Vừa mở mắt ra, ta liền nhìn thấy dung nham cuồn cuộn khắp nơi. Hơi nóng hừng hực phả vào mặt, như thể muốn thiêu cháy da thịt ta. Phía sau, vô số tu sĩ khoác bạch bào vây kín xung quanh. Dẫn đầu là một thanh niên khoanh tay đứng thẳng, khuôn mặt đầy vẻ bi thương: “A Uyên, sao nàng phải làm đến mức này vì ta?” Bên cạnh hắn, một thiếu nữ vận váy hồng bĩu môi khinh thường: “Kinh Phong, với tu vi của nàng ta, căn bản không xứng với huynh. Được dùng làm vật tế để nhuốm m.á.u kiếm của huynh, cũng xem như là phúc phận rồi.” Những tu sĩ còn lại cũng đồng loạt hùa theo: “Đúng vậy, đường đường là nữ nhi của Nhị trưởng lão, lại chẳng chịu tu luyện, nay đã mười tám tuổi mà còn chưa Trúc Cơ, c.h.ế.t quách đi cho rồi!” “Thẩm Lê Uyên, mau nhảy xuống đi, còn chần chừ gì nữa!” Ánh mắt bọn họ sắc như dao, hệt như hổ rình mồi, chỉ chực ta lập tức nhảy xuống. Cảnh tượng trước mắt khiến ta sợ đến suýt tè ra quần. Ta vội vàng gọi hệ thống trong đầu, hoảng loạn hỏi: “Mới xuyên qua đã phải c.h.ế.t rồi sao?”…

Chương 16: Chương 16

Hãy Toả Sáng, Đừng Chỉ Được Chiếu RọiTác giả: Xuân Nhật Ức NhạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVừa mở mắt ra, ta liền nhìn thấy dung nham cuồn cuộn khắp nơi. Hơi nóng hừng hực phả vào mặt, như thể muốn thiêu cháy da thịt ta. Phía sau, vô số tu sĩ khoác bạch bào vây kín xung quanh. Dẫn đầu là một thanh niên khoanh tay đứng thẳng, khuôn mặt đầy vẻ bi thương: “A Uyên, sao nàng phải làm đến mức này vì ta?” Bên cạnh hắn, một thiếu nữ vận váy hồng bĩu môi khinh thường: “Kinh Phong, với tu vi của nàng ta, căn bản không xứng với huynh. Được dùng làm vật tế để nhuốm m.á.u kiếm của huynh, cũng xem như là phúc phận rồi.” Những tu sĩ còn lại cũng đồng loạt hùa theo: “Đúng vậy, đường đường là nữ nhi của Nhị trưởng lão, lại chẳng chịu tu luyện, nay đã mười tám tuổi mà còn chưa Trúc Cơ, c.h.ế.t quách đi cho rồi!” “Thẩm Lê Uyên, mau nhảy xuống đi, còn chần chừ gì nữa!” Ánh mắt bọn họ sắc như dao, hệt như hổ rình mồi, chỉ chực ta lập tức nhảy xuống. Cảnh tượng trước mắt khiến ta sợ đến suýt tè ra quần. Ta vội vàng gọi hệ thống trong đầu, hoảng loạn hỏi: “Mới xuyên qua đã phải c.h.ế.t rồi sao?”… Giết Vương Tuyết Dao xong, ta tiện chân đá xác ả vào rừng Mê Chướng.Sau đó quay người, tìm một nơi yên tĩnh bắt đầu ngồi thiền tu luyện.Nhờ vào thần thức của vị đại năng thượng cổ, giờ ta đã hoàn toàn hiểu rõ cách dẫn khí nhập thể, thậm chí còn thành thạo hơn nhiều tu sĩ Kim Đan hay Nguyên Anh kỳ.Cộng thêm linh khí trong mật cảnh vô cùng dồi dào và tinh thuần.Ba tháng sau, ta chậm rãi thở ra một luồng trọc khí.Ta đã bước vào cảnh giới Kim Đan.Mật cảnh Tiềm Uyên cũng sắp đóng lại.Ta quay đầu nhìn lại rừng Mê Chướng sâu hun hút.Không thấy bóng dáng Lâm Kinh Phong đâu cả.Ta quay người, rời khỏi mật cảnh.Ai ngờ vừa ra khỏi liền bắt gặp hai ánh mắt đầy lo lắng.“ Tam sư huynh? Tứ sư tỷ? Hai người sao lại ở đây?”Tam sư huynh lộ vẻ mừng rỡ, quay sang khoe với tứ sư tỷ:Vịt Bay Lạc Bầy“ Thấy chưa, ta đã nói tiểu sư muội chắc chắn không sao mà!”Tứ sư tỷ hừ một tiếng, hỏi ta:“ Đồ Nhiễm Kiếm còn giữ không?”Ta gật đầu.Tam sư huynh càng cười rạng rỡ, thân mật kéo tay ta:“ Giờ thì tin tiểu sư muội đáng tin rồi chứ? Đi thôi! Mọi người đang chờ ở tửu lâu để mở tiệc đón muội trở về!”Ta theo bọn họ đến tửu lâu.Vừa bước chân vào, hàng loạt ánh mắt liền đổ dồn về phía ta.Đại sư tỷ nhìn ta rất lâu, cuối cùng không tin nổi mà hỏi:“ Tiểu sư muội, muội… đã lên Kim Đan rồi sao?”Trong tu chân giới, chỉ những ai có tu vi bằng hoặc cao hơn mới nhìn ra cảnh giới của người khác.Trong phòng lúc này, chỉ có đại sư tỷ, nhị sư huynh và ngũ sư tỷ là Kim Đan.Mọi người còn lại đều vô cùng kinh ngạc!Tam sư huynh trợn mắt:“ Cái quái gì? Kim Đan thật à? Tiểu sư muội mới vào đó có ba tháng thôi mà, thần tốc vậy?!”Nhị sư huynh cũng nghiêm túc gật đầu:“ Đúng là Kim Đan, mà còn là trung kỳ. Rốt cuộc ba tháng trong mật cảnh đã xảy ra chuyện gì vậy?”Dưới ánh mắt đầy tò mò của mọi người, ta kể lại toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra.Đến khi ta nói mình đã kéo Lâm Kinh Phong vào rừng Mê Chướng, rồi g.i.ế.c c.h.ế.t Vương Tuyết Dao, cả căn phòng lập tức im lặng.Chỉ có ta là vẫn còn hăng hái vung tay múa chân kể tiếp:“ Không chỉ vậy đâu! Ta còn học được kiếm pháp thượng cổ, thêm cả bộ luyện thể công pháp do chính mình chỉnh sửa. Đại hội Tiên Thí sắp tới, ta nhất định sẽ đè bẹp tất cả đối thủ!”Bát sư tỷ đang mải gắp đồ ăn, nghe vậy suýt nghẹn c.h.ế.t tại chỗ:“Tiểu sư muội, muội nói gì cơ? Muội định tham gia đại hội Tiên Thí á?!”Ta lắc đầu: “Không phải một mình muội.”Rồi chỉ vào từng người bọn họ: “Mà là tất cả chúng ta.”

Giết Vương Tuyết Dao xong, ta tiện chân đá xác ả vào rừng Mê Chướng.

Sau đó quay người, tìm một nơi yên tĩnh bắt đầu ngồi thiền tu luyện.

Nhờ vào thần thức của vị đại năng thượng cổ, giờ ta đã hoàn toàn hiểu rõ cách dẫn khí nhập thể, thậm chí còn thành thạo hơn nhiều tu sĩ Kim Đan hay Nguyên Anh kỳ.

Cộng thêm linh khí trong mật cảnh vô cùng dồi dào và tinh thuần.

Ba tháng sau, ta chậm rãi thở ra một luồng trọc khí.

Ta đã bước vào cảnh giới Kim Đan.

Mật cảnh Tiềm Uyên cũng sắp đóng lại.

Ta quay đầu nhìn lại rừng Mê Chướng sâu hun hút.

Không thấy bóng dáng Lâm Kinh Phong đâu cả.

Ta quay người, rời khỏi mật cảnh.

Ai ngờ vừa ra khỏi liền bắt gặp hai ánh mắt đầy lo lắng.

“ Tam sư huynh? Tứ sư tỷ? Hai người sao lại ở đây?”

