Tác giả:

01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi…

Chương 10

Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 19.Tôi thuận theo lời Triệu Hằng, cố ý kích anh ta:“Tại sao lại không ai muốn tôi?”“Tôi đứng tên 5 căn nhà, 3 chiếc xe, trong thẻ có hơn 6 triệu tiền tiết kiệm.”“Có từng ấy tài sản làm của hồi môn, tôi còn sợ không tìm được đàn ông à?”Triệu Hằng biết tôi có tiền, nhưng không ngờ tôi lại giàu đến mức này.Lúc đầu tôi và anh ta quen nhau qua mai mối, sau một thời gian tiếp xúc, tôi nhận ra Triệu Hằng là người sĩ diện, lòng tự trọng rất cao.Để không khiến anh ta tự ti, tôi đã chọn cách giấu bớt tình hình tài chính của mình.Không ngờ, việc làm đó lại vô tình giúp tôi nhìn thấu bộ mặt thật của anh ta.Những lời tôi vừa nói khiến Triệu Hằng choáng váng đến mức ong cả đầu.Anh ta gần như nghiến răng:“Tôi không tin! Cô lấy đâu ra lắm tiền như vậy?!”Tôi thản nhiên đáp:“Tùy anh thôi, tin hay không chẳng quan trọng.”“Anh chẳng đã từng đến nhà tôi rồi sao? Hay là… thử tra giá nhà bên này trước đã?”20.Triệu Hằng luôn tự cho mình là người xuất chúng.Từ nhỏ anh ta đã học hành giỏi giang, dựa vào nỗ lực của bản thân thi đỗ đại học danh tiếng, tìm được công việc tốt, mua được nhà, sắm được xe, an cư lập nghiệp nơi thành phố.Trong số những người cùng tuổi, có lẽ anh ta thật sự nổi bật.Nhưng khoảng cách giữa tôi và anh ta, không phải chỉ cần nỗ lực là có thể lấp đầy.Lấy ví dụ như căn biệt thự nhà tôi ở thành phố A, dù không nằm ở khu đắt đỏ nhất, nhưng giá trung bình mỗi mét vuông cũng đã vượt qua sáu con số.Với mức thu nhập của Triệu Hằng, cả đời này anh ta cũng không thể mua nổi.Cái gọi là “g/i/ế/t người phải đâm vào tim”, tôi chính là muốn anh ta nhận ra sự chênh lệch khủng khiếp giữa chúng tôi.

19.

Tôi thuận theo lời Triệu Hằng, cố ý kích anh ta:

“Tại sao lại không ai muốn tôi?”

“Tôi đứng tên 5 căn nhà, 3 chiếc xe, trong thẻ có hơn 6 triệu tiền tiết kiệm.”

“Có từng ấy tài sản làm của hồi môn, tôi còn sợ không tìm được đàn ông à?”

Triệu Hằng biết tôi có tiền, nhưng không ngờ tôi lại giàu đến mức này.

Lúc đầu tôi và anh ta quen nhau qua mai mối, sau một thời gian tiếp xúc, tôi nhận ra Triệu Hằng là người sĩ diện, lòng tự trọng rất cao.

Để không khiến anh ta tự ti, tôi đã chọn cách giấu bớt tình hình tài chính của mình.

Không ngờ, việc làm đó lại vô tình giúp tôi nhìn thấu bộ mặt thật của anh ta.

Những lời tôi vừa nói khiến Triệu Hằng choáng váng đến mức ong cả đầu.

Anh ta gần như nghiến răng:

“Tôi không tin! Cô lấy đâu ra lắm tiền như vậy?!”

Tôi thản nhiên đáp:

“Tùy anh thôi, tin hay không chẳng quan trọng.”

“Anh chẳng đã từng đến nhà tôi rồi sao? Hay là… thử tra giá nhà bên này trước đã?”

20.

Triệu Hằng luôn tự cho mình là người xuất chúng.

Từ nhỏ anh ta đã học hành giỏi giang, dựa vào nỗ lực của bản thân thi đỗ đại học danh tiếng, tìm được công việc tốt, mua được nhà, sắm được xe, an cư lập nghiệp nơi thành phố.

Trong số những người cùng tuổi, có lẽ anh ta thật sự nổi bật.

Nhưng khoảng cách giữa tôi và anh ta, không phải chỉ cần nỗ lực là có thể lấp đầy.

Lấy ví dụ như căn biệt thự nhà tôi ở thành phố A, dù không nằm ở khu đắt đỏ nhất, nhưng giá trung bình mỗi mét vuông cũng đã vượt qua sáu con số.

Với mức thu nhập của Triệu Hằng, cả đời này anh ta cũng không thể mua nổi.

Cái gọi là “g/i/ế/t người phải đâm vào tim”, tôi chính là muốn anh ta nhận ra sự chênh lệch khủng khiếp giữa chúng tôi.

Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 19.Tôi thuận theo lời Triệu Hằng, cố ý kích anh ta:“Tại sao lại không ai muốn tôi?”“Tôi đứng tên 5 căn nhà, 3 chiếc xe, trong thẻ có hơn 6 triệu tiền tiết kiệm.”“Có từng ấy tài sản làm của hồi môn, tôi còn sợ không tìm được đàn ông à?”Triệu Hằng biết tôi có tiền, nhưng không ngờ tôi lại giàu đến mức này.Lúc đầu tôi và anh ta quen nhau qua mai mối, sau một thời gian tiếp xúc, tôi nhận ra Triệu Hằng là người sĩ diện, lòng tự trọng rất cao.Để không khiến anh ta tự ti, tôi đã chọn cách giấu bớt tình hình tài chính của mình.Không ngờ, việc làm đó lại vô tình giúp tôi nhìn thấu bộ mặt thật của anh ta.Những lời tôi vừa nói khiến Triệu Hằng choáng váng đến mức ong cả đầu.Anh ta gần như nghiến răng:“Tôi không tin! Cô lấy đâu ra lắm tiền như vậy?!”Tôi thản nhiên đáp:“Tùy anh thôi, tin hay không chẳng quan trọng.”“Anh chẳng đã từng đến nhà tôi rồi sao? Hay là… thử tra giá nhà bên này trước đã?”20.Triệu Hằng luôn tự cho mình là người xuất chúng.Từ nhỏ anh ta đã học hành giỏi giang, dựa vào nỗ lực của bản thân thi đỗ đại học danh tiếng, tìm được công việc tốt, mua được nhà, sắm được xe, an cư lập nghiệp nơi thành phố.Trong số những người cùng tuổi, có lẽ anh ta thật sự nổi bật.Nhưng khoảng cách giữa tôi và anh ta, không phải chỉ cần nỗ lực là có thể lấp đầy.Lấy ví dụ như căn biệt thự nhà tôi ở thành phố A, dù không nằm ở khu đắt đỏ nhất, nhưng giá trung bình mỗi mét vuông cũng đã vượt qua sáu con số.Với mức thu nhập của Triệu Hằng, cả đời này anh ta cũng không thể mua nổi.Cái gọi là “g/i/ế/t người phải đâm vào tim”, tôi chính là muốn anh ta nhận ra sự chênh lệch khủng khiếp giữa chúng tôi.

Chương 10