Ta tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông. Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực. Cụ thể đến mức nào? Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân. Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông. Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ. Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng. Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi. Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước. Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân. Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi. Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu. Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là…
Chương 13
Đánh Rơi Hôn Phu Lại Nhặt Được Hôn Phu MớiTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài HướcTa tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông. Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực. Cụ thể đến mức nào? Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân. Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông. Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ. Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng. Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi. Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước. Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân. Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi. Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu. Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là… Vừa lúc có tin từ Bắc cương báo về, gần đây thường có bọn man di xâm phạm. Sau khi cha ta báo với hoàng thượng được đồng ý, chúng ta liền lên đường về nhà. Lục hoàng tử không nỡ rời xa ta, trước lúc chia tay, hắn nói với ta: "Năm năm sau, ta sẽ đến Bắc cương tìm ngươi, cưới ngươi." Ta gật đầu, cũng không để tâm vào lời nói ấy. Loại lời muốn cưới ta này, ta đã nghe được quá nhiều rồi. Kết quả người nói những lời ấy gặp được người khác, không cần đấu tranh gì, liền thuận thế cưới người khác. Lục hoàng tử là hoàng tử, hắn sẽ gặp được càng nhiều người khác nữa. Trở về Bắc Cương, ta chạy một vòng trong không gian rộng lớn. Cảm giác nặng nề tích tụ ở kinh thành lập tức tan biến. Ta biết Chử Minh Lãng đã trở thành phò mã. Mấy thằng nhóc khác được cha ta nhận nuôi đều rất vui mừng, bọn họ cảm thấy chính mình có cơ hội được cha ta chọn làm con rể. Cha ta nói không chọn nữa, lần này sẽ để mọi thứ thuận theo tự nhiên, ai có bản lĩnh khiến Duy Nhất nhìn trúng, người đó sẽ là con rể. Lời này chính là một lời hứa hẹn. Cho mọi người đều có cơ hội? Đám thằng nhóc vây quanh ta, khiến ta cảm thấy phiền vô cùng. Sau lại, ta phát hiện tiếp xúc nhiều với nam tử là chuyện tốt, giúp ta hiểu nam tử là cái dạng gì hơn. Ta nhân cơ hội để hỏi bọn họ rất nhiều thứ. Năm năm trôi qua, mười mấy thằng nhóc đều trở thành bạn thân của ta Giữa chừng biết ta được hoàng thượng ngỏ lời hứa hôn với lục hoàng tử, dù không chắc chắn sẽ thành, bọn họ lại đều thay đổi suy nghĩ, hết lòng coi ta như muội muội. Ở trên người bọn họ, ta học được rất nhiều. Đặc biệt mấy năm nay, mấy thằng nhóc lớn tuổi đều lần lượt thành hôn. Nhìn cách bọn họ đối xử với tức phụ, ta hoàn toàn hiểu được Chử Minh Lãng. Từng chút tiếc nuối mà ta từng có với hắn, giờ đã không còn nữa. Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già. Hiện giờ ta đã thành niên, ta hiểu được cha ta nói hắn chờ ta sẽ rất vất vả. Hắn có nhu cầu về thể xác, quả thực sẽ rất vất vả. Hơn nữa, hắn đối với ta, thật sự không phải là tình yêu nam nữ. Thay đổi vị trí, nếu để ta đi chăm sóc một đứa nhóc, xuất phát từ trách nhiệm ta sẽ đi. Nếu đứa nhóc vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, ta cũng sẽ thích, nhưng nếu nói đến tình yêu nam nữ, chắc chắn là không có. Tình yêu nam nữ, là cần phải có thể xác trưởng thành thúc đẩy.
Vừa lúc có tin từ Bắc cương báo về, gần đây thường có bọn man di xâm phạm.
Sau khi cha ta báo với hoàng thượng được đồng ý, chúng ta liền lên đường về nhà.
Lục hoàng tử không nỡ rời xa ta, trước lúc chia tay, hắn nói với ta:
"Năm năm sau, ta sẽ đến Bắc cương tìm ngươi, cưới ngươi."
Ta gật đầu, cũng không để tâm vào lời nói ấy.
Loại lời muốn cưới ta này, ta đã nghe được quá nhiều rồi.
Kết quả người nói những lời ấy gặp được người khác, không cần đấu tranh gì, liền thuận thế cưới người khác.
Lục hoàng tử là hoàng tử, hắn sẽ gặp được càng nhiều người khác nữa.
Trở về Bắc Cương, ta chạy một vòng trong không gian rộng lớn.
Cảm giác nặng nề tích tụ ở kinh thành lập tức tan biến.
Ta biết Chử Minh Lãng đã trở thành phò mã.
Mấy thằng nhóc khác được cha ta nhận nuôi đều rất vui mừng, bọn họ cảm thấy chính mình có cơ hội được cha ta chọn làm con rể.
Cha ta nói không chọn nữa, lần này sẽ để mọi thứ thuận theo tự nhiên, ai có bản lĩnh khiến Duy Nhất nhìn trúng, người đó sẽ là con rể.
Lời này chính là một lời hứa hẹn.
Cho mọi người đều có cơ hội?