Tam sư huynh lộ vẻ mừng rỡ, quay sang khoe với tứ sư tỷ:

Vịt Bay Lạc Bầy

“ Thấy chưa, ta đã nói tiểu sư muội chắc chắn không sao mà!”

Tứ sư tỷ hừ một tiếng, hỏi ta:

“ Đồ Nhiễm Kiếm còn giữ không?”

Ta gật đầu.

Tam sư huynh càng cười rạng rỡ, thân mật kéo tay ta:

“ Giờ thì tin tiểu sư muội đáng tin rồi chứ? Đi thôi! Mọi người đang chờ ở tửu lâu để mở tiệc đón muội trở về!”

Ta theo bọn họ đến tửu lâu.

Vừa bước chân vào, hàng loạt ánh mắt liền đổ dồn về phía ta.

Đại sư tỷ nhìn ta rất lâu, cuối cùng không tin nổi mà hỏi:

“ Tiểu sư muội, muội… đã lên Kim Đan rồi sao?”

Trong tu chân giới, chỉ những ai có tu vi bằng hoặc cao hơn mới nhìn ra cảnh giới của người khác.

Trong phòng lúc này, chỉ có đại sư tỷ, nhị sư huynh và ngũ sư tỷ là Kim Đan.

Mọi người còn lại đều vô cùng kinh ngạc!

Tam sư huynh trợn mắt:

“ Cái quái gì? Kim Đan thật à? Tiểu sư muội mới vào đó có ba tháng thôi mà, thần tốc vậy?!”

Nhị sư huynh cũng nghiêm túc gật đầu:

“ Đúng là Kim Đan, mà còn là trung kỳ. Rốt cuộc ba tháng trong mật cảnh đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Dưới ánh mắt đầy tò mò của mọi người, ta kể lại toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra.

Đến khi ta nói mình đã kéo Lâm Kinh Phong vào rừng Mê Chướng, rồi g.i.ế.c c.h.ế.t Vương Tuyết Dao, cả căn phòng lập tức im lặng.

Chỉ có ta là vẫn còn hăng hái vung tay múa chân kể tiếp:

“ Không chỉ vậy đâu! Ta còn học được kiếm pháp thượng cổ, thêm cả bộ luyện thể công pháp do chính mình chỉnh sửa. Đại hội Tiên Thí sắp tới, ta nhất định sẽ đè bẹp tất cả đối thủ!”

Bát sư tỷ đang mải gắp đồ ăn, nghe vậy suýt nghẹn c.h.ế.t tại chỗ:

“Tiểu sư muội, muội nói gì cơ? Muội định tham gia đại hội Tiên Thí á?!”

Ta lắc đầu: “Không phải một mình muội.”

Rồi chỉ vào từng người bọn họ: “Mà là tất cả chúng ta.”

