Đậu Hoàng ở trong sân sủa ầm ĩ, kéo xích sắt kêu vang, ta bước ra cửa mắng con ch.ó ngốc kia: “Mi kêu gì mà ầm ĩ thế, Lý Đậu Hoàng!” Lúc này có người bên ngoài cửa cao giọng hỏi: “Cố nương tử có ở nhà không?” Ta trả lời có, chậm rãi đi ra mở cửa. Cửa vừa mở, ta bị dọa cho nhảy dựng. Trong trong ngoài ngoài ba tầng người, vừa gõ trống vừa đánh chiêng, còn pháo nổ rầm rầm, náo nhiệt hơn cả ngày ta thành thân. Ta chống hông hỏi: “Đây là làm gì?” Trong đám đông có một quan sai chen ra, cười tươi nói với ta: “Nương tử có lễ, nương tử có đại hỉ, Cố tướng công ghi tên vào bảng kim long, đỗ Thám hoa lang. Đây là phúc của nương tử, cũng là phúc của Cẩm Thành ta, Tri huyện lão gia phái ta đến chúc mừng nương tử!” Hắn ta “đoàng” một tiếng gõ trống. Âm thanh khiến tim ta đập thình thịch, ta ôm n.g.ự.c hỏi: “Thám hoa lang là gì?” Quan sai kia nói: “Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa lang, tài tử đệ nhất thiên hạ. Người ta nói tiến sĩ dễ vào, Thám hoa khó làm. Thám hoa lang này, bộ dáng phải tốt,…
Tác giả: