Tôi tỏ tình với hot boy của trường, anh ấy đáp: “Hẹn gặp ở tháp Đỉnh Phong.” Tôi lại nghe thành: “Hẹn gặp ở đỉnh cao.” Tưởng bị từ chối khéo, tôi lao vào học hành ngày đêm, quyết tâm chứng minh bản thân. Cuối cùng, vào ngày anh ấy giành giải quán quân trong một cuộc thi lớn, tôi cũng nhận được giải thưởng của mình. Lúc được cử đi phỏng vấn anh, tôi cố tình hỏi: “Hồi cấp ba, anh từng hứa hẹn gì với ai chưa?” Hot boy nghiến răng nghiến lợi: “Từng bị lừa đứng chờ ở tháp Đỉnh Phong cả đêm.” 1. Trước ngày thi đại học vài hôm. Có một nhóm em gái lớp dưới đến lớp tỏ tình với Lục Trầm. Tôi đang thu dọn sách vở, không hiểu sao cũng lẩm bẩm một câu: “Tôi cũng thích anh.” Đám đông đang ồn ào bỗng nhiên im bặt. Nhận ra có gì đó sai sai, tôi ngẩng đầu lên. Cả đám, bao gồm cả Lục Trầm, đều nhìn tôi đầy bất ngờ. Trong lúc ngại ngùng, tôi liếc thấy cuốn truyện tranh trong tay cô em gái và cây bút trong tay anh ấy. Lúc này tôi mới nhận ra họ không nói về kiểu “thích” như tôi tưởng. Quả nhiên,…
Chương 10
Lời Hẹn Năm ẤyTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô ThịTôi tỏ tình với hot boy của trường, anh ấy đáp: “Hẹn gặp ở tháp Đỉnh Phong.” Tôi lại nghe thành: “Hẹn gặp ở đỉnh cao.” Tưởng bị từ chối khéo, tôi lao vào học hành ngày đêm, quyết tâm chứng minh bản thân. Cuối cùng, vào ngày anh ấy giành giải quán quân trong một cuộc thi lớn, tôi cũng nhận được giải thưởng của mình. Lúc được cử đi phỏng vấn anh, tôi cố tình hỏi: “Hồi cấp ba, anh từng hứa hẹn gì với ai chưa?” Hot boy nghiến răng nghiến lợi: “Từng bị lừa đứng chờ ở tháp Đỉnh Phong cả đêm.” 1. Trước ngày thi đại học vài hôm. Có một nhóm em gái lớp dưới đến lớp tỏ tình với Lục Trầm. Tôi đang thu dọn sách vở, không hiểu sao cũng lẩm bẩm một câu: “Tôi cũng thích anh.” Đám đông đang ồn ào bỗng nhiên im bặt. Nhận ra có gì đó sai sai, tôi ngẩng đầu lên. Cả đám, bao gồm cả Lục Trầm, đều nhìn tôi đầy bất ngờ. Trong lúc ngại ngùng, tôi liếc thấy cuốn truyện tranh trong tay cô em gái và cây bút trong tay anh ấy. Lúc này tôi mới nhận ra họ không nói về kiểu “thích” như tôi tưởng. Quả nhiên,… Anh đi siêu thị mua ô: “Chỉ còn một cái, chen chút một chút nhé.”Tôi nhìn siêu thị rộng lớn mà không tìm được lý do nghi ngờ anh.Chiếc ô rất nhỏ, hai chúng tôi phải đứng sát nhau.Anh sợ tôi lạnh, còn cởi áo khoác của mình khoác lên người tôi.Mùi hương cỏ xanh nhàn nhạt từ áo anh, cùng với những lần va chạm vào lồng ngực rắn chắc của anh, khiến tôi cảm thấy tim mình loạn nhịp.Mỗi lần tôi cố ý đứng xa ra một chút, anh lại vòng tay kéo sát vai tôi lại: “Gần chút, đừng để mưa ướt.”Rõ ràng là cố tình quyến rũ, không trật đi đâu được.16.Về đến ký túc xá, tôi trằn trọc không ngủ được.Có vẻ anh ấy thích tôi một chút?Chẳng lẽ trong quá trình ở gần nhau lâu dài, anh ấy nhận ra sức hút của tôi?Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, quyết định thích anh ấy thêm lần nữa.Dù sao thì, có một anh chàng vừa đẹp trai, vừa tài năng, lại có tám múi cơ bụng, ai mà không muốn chứ?Nếu đã yêu ai cũng là yêu, thì hãy chọn người đẹp trai, lại còn biết rõ tính nết nhau.Nhưng hôm sau, tôi lại thấy một cô em gái khác khoác áo của anh ấy.Ha! Suýt nữa thì tự chuốc nhục.Tôi tự nhắc nhở bản thân, tuyệt đối không được rung động vì anh ấy nữa.Hóa ra tôi đúng.Chẳng lâu sau, chúng tôi lại tranh cãi nảy lửa chỉ vì kích cỡ font chữ.Anh nói: “Tôi là bên A, cô phải tôn trọng tôi.”Tôi bật cười lạnh: “Bên A mà không có mắt thẩm mỹ.”Cả nhóm anh, từ anh khóa trên đến anh khóa dưới, đều để tôi tự do sáng tạo, chỉ có mình anh là cứng đầu.Thêm vào đó, mấy ngày này tôi nhìn anh thế nào cũng thấy khó chịu, nên càng không muốn chiều ý anh.Anh bất lực chịu thua: “Được, cô kiêu ngạo, cô giỏi.”Cười chết mất, trước đây chẳng phải chính anh là người dùng câu “đỉnh cao gặp nhau” để từ chối tôi sao?Chẳng phải anh tự tin rằng tôi sẽ không bao giờ đứng được ở vị trí ngang với anh sao?Rốt cuộc ai mới là người tự cao?Thấy tôi sắp sửa “xả” hết mọi bực tức, chị khóa trên của tôi và anh khóa trên của anh vội kéo chúng tôi ra.Quan hệ vốn đang tạm hòa hoãn lại một lần nữa tan vỡ.May là tôi sắp phải đi quay phim tài liệu, tạm thời rút khỏi dự án của họ.Không lâu sau, nghe chị khóa trên kể, Lục Trầm cũng rút khỏi dự án.Chị khóa trên cười trộm: “Thích một người là thứ dù có bịt miệng, cũng sẽ lộ ra qua ánh mắt. Hai đứa chắc chắn có chuyện gì đó. Không muốn nói thì thôi.”Có thể có chuyện gì chứ? Cái tình cảm thầm mến nhỏ nhoi của tôi chẳng đáng nhắc tới.17.Chủ đề tôi đang quay là: Cuộc sống của những con người ở tầng đáy xã hội.
Anh đi siêu thị mua ô: “Chỉ còn một cái, chen chút một chút nhé.”
Tôi nhìn siêu thị rộng lớn mà không tìm được lý do nghi ngờ anh.
Chiếc ô rất nhỏ, hai chúng tôi phải đứng sát nhau.
Anh sợ tôi lạnh, còn cởi áo khoác của mình khoác lên người tôi.
Mùi hương cỏ xanh nhàn nhạt từ áo anh, cùng với những lần va chạm vào lồng ngực rắn chắc của anh, khiến tôi cảm thấy tim mình loạn nhịp.
Mỗi lần tôi cố ý đứng xa ra một chút, anh lại vòng tay kéo sát vai tôi lại: “Gần chút, đừng để mưa ướt.”
Rõ ràng là cố tình quyến rũ, không trật đi đâu được.
16.
Về đến ký túc xá, tôi trằn trọc không ngủ được.
Có vẻ anh ấy thích tôi một chút?
Chẳng lẽ trong quá trình ở gần nhau lâu dài, anh ấy nhận ra sức hút của tôi?
Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, quyết định thích anh ấy thêm lần nữa.
Dù sao thì, có một anh chàng vừa đẹp trai, vừa tài năng, lại có tám múi cơ bụng, ai mà không muốn chứ?
Nếu đã yêu ai cũng là yêu, thì hãy chọn người đẹp trai, lại còn biết rõ tính nết nhau.
Nhưng hôm sau, tôi lại thấy một cô em gái khác khoác áo của anh ấy.
Ha! Suýt nữa thì tự chuốc nhục.
Tôi tự nhắc nhở bản thân, tuyệt đối không được rung động vì anh ấy nữa.
Hóa ra tôi đúng.
Chẳng lâu sau, chúng tôi lại tranh cãi nảy lửa chỉ vì kích cỡ font chữ.
Anh nói: “Tôi là bên A, cô phải tôn trọng tôi.”
Tôi bật cười lạnh: “Bên A mà không có mắt thẩm mỹ.”
Cả nhóm anh, từ anh khóa trên đến anh khóa dưới, đều để tôi tự do sáng tạo, chỉ có mình anh là cứng đầu.
Thêm vào đó, mấy ngày này tôi nhìn anh thế nào cũng thấy khó chịu, nên càng không muốn chiều ý anh.
Anh bất lực chịu thua: “Được, cô kiêu ngạo, cô giỏi.”
Cười chết mất, trước đây chẳng phải chính anh là người dùng câu “đỉnh cao gặp nhau” để từ chối tôi sao?
Chẳng phải anh tự tin rằng tôi sẽ không bao giờ đứng được ở vị trí ngang với anh sao?
Rốt cuộc ai mới là người tự cao?
Thấy tôi sắp sửa “xả” hết mọi bực tức, chị khóa trên của tôi và anh khóa trên của anh vội kéo chúng tôi ra.
Quan hệ vốn đang tạm hòa hoãn lại một lần nữa tan vỡ.
May là tôi sắp phải đi quay phim tài liệu, tạm thời rút khỏi dự án của họ.
Không lâu sau, nghe chị khóa trên kể, Lục Trầm cũng rút khỏi dự án.
Chị khóa trên cười trộm: “Thích một người là thứ dù có bịt miệng, cũng sẽ lộ ra qua ánh mắt. Hai đứa chắc chắn có chuyện gì đó. Không muốn nói thì thôi.”
Có thể có chuyện gì chứ? Cái tình cảm thầm mến nhỏ nhoi của tôi chẳng đáng nhắc tới.
17.
Chủ đề tôi đang quay là: Cuộc sống của những con người ở tầng đáy xã hội.
Lời Hẹn Năm ẤyTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô ThịTôi tỏ tình với hot boy của trường, anh ấy đáp: “Hẹn gặp ở tháp Đỉnh Phong.” Tôi lại nghe thành: “Hẹn gặp ở đỉnh cao.” Tưởng bị từ chối khéo, tôi lao vào học hành ngày đêm, quyết tâm chứng minh bản thân. Cuối cùng, vào ngày anh ấy giành giải quán quân trong một cuộc thi lớn, tôi cũng nhận được giải thưởng của mình. Lúc được cử đi phỏng vấn anh, tôi cố tình hỏi: “Hồi cấp ba, anh từng hứa hẹn gì với ai chưa?” Hot boy nghiến răng nghiến lợi: “Từng bị lừa đứng chờ ở tháp Đỉnh Phong cả đêm.” 1. Trước ngày thi đại học vài hôm. Có một nhóm em gái lớp dưới đến lớp tỏ tình với Lục Trầm. Tôi đang thu dọn sách vở, không hiểu sao cũng lẩm bẩm một câu: “Tôi cũng thích anh.” Đám đông đang ồn ào bỗng nhiên im bặt. Nhận ra có gì đó sai sai, tôi ngẩng đầu lên. Cả đám, bao gồm cả Lục Trầm, đều nhìn