiên gặp phải cường đạo khi được hộ tống xuống phía nam, thuyên bị lật, rơi xuống nước, còn hắn sống c.h.ế.t không rõ.

Mãi đến mùa thu năm ngoái mới tìm được.

Lục Uyên trở về, thánh thượng như nhặt được bảo vật.

Ban đầu, ông ta còn tưởng Yến Nhi nhất định đang ở trên trời trách móc ông ta, trách ông ta không chăm sóc tốt cho Uyên Nhi.

Giờ Uyên Nhi đã trở về, ông ta liên hạ quyết tâm, lập tức phong Uyên Nhi làm thái tử.

Triều đình trên dưới đều xôn xao.

Tấu chương chủ trương lập nhị hoàng tử làm thái tử vẫn như bông tuyết không ngừng bay đến chỗ ông ta.

Mấy ngày nay, ông ta cũng có chút d.a.o động.

Nghe thấy tiếng ho khan khe khẽ của Lục Uyên, thánh thượng mới bừng tỉnh, nhìn thấy khuôn mặt hơi tái nhợt của Lục Uyên, ông ta buột miệng nói: "Tại sao con lại gầy thế này? Có phải thức ăn trong cung không hợp khẩu vị không, hay là ngày mai đổi hai ngự trù từ chỗ trẫm sang cho con?"

Lục Uyên dường như không ngờ tới sự quan tâm đột ngột của ông ta, vội vàng che giấu sự ngạc nhiên trong mắt.

Thật ra là do trước đó hắn được người Cố gia chăm sóc quá tốt, bỗng nhiên quay về, hắn thật sự có chút không quen.

Thêm nữa, hắn luôn nhớ tới người Cố gia, còn phải ngày ngày bận rộn ứng phó với người và việc trong cung, nên hoàn toàn không có tâm trí ăn uống đàng hoàng.

Lục Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đa tạ phụ hoàng, không cân đâu, nhi thần lưu lạc bên ngoài hơn một năm, ban đầu là dựa vào việc kiếm ăn trong núi sâu mới sống sót, sau đó đến nhà dân thường cũng ăn uống ngon lành, sao có thể chê bai sơn hào hải vị trong cung?"

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Lục Uyên ngoan ngoãn thu tay lại, trong mắt lóe lên tia sáng.Dù sao cũng là người của kẻ đó sắp xếp bên cạnh hắn, bị đánh cho một trận để trút giận thay hắn cũng rất tốt.Sùng Cảnh Đế dường như cũng ý thức được điều này, ông ta có chút mất tự nhiên nhìn đứa con trai đã lưu lạc bên ngoài hơn một năm qua, luôn cảm thấy dường như giữa hai người còn xa cách hơn trước.Nhưng khi nhìn thấy góc nghiêng gương mặt hắn càng ngày càng giống Yến Nhi trong ký ức, trong mắt ông ta không khỏi lộ ra vẻ dịu dàng.Yến Nhi là hoàng hậu của ông ta, cho dù đã khuất núi mười mấy năm, nhưng bà ấy vẫn là hoàng hậu duy nhất của Bắc Việt quốc.Năm đó, Yến Nhi lần lượt sinh hạ hoàng trưởng tử và hoàng trưởng nữ cho ông ta, tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt. Ai ngờ đâu, không bao lâu sau khi sinh hạ Uyên Nhi, bà ấy lại rời xa ông ta.Khi ấy, ông ta chìm đắm trong nỗi đau mất Yến Nhi, không thể thoát ra được, cho đến khi sau này đã bình phục lại, ông ta vẫn không thể nào gần gũi với đứa con trai mà Yến Nhi đã liều mạng sinh ra cho mình.Sau đó, ông ta lập con: trai trưởng của mình và Yến Nhi làm thái tử, ai ngờ không bao lâu sau, thái tử cũng rời bỏ ông ta.Tiếp đó, các vị đại thần lại bắt đầu khuyên ông ta lập thái tử khác.Các đại thần khi ấy chia làm hai phe, một phe chủ trương lập con trai thứ hai của Dung quý phi, chỉ vì hắn là người lớn tuổi nhất trong số những hoàng tử còn lại, hơn nữa thế lực của Dung quốc công phủ sau lưng Dung quý phi ở kinh thành ngày càng lớn.Phe khác thì chủ trương lập Lục Uyên làm thái tử, dù sao hắn cũng là con trai do hoàng hậu sinh ra, hơn nữa sau lưng hắn còn có phủ tướng quân chống đỡ.Các đại thần tranh cãi không ngớt, thánh thượng quá đau buồn, không còn tâm trí lập trữ quân.Vì vậy, chuyện này đành gác lại.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Ai ngờ đâu, Lục Uyên lại bỗng nhiên gặp phải cường đạo khi được hộ tống xuống phía nam, thuyên bị lật, rơi xuống nước, còn hắn sống c.h.ế.t không rõ.Mãi đến mùa thu năm ngoái mới tìm được.Lục Uyên trở về, thánh thượng như nhặt được bảo vật.Ban đầu, ông ta còn tưởng Yến Nhi nhất định đang ở trên trời trách móc ông ta, trách ông ta không chăm sóc tốt cho Uyên Nhi.Giờ Uyên Nhi đã trở về, ông ta liên hạ quyết tâm, lập tức phong Uyên Nhi làm thái tử.Triều đình trên dưới đều xôn xao.Tấu chương chủ trương lập nhị hoàng tử làm thái tử vẫn như bông tuyết không ngừng bay đến chỗ ông ta.Mấy ngày nay, ông ta cũng có chút d.a.o động.Nghe thấy tiếng ho khan khe khẽ của Lục Uyên, thánh thượng mới bừng tỉnh, nhìn thấy khuôn mặt hơi tái nhợt của Lục Uyên, ông ta buột miệng nói: "Tại sao con lại gầy thế này? Có phải thức ăn trong cung không hợp khẩu vị không, hay là ngày mai đổi hai ngự trù từ chỗ trẫm sang cho con?"Lục Uyên dường như không ngờ tới sự quan tâm đột ngột của ông ta, vội vàng che giấu sự ngạc nhiên trong mắt.Thật ra là do trước đó hắn được người Cố gia chăm sóc quá tốt, bỗng nhiên quay về, hắn thật sự có chút không quen.Thêm nữa, hắn luôn nhớ tới người Cố gia, còn phải ngày ngày bận rộn ứng phó với người và việc trong cung, nên hoàn toàn không có tâm trí ăn uống đàng hoàng.Lục Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đa tạ phụ hoàng, không cân đâu, nhi thần lưu lạc bên ngoài hơn một năm, ban đầu là dựa vào việc kiếm ăn trong núi sâu mới sống sót, sau đó đến nhà dân thường cũng ăn uống ngon lành, sao có thể chê bai sơn hào hải vị trong cung?"

Chương 531