Hãy Toả Sáng, Đừng Chỉ Được Chiếu RọiTác giả: Xuân Nhật Ức NhạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVừa mở mắt ra, ta liền nhìn thấy dung nham cuồn cuộn khắp nơi. Hơi nóng hừng hực phả vào mặt, như thể muốn thiêu cháy da thịt ta. Phía sau, vô số tu sĩ khoác bạch bào vây kín xung quanh. Dẫn đầu là một thanh niên khoanh tay đứng thẳng, khuôn mặt đầy vẻ bi thương: “A Uyên, sao nàng phải làm đến mức này vì ta?” Bên cạnh hắn, một thiếu nữ vận váy hồng bĩu môi khinh thường: “Kinh Phong, với tu vi của nàng ta, căn bản không xứng với huynh. Được dùng làm vật tế để nhuốm m.á.u kiếm của huynh, cũng xem như là phúc phận rồi.” Những tu sĩ còn lại cũng đồng loạt hùa theo: “Đúng vậy, đường đường là nữ nhi của Nhị trưởng lão, lại chẳng chịu tu luyện, nay đã mười tám tuổi mà còn chưa Trúc Cơ, c.h.ế.t quách đi cho rồi!” “Thẩm Lê Uyên, mau nhảy xuống đi, còn chần chừ gì nữa!” Ánh mắt bọn họ sắc như dao, hệt như hổ rình mồi, chỉ chực ta lập tức nhảy xuống. Cảnh tượng trước mắt khiến ta sợ đến suýt tè ra quần. Ta vội vàng gọi hệ thống trong đầu, hoảng loạn hỏi: “Mới xuyên qua đã phải c.h.ế.t rồi sao?”… Giết Vương Tuyết Dao xong, ta tiện chân đá xác ả vào rừng Mê Chướng.Sau đó quay người, tìm một nơi yên tĩnh bắt đầu ngồi thiền tu luyện.Nhờ vào thần thức của vị đại năng thượng cổ, giờ ta đã hoàn toàn hiểu rõ cách dẫn khí nhập thể, thậm chí còn thành thạo hơn nhiều tu sĩ Kim Đan hay Nguyên Anh kỳ.Cộng thêm linh khí trong mật cảnh vô cùng dồi dào và tinh thuần.Ba tháng sau, ta chậm rãi thở ra một luồng trọc khí.Ta đã bước vào cảnh giới Kim Đan.Mật cảnh Tiềm Uyên cũng sắp đóng lại.Ta quay đầu nhìn lại rừng Mê Chướng sâu hun hút.Không thấy bóng dáng Lâm Kinh Phong đâu cả.Ta quay người, rời khỏi mật cảnh.Ai ngờ vừa ra khỏi liền bắt gặp hai ánh mắt đầy lo lắng.“ Tam sư huynh? Tứ sư tỷ? Hai người sao lại ở đây?”Tam sư huynh lộ vẻ mừng rỡ, quay sang khoe với tứ sư tỷ:Vịt Bay Lạc Bầy“ Thấy chưa, ta đã nói tiểu sư muội chắc chắn không sao mà!”Tứ sư tỷ hừ một tiếng, hỏi ta:“ Đồ Nhiễm Kiếm còn giữ không?”Ta gật đầu.Tam sư huynh càng cười rạng rỡ, thân mật kéo tay ta:“ Giờ thì tin tiểu sư muội đáng tin rồi chứ? Đi thôi! Mọi người đang chờ ở tửu lâu để mở tiệc đón muội trở về!”Ta theo bọn họ đến tửu lâu.Vừa bước chân vào, hàng loạt ánh mắt liền đổ dồn về phía ta.Đại sư tỷ nhìn ta rất lâu, cuối cùng không tin nổi mà hỏi:“ Tiểu sư muội, muội… đã lên Kim Đan rồi sao?”Trong tu chân giới, chỉ những ai có tu vi bằng hoặc cao hơn mới nhìn ra cảnh giới của người khác.Trong phòng lúc này, chỉ có đại sư tỷ, nhị sư huynh và ngũ sư tỷ là Kim Đan.Mọi người còn lại đều vô cùng kinh ngạc!Tam sư huynh trợn mắt:“ Cái quái gì? Kim Đan thật à? Tiểu sư muội mới vào đó có ba tháng thôi mà, thần tốc vậy?!”Nhị sư huynh cũng nghiêm túc gật đầu:“ Đúng là Kim Đan, mà còn là trung kỳ. Rốt cuộc ba tháng trong mật cảnh đã xảy ra chuyện gì vậy?”Dưới ánh mắt đầy tò mò của mọi người, ta kể lại toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra.Đến khi ta nói mình đã kéo Lâm Kinh Phong vào rừng Mê Chướng, rồi g.i.ế.c c.h.ế.t Vương Tuyết Dao, cả căn phòng lập tức im lặng.Chỉ có ta là vẫn còn hăng hái vung tay múa chân kể tiếp:“ Không chỉ vậy đâu! Ta còn học được kiếm pháp thượng cổ, thêm cả bộ luyện thể công pháp do chính mình chỉnh sửa. Đại hội Tiên Thí sắp tới, ta nhất định sẽ đè bẹp tất cả đối thủ!”Bát sư tỷ đang mải gắp đồ ăn, nghe vậy suýt nghẹn c.h.ế.t tại chỗ:“Tiểu sư muội, muội nói gì cơ? Muội định tham gia đại hội Tiên Thí á?!”Ta lắc đầu: “Không phải một mình muội.”Rồi chỉ vào từng người bọn họ: “Mà là tất cả chúng ta.”

Chương 16: Chương 16