01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi…
Chương 11
Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 21.Tối hôm đó, Triệu Hằng lại gọi điện cho tôi.Giọng điệu và thái độ của anh ta đã dịu đi nhiều.Có lẽ sau khi tra giá nhà, anh ta đã có đ/á/n/h giá lại về “giá trị” của tôi, nên mới chịu nói vài câu ngọt ngào để dỗ dành.“Tiểu Vân, anh đã suy nghĩ rồi, chuyện này cả hai chúng ta đều có lỗi, đều quá nóng nảy.”“Nhưng dù sao em cũng không nên đưa con gái đi mà không nói một lời, mẹ anh ở nhà nhớ cháu, khóc mấy trận rồi.”“Thế này đi, chúng ta gặp nhau một lần, ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng.”Lời anh ta nói thì nghe tử tế, nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.Hồi biết giới tính của đứa bé, hai mẹ con họ lập tức đồng lòng, cùng đứng về một phía.“Tôi là con trai một, nhà họ Triệu không thể để đời tôi đoạn tuyệt hương hỏa. Nếu cô không chịu phá thai, thì cứ kéo dài vậy đi.”“Dù sao cũng không sinh được con trai, cô đừng hòng bước vào cửa nhà tôi.”22.Nhưng dường như bây giờ Triệu Hằng đã mất trí nhớ, hoàn toàn quên sạch những lời mình từng nói.Anh ta mạnh miệng lên tiếng:“Cô có nhiều tiền đến mấy thì làm được gì? Vai trò quan trọng nhất trong một gia đình là người cha, tình yêu của cha không có thứ tiền bạc nào bù đắp nổi.”Tôi bật cười:“Vậy sao? Vậy tôi phải tranh thủ thời gian kiếm cho con một ông bố kế mới được.”“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi đi đăng ký lại trên trang mai mối đây.”Triệu Hằng khinh thường cười lạnh:“Phụ nữ đã có con, cô nghĩ có ai thèm lấy cô sao?”Tôi càng cười lớn hơn:“Không thèm tôi thì còn không thèm tiền chắc?”“Ai cưới tôi, tôi tặng hai căn nhà, một chiếc xe. Trên đời này có ai chê tiền nhiều không?”Nói xong, mặc kệ anh ta nổi điên gào thét bên kia đầu dây, tôi thẳng tay cúp máy.Tôi nghĩ, đêm nay chắc Triệu Hằng không tài nào ngủ nổi rồi.
21.
Tối hôm đó, Triệu Hằng lại gọi điện cho tôi.
Giọng điệu và thái độ của anh ta đã dịu đi nhiều.
Có lẽ sau khi tra giá nhà, anh ta đã có đ/á/n/h giá lại về “giá trị” của tôi, nên mới chịu nói vài câu ngọt ngào để dỗ dành.
“Tiểu Vân, anh đã suy nghĩ rồi, chuyện này cả hai chúng ta đều có lỗi, đều quá nóng nảy.”
“Nhưng dù sao em cũng không nên đưa con gái đi mà không nói một lời, mẹ anh ở nhà nhớ cháu, khóc mấy trận rồi.”
“Thế này đi, chúng ta gặp nhau một lần, ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng.”
Lời anh ta nói thì nghe tử tế, nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
Hồi biết giới tính của đứa bé, hai mẹ con họ lập tức đồng lòng, cùng đứng về một phía.
“Tôi là con trai một, nhà họ Triệu không thể để đời tôi đoạn tuyệt hương hỏa. Nếu cô không chịu phá thai, thì cứ kéo dài vậy đi.”
“Dù sao cũng không sinh được con trai, cô đừng hòng bước vào cửa nhà tôi.”
22.
Nhưng dường như bây giờ Triệu Hằng đã mất trí nhớ, hoàn toàn quên sạch những lời mình từng nói.
Anh ta mạnh miệng lên tiếng:
“Cô có nhiều tiền đến mấy thì làm được gì? Vai trò quan trọng nhất trong một gia đình là người cha, tình yêu của cha không có thứ tiền bạc nào bù đắp nổi.”
Tôi bật cười:
“Vậy sao? Vậy tôi phải tranh thủ thời gian kiếm cho con một ông bố kế mới được.”
“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi đi đăng ký lại trên trang mai mối đây.”
Triệu Hằng khinh thường cười lạnh:
“Phụ nữ đã có con, cô nghĩ có ai thèm lấy cô sao?”
Tôi càng cười lớn hơn:
“Không thèm tôi thì còn không thèm tiền chắc?”
“Ai cưới tôi, tôi tặng hai căn nhà, một chiếc xe. Trên đời này có ai chê tiền nhiều không?”
Nói xong, mặc kệ anh ta nổi điên gào thét bên kia đầu dây, tôi thẳng tay cúp máy.
Tôi nghĩ, đêm nay chắc Triệu Hằng không tài nào ngủ nổi rồi.
Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 21.Tối hôm đó, Triệu Hằng lại gọi điện cho tôi.Giọng điệu và thái độ của anh ta đã dịu đi nhiều.Có lẽ sau khi tra giá nhà, anh ta đã có đ/á/n/h giá lại về “giá trị” của tôi, nên mới chịu nói vài câu ngọt ngào để dỗ dành.“Tiểu Vân, anh đã suy nghĩ rồi, chuyện này cả hai chúng ta đều có lỗi, đều quá nóng nảy.”“Nhưng dù sao em cũng không nên đưa con gái đi mà không nói một lời, mẹ anh ở nhà nhớ cháu, khóc mấy trận rồi.”“Thế này đi, chúng ta gặp nhau một lần, ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng.”Lời anh ta nói thì nghe tử tế, nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.Hồi biết giới tính của đứa bé, hai mẹ con họ lập tức đồng lòng, cùng đứng về một phía.“Tôi là con trai một, nhà họ Triệu không thể để đời tôi đoạn tuyệt hương hỏa. Nếu cô không chịu phá thai, thì cứ kéo dài vậy đi.”“Dù sao cũng không sinh được con trai, cô đừng hòng bước vào cửa nhà tôi.”22.Nhưng dường như bây giờ Triệu Hằng đã mất trí nhớ, hoàn toàn quên sạch những lời mình từng nói.Anh ta mạnh miệng lên tiếng:“Cô có nhiều tiền đến mấy thì làm được gì? Vai trò quan trọng nhất trong một gia đình là người cha, tình yêu của cha không có thứ tiền bạc nào bù đắp nổi.”Tôi bật cười:“Vậy sao? Vậy tôi phải tranh thủ thời gian kiếm cho con một ông bố kế mới được.”“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi đi đăng ký lại trên trang mai mối đây.”Triệu Hằng khinh thường cười lạnh:“Phụ nữ đã có con, cô nghĩ có ai thèm lấy cô sao?”Tôi càng cười lớn hơn:“Không thèm tôi thì còn không thèm tiền chắc?”“Ai cưới tôi, tôi tặng hai căn nhà, một chiếc xe. Trên đời này có ai chê tiền nhiều không?”Nói xong, mặc kệ anh ta nổi điên gào thét bên kia đầu dây, tôi thẳng tay cúp máy.Tôi nghĩ, đêm nay chắc Triệu Hằng không tài nào ngủ nổi rồi.