tôi đầy bất ngờ. Trong lúc ngại ngùng, tôi liếc thấy cuốn truyện tranh trong tay cô em gái và cây bút trong tay anh ấy. Lúc này tôi mới nhận ra họ không nói về kiểu “thích” như tôi tưởng. Quả nhiên,… Anh đi siêu thị mua ô: “Chỉ còn một cái, chen chút một chút nhé.”Tôi nhìn siêu thị rộng lớn mà không tìm được lý do nghi ngờ anh.Chiếc ô rất nhỏ, hai chúng tôi phải đứng sát nhau.Anh sợ tôi lạnh, còn cởi áo khoác của mình khoác lên người tôi.Mùi hương cỏ xanh nhàn nhạt từ áo anh, cùng với những lần va chạm vào lồng ngực rắn chắc của anh, khiến tôi cảm thấy tim mình loạn nhịp.Mỗi lần tôi cố ý đứng xa ra một chút, anh lại vòng tay kéo sát vai tôi lại: “Gần chút, đừng để mưa ướt.”Rõ ràng là cố tình quyến rũ, không trật đi đâu được.16.Về đến ký túc xá, tôi trằn trọc không ngủ được.Có vẻ anh ấy thích tôi một chút?Chẳng lẽ trong quá trình ở gần nhau lâu dài, anh ấy nhận ra sức hút của tôi?Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, quyết định thích anh ấy thêm lần nữa.Dù sao thì, có một anh chàng vừa đẹp trai, vừa tài năng, lại có tám múi cơ bụng, ai mà không muốn chứ?Nếu đã yêu ai cũng là yêu, thì hãy chọn người đẹp trai, lại còn biết rõ tính nết nhau.Nhưng hôm sau, tôi lại thấy một cô em gái khác khoác áo của anh ấy.Ha! Suýt nữa thì tự chuốc nhục.Tôi tự nhắc nhở bản thân, tuyệt đối không được rung động vì anh ấy nữa.Hóa ra tôi đúng.Chẳng lâu sau, chúng tôi lại tranh cãi nảy lửa chỉ vì kích cỡ font chữ.Anh nói: “Tôi là bên A, cô phải tôn trọng tôi.”Tôi bật cười lạnh: “Bên A mà không có mắt thẩm mỹ.”Cả nhóm anh, từ anh khóa trên đến anh khóa dưới, đều để tôi tự do sáng tạo, chỉ có mình anh là cứng đầu.Thêm vào đó, mấy ngày này tôi nhìn anh thế nào cũng thấy khó chịu, nên càng không muốn chiều ý anh.Anh bất lực chịu thua: “Được, cô kiêu ngạo, cô giỏi.”Cười chết mất, trước đây chẳng phải chính anh là người dùng câu “đỉnh cao gặp nhau” để từ chối tôi sao?Chẳng phải anh tự tin rằng tôi sẽ không bao giờ đứng được ở vị trí ngang với anh sao?Rốt cuộc ai mới là người tự cao?Thấy tôi sắp sửa “xả” hết mọi bực tức, chị khóa trên của tôi và anh khóa trên của anh vội kéo chúng tôi ra.Quan hệ vốn đang tạm hòa hoãn lại một lần nữa tan vỡ.May là tôi sắp phải đi quay phim tài liệu, tạm thời rút khỏi dự án của họ.Không lâu sau, nghe chị khóa trên kể, Lục Trầm cũng rút khỏi dự án.Chị khóa trên cười trộm: “Thích một người là thứ dù có bịt miệng, cũng sẽ lộ ra qua ánh mắt. Hai đứa chắc chắn có chuyện gì đó. Không muốn nói thì thôi.”Có thể có chuyện gì chứ? Cái tình cảm thầm mến nhỏ nhoi của tôi chẳng đáng nhắc tới.17.Chủ đề tôi đang quay là: Cuộc sống của những con người ở tầng đáy xã hội.