Tác giả:

Tiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.   Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước.    Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra.   Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân.   Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”.   Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái:    "Ngươi... Ngươi vô sỉ!"   "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!"   Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên.

Chương 36

Chưởng ChâuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ ĐạiTiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.   Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước.    Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra.   Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân.   Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”.   Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái:    "Ngươi... Ngươi vô sỉ!"   "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!"   Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên. Nói xong câu này, hắn nắm lấy tay ta và Minh Sơ, dùng hết sức lực vỗ nhẹ vào mu bàn tay chúng ta.Sau đó không chống đỡ nổi nữa, nhắm mắt xuôi tay, Từ Chỉ Quân ôm t.h.i t.h.ể hắn khóc lóc thảm thiết, tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh cũng vang lên, vị vua vừa mới đăng cơ đã mãi mãi rời xa nhân thế.Ta ngã quỵ xuống đất, hồi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.Ngày tiễn đưa Thẩm Nghiễn Chu, trên trời bất chợt đổ tuyết, hắn mặc bộ y phục ta tặng năm đó, yên giấc ngàn thu.Ta đặt lá bùa bình an cầu được năm xưa vào trong quan tài, hy vọng kiếp sau hắn sẽ được bình an.Và đừng gặp lại ta nữa.Cẩm HânTrước khi qua đời, Thẩm Nghiễn Chu đã cho người chọn một đứa trẻ mười ba tuổi trong hoàng tộc lên kế vị, giao toàn bộ quyền lực cho vị tướng quân thân cận nhất phò tá.Vị tướng quân kia tuân theo di mệnh của Thẩm Nghiễn Chu, phái người đi ám sát Lệnh Doanh, nghe nói tên thái giám kia bị phế bỏ võ công, nhặt được một mạng.Từ Chỉ Quân ngày ngày sống trong đau khổ, không muốn chăm sóc con cái, tuy Thẩm Nghiễn Chu đã sắp xếp cho nàng ta một con đường lui, cùng con cái và Từ thừa tướng an ổn sống hết quãng đời còn lại.Nhưng Từ Chỉ Quân lại nhất quyết đến lăng mộ của Thẩm Nghiễn Chu, người con gái yếu đuối năm xưa cứ thế ngày ngày quỳ gối trước lăng mộ, chịu đựng nỗi đau mất chồng.Từ Chỉ Quân nói, nàng ta muốn g.i.ế.c ta.Đã từng có một khoảng thời gian, nàng ta muốn g.i.ế.c ta đến mức phát điên, bởi vì ta đã cướp đi trái tim của Thẩm Nghiễn Chu.“Nhưng khi ta biết được tất cả những chuyện Nghiễn Chu làm đều là vì muội, ta mới hiểu được vị trí của muội trong lòng chàng ấy quan trọng đến nhường nào.”“Nếu muội chết, chàng ấy sẽ hận ta cả đời.”

Nói xong câu này, hắn nắm lấy tay ta và Minh Sơ, dùng hết sức lực vỗ nhẹ vào mu bàn tay chúng ta.

Sau đó không chống đỡ nổi nữa, nhắm mắt xuôi tay, Từ Chỉ Quân ôm t.h.i t.h.ể hắn khóc lóc thảm thiết, tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh cũng vang lên, vị vua vừa mới đăng cơ đã mãi mãi rời xa nhân thế.

Ta ngã quỵ xuống đất, hồi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

Ngày tiễn đưa Thẩm Nghiễn Chu, trên trời bất chợt đổ tuyết, hắn mặc bộ y phục ta tặng năm đó, yên giấc ngàn thu.

Ta đặt lá bùa bình an cầu được năm xưa vào trong quan tài, hy vọng kiếp sau hắn sẽ được bình an.

Và đừng gặp lại ta nữa.

Cẩm Hân

Trước khi qua đời, Thẩm Nghiễn Chu đã cho người chọn một đứa trẻ mười ba tuổi trong hoàng tộc lên kế vị, giao toàn bộ quyền lực cho vị tướng quân thân cận nhất phò tá.

Vị tướng quân kia tuân theo di mệnh của Thẩm Nghiễn Chu, phái người đi ám sát Lệnh Doanh, nghe nói tên thái giám kia bị phế bỏ võ công, nhặt được một mạng.

Từ Chỉ Quân ngày ngày sống trong đau khổ, không muốn chăm sóc con cái, tuy Thẩm Nghiễn Chu đã sắp xếp cho nàng ta một con đường lui, cùng con cái và Từ thừa tướng an ổn sống hết quãng đời còn lại.

Nhưng Từ Chỉ Quân lại nhất quyết đến lăng mộ của Thẩm Nghiễn Chu, người con gái yếu đuối năm xưa cứ thế ngày ngày quỳ gối trước lăng mộ, chịu đựng nỗi đau mất chồng.

Từ Chỉ Quân nói, nàng ta muốn g.i.ế.c ta.

Đã từng có một khoảng thời gian, nàng ta muốn g.i.ế.c ta đến mức phát điên, bởi vì ta đã cướp đi trái tim của Thẩm Nghiễn Chu.

“Nhưng khi ta biết được tất cả những chuyện Nghiễn Chu làm đều là vì muội, ta mới hiểu được vị trí của muội trong lòng chàng ấy quan trọng đến nhường nào.”

“Nếu muội chết, chàng ấy sẽ hận ta cả đời.”

Chưởng ChâuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ ĐạiTiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.   Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước.    Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra.   Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân.   Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”.   Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái:    "Ngươi... Ngươi vô sỉ!"   "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!"   Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên. Nói xong câu này, hắn nắm lấy tay ta và Minh Sơ, dùng hết sức lực vỗ nhẹ vào mu bàn tay chúng ta.Sau đó không chống đỡ nổi nữa, nhắm mắt xuôi tay, Từ Chỉ Quân ôm t.h.i t.h.ể hắn khóc lóc thảm thiết, tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh cũng vang lên, vị vua vừa mới đăng cơ đã mãi mãi rời xa nhân thế.Ta ngã quỵ xuống đất, hồi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.Ngày tiễn đưa Thẩm Nghiễn Chu, trên trời bất chợt đổ tuyết, hắn mặc bộ y phục ta tặng năm đó, yên giấc ngàn thu.Ta đặt lá bùa bình an cầu được năm xưa vào trong quan tài, hy vọng kiếp sau hắn sẽ được bình an.Và đừng gặp lại ta nữa.Cẩm HânTrước khi qua đời, Thẩm Nghiễn Chu đã cho người chọn một đứa trẻ mười ba tuổi trong hoàng tộc lên kế vị, giao toàn bộ quyền lực cho vị tướng quân thân cận nhất phò tá.Vị tướng quân kia tuân theo di mệnh của Thẩm Nghiễn Chu, phái người đi ám sát Lệnh Doanh, nghe nói tên thái giám kia bị phế bỏ võ công, nhặt được một mạng.Từ Chỉ Quân ngày ngày sống trong đau khổ, không muốn chăm sóc con cái, tuy Thẩm Nghiễn Chu đã sắp xếp cho nàng ta một con đường lui, cùng con cái và Từ thừa tướng an ổn sống hết quãng đời còn lại.Nhưng Từ Chỉ Quân lại nhất quyết đến lăng mộ của Thẩm Nghiễn Chu, người con gái yếu đuối năm xưa cứ thế ngày ngày quỳ gối trước lăng mộ, chịu đựng nỗi đau mất chồng.Từ Chỉ Quân nói, nàng ta muốn g.i.ế.c ta.Đã từng có một khoảng thời gian, nàng ta muốn g.i.ế.c ta đến mức phát điên, bởi vì ta đã cướp đi trái tim của Thẩm Nghiễn Chu.“Nhưng khi ta biết được tất cả những chuyện Nghiễn Chu làm đều là vì muội, ta mới hiểu được vị trí của muội trong lòng chàng ấy quan trọng đến nhường nào.”“Nếu muội chết, chàng ấy sẽ hận ta cả đời.”

Chương 36