Đám thằng nhóc vây quanh ta, khiến ta cảm thấy phiền vô cùng.
Sau lại, ta phát hiện tiếp xúc nhiều với nam tử là chuyện tốt, giúp ta hiểu nam tử là cái dạng gì hơn.
Ta nhân cơ hội để hỏi bọn họ rất nhiều thứ.
Năm năm trôi qua, mười mấy thằng nhóc đều trở thành bạn thân của ta
Giữa chừng biết ta được hoàng thượng ngỏ lời hứa hôn với lục hoàng tử, dù không chắc chắn sẽ thành, bọn họ lại đều thay đổi suy nghĩ, hết lòng coi ta như muội muội.
Ở trên người bọn họ, ta học được rất nhiều.
Đặc biệt mấy năm nay, mấy thằng nhóc lớn tuổi đều lần lượt thành hôn.
Nhìn cách bọn họ đối xử với tức phụ, ta hoàn toàn hiểu được Chử Minh Lãng.
Từng chút tiếc nuối mà ta từng có với hắn, giờ đã không còn nữa.
Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già.
Hiện giờ ta đã thành niên, ta hiểu được cha ta nói hắn chờ ta sẽ rất vất vả.
Hắn có nhu cầu về thể xác, quả thực sẽ rất vất vả.
Hơn nữa, hắn đối với ta, thật sự không phải là tình yêu nam nữ.
Thay đổi vị trí, nếu để ta đi chăm sóc một đứa nhóc, xuất phát từ trách nhiệm ta sẽ đi.
Nếu đứa nhóc vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, ta cũng sẽ thích, nhưng nếu nói đến tình yêu nam nữ, chắc chắn là không có.
Tình yêu nam nữ, là cần phải có thể xác trưởng thành thúc đẩy.
Đánh Rơi Hôn Phu Lại Nhặt Được Hôn Phu MớiTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài HướcTa tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông. Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực. Cụ thể đến mức nào? Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân. Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông. Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ. Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng. Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi. Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước. Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân. Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi. Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu. Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là… Vừa lúc có tin từ Bắc cương báo về, gần đây thường có bọn man di xâm phạm. Sau khi cha ta báo với hoàng thượng được đồng ý, chúng ta liền lên đường về nhà. Lục hoàng tử không nỡ rời xa ta, trước lúc chia tay, hắn nói với ta: "Năm năm sau, ta sẽ đến Bắc cương tìm ngươi, cưới ngươi." Ta gật đầu, cũng không để tâm vào lời nói ấy. Loại lời muốn cưới ta này, ta đã nghe được quá nhiều rồi. Kết quả người nói những lời ấy gặp được người khác, không cần đấu tranh gì, liền thuận thế cưới người khác. Lục hoàng tử là hoàng tử, hắn sẽ gặp được càng nhiều người khác nữa. Trở về Bắc Cương, ta chạy một vòng trong không gian rộng lớn. Cảm giác nặng nề tích tụ ở kinh thành lập tức tan biến. Ta biết Chử Minh Lãng đã trở thành phò mã. Mấy thằng nhóc khác được cha ta nhận nuôi đều rất vui mừng, bọn họ cảm thấy chính mình có cơ hội được cha ta chọn làm con rể. Cha ta nói không chọn nữa, lần này sẽ để mọi thứ thuận theo tự nhiên, ai có bản lĩnh khiến Duy Nhất nhìn trúng, người đó sẽ là con rể. Lời này chính là một lời hứa hẹn. Cho mọi người đều có cơ hội? Đám thằng nhóc vây quanh ta, khiến ta cảm thấy phiền vô cùng. Sau lại, ta phát hiện tiếp xúc nhiều với nam tử là chuyện tốt, giúp ta hiểu nam tử là cái dạng gì hơn. Ta nhân cơ hội để hỏi bọn họ rất nhiều thứ. Năm năm trôi qua, mười mấy thằng nhóc đều trở thành bạn thân của ta Giữa chừng biết ta được hoàng thượng ngỏ lời hứa hôn với lục hoàng tử, dù không chắc chắn sẽ thành, bọn họ lại đều thay đổi suy nghĩ, hết lòng coi ta như muội muội. Ở trên người bọn họ, ta học được rất nhiều. Đặc biệt mấy năm nay, mấy thằng nhóc lớn tuổi đều lần lượt thành hôn. Nhìn cách bọn họ đối xử với tức phụ, ta hoàn toàn hiểu được Chử Minh Lãng. Từng chút tiếc nuối mà ta từng có với hắn, giờ đã không còn nữa. Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già. Hiện giờ ta đã thành niên, ta hiểu được cha ta nói hắn chờ ta sẽ rất vất vả. Hắn có nhu cầu về thể xác, quả thực sẽ rất vất vả. Hơn nữa, hắn đối với ta, thật sự không phải là tình yêu nam nữ. Thay đổi vị trí, nếu để ta đi chăm sóc một đứa nhóc, xuất phát từ trách nhiệm ta sẽ đi. Nếu đứa nhóc vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, ta cũng sẽ thích, nhưng nếu nói đến tình yêu nam nữ, chắc chắn là không có. Tình yêu nam nữ, là cần phải có thể xác trưởng thành thúc đẩy.