Tác giả:

Tiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.   Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước.    Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra.   Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân.   Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”.   Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái:    "Ngươi... Ngươi vô sỉ!"   "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!"   Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên.

Chương 16

Chưởng ChâuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ ĐạiTiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.   Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước.    Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra.   Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân.   Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”.   Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái:    "Ngươi... Ngươi vô sỉ!"   "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!"   Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên. Ta còn chưa kịp nói gì thì đã cảm thấy người mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, tiểu thị vệ và ma ma cũng đã ngã gục xuống đất. Từ Chỉ Quân sai người đánh ngất ta, khi tỉnh lại, ta và tiểu thị vệ đã bị trói chặt trên xe ngựa đến Khâu Hoài sơn. Bị trói chặt như bánh chưng ngày Tết, điều khó chấp nhận nhất là còn bịt miệng bằng đôi tất thối. Tiểu thị vệ lại không tốn chút sức lực nào đã cởi được lớp dây thừng chắc chắn, sau đó cởi trói cho ta. Ta nhổ đôi tất thối ra, vỗ vai tiểu thị vệ: “Tiểu thị vệ, xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy.” Tiểu thị vệ giật mình rụt người lại, khác với mọi khi không còn mở miệng ra là xin lỗi, mà là hỏi ta phải làm thế nào. Ta nheo mắt, ngáp một cái: “Ngươi lợi hại như vậy, nhất định có thể đánh bại được đám người bên ngoài, hay là chúng ta chạy trốn đi.” “Vậy còn Thái tử điện hạ thì sao?”Cẩm Hân “Giữ được mạng nhỏ đã là tốt lắm rồi, ngươi không nghe Từ Chỉ Quân nói Khâu Hoài sơn nguy hiểm trùng trùng sao, còn có mười hai Thiết Giáp gì đó nữa, chúng ta chưa đến nơi đã bị g.i.ế.c rồi.” Ta làm động tác cắt cổ, muốn cho hắn ta thấy rõ tình hình hiện tại. “Nhưng mà chúng ta đã đến Khâu Hoài sơn rồi.” Tiểu thị vệ vén rèm xe lên nhìn ra ngoài, sau đó quay người nói với ta.

Ta còn chưa kịp nói gì thì đã cảm thấy người mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, tiểu thị vệ và ma ma cũng đã ngã gục xuống đất.

 

Từ Chỉ Quân sai người đánh ngất ta, khi tỉnh lại, ta và tiểu thị vệ đã bị trói chặt trên xe ngựa đến Khâu Hoài sơn.

 

Bị trói chặt như bánh chưng ngày Tết, điều khó chấp nhận nhất là còn bịt miệng bằng đôi tất thối.

 

Tiểu thị vệ lại không tốn chút sức lực nào đã cởi được lớp dây thừng chắc chắn, sau đó cởi trói cho ta.

 

Ta nhổ đôi tất thối ra, vỗ vai tiểu thị vệ: “Tiểu thị vệ, xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy.”

 

Tiểu thị vệ giật mình rụt người lại, khác với mọi khi không còn mở miệng ra là xin lỗi, mà là hỏi ta phải làm thế nào.

 

Ta nheo mắt, ngáp một cái: “Ngươi lợi hại như vậy, nhất định có thể đánh bại được đám người bên ngoài, hay là chúng ta chạy trốn đi.”

 

“Vậy còn Thái tử điện hạ thì sao?”

Cẩm Hân

 

“Giữ được mạng nhỏ đã là tốt lắm rồi, ngươi không nghe Từ Chỉ Quân nói Khâu Hoài sơn nguy hiểm trùng trùng sao, còn có mười hai Thiết Giáp gì đó nữa, chúng ta chưa đến nơi đã bị g.i.ế.c rồi.”

 

Ta làm động tác cắt cổ, muốn cho hắn ta thấy rõ tình hình hiện tại.

 

“Nhưng mà chúng ta đã đến Khâu Hoài sơn rồi.” Tiểu thị vệ vén rèm xe lên nhìn ra ngoài, sau đó quay người nói với ta.

Chưởng ChâuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ ĐạiTiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.   Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước.    Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra.   Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân.   Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”.   Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái:    "Ngươi... Ngươi vô sỉ!"   "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!"   Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên. Ta còn chưa kịp nói gì thì đã cảm thấy người mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, tiểu thị vệ và ma ma cũng đã ngã gục xuống đất. Từ Chỉ Quân sai người đánh ngất ta, khi tỉnh lại, ta và tiểu thị vệ đã bị trói chặt trên xe ngựa đến Khâu Hoài sơn. Bị trói chặt như bánh chưng ngày Tết, điều khó chấp nhận nhất là còn bịt miệng bằng đôi tất thối. Tiểu thị vệ lại không tốn chút sức lực nào đã cởi được lớp dây thừng chắc chắn, sau đó cởi trói cho ta. Ta nhổ đôi tất thối ra, vỗ vai tiểu thị vệ: “Tiểu thị vệ, xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy.” Tiểu thị vệ giật mình rụt người lại, khác với mọi khi không còn mở miệng ra là xin lỗi, mà là hỏi ta phải làm thế nào. Ta nheo mắt, ngáp một cái: “Ngươi lợi hại như vậy, nhất định có thể đánh bại được đám người bên ngoài, hay là chúng ta chạy trốn đi.” “Vậy còn Thái tử điện hạ thì sao?”Cẩm Hân “Giữ được mạng nhỏ đã là tốt lắm rồi, ngươi không nghe Từ Chỉ Quân nói Khâu Hoài sơn nguy hiểm trùng trùng sao, còn có mười hai Thiết Giáp gì đó nữa, chúng ta chưa đến nơi đã bị g.i.ế.c rồi.” Ta làm động tác cắt cổ, muốn cho hắn ta thấy rõ tình hình hiện tại. “Nhưng mà chúng ta đã đến Khâu Hoài sơn rồi.” Tiểu thị vệ vén rèm xe lên nhìn ra ngoài, sau đó quay người nói với ta.

Chương 16