Tác giả:

Tôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén. Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh. Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi. Trong phòng, Lâm Tâm luôn mồm hứa hẹn, chỉ cần có thể để cô ta ở lại nhà họ Lâm, cho dù làm người hầu đều được. Tôi thầm nghĩ có lẽ không cần đâu. Bọn họ sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù cô ta bằng lòng, hai ông anh trai kia của tôi cũng không bằng lòng. Quả nhiên, chợt nghe anh cả trịnh trọng nói: "Tâm Tâm mà luôn hiểu chuyện như này thì muốn ở lại đây mãi mãi cũng được." Mà tôi đây, đứng ở ngoài cửa, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bởi vì... Lâm Tâm bắt đầu nhỏ giọng nức nở, nghe đáng thương lại bất lực, như đang lên án nếu không phải tôi trở về, tình cảnh của cô ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Không ngờ vai hề lại là tôi, thật khiến cho người ta cạn lời. Sáng sớm, hai ông anh trai đến công ty. Lúc Lâm Tâm xuống cầu thang, bước chân mềm nhũn nhìn dáng vẻ…

Chương 6: Chương 6

Tiểu Thư Giả Là Nữ Chính Trong Truyện Của PO18Tác giả: ZhihuTruyện Đô ThịTôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén. Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh. Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi. Trong phòng, Lâm Tâm luôn mồm hứa hẹn, chỉ cần có thể để cô ta ở lại nhà họ Lâm, cho dù làm người hầu đều được. Tôi thầm nghĩ có lẽ không cần đâu. Bọn họ sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù cô ta bằng lòng, hai ông anh trai kia của tôi cũng không bằng lòng. Quả nhiên, chợt nghe anh cả trịnh trọng nói: "Tâm Tâm mà luôