“Tôi không cần người anh như anh! Tôi muốn quay về nhà họ Lục! Tránh ra!” Tôi còn chưa kịp mở mắt đã hét lên câu đó. Xung quanh lập tức vang lên những tiếng hả hê: “Giang Dĩ Niên, em gái cậu còn nhỏ như vậy, sao cậu lại hung dữ với nó như thế?”
Vừa mở mắt ra, ta liền nhìn thấy dung nham cuồn cuộn khắp nơi. Hơi nóng hừng hực phả vào mặt, như thể muốn thiêu cháy da thịt ta. Phía sau, vô số tu sĩ khoác bạch bào vây kín xung quanh. Dẫn đầu là một thanh niên khoanh tay đứng thẳng, khuôn mặt đầy vẻ bi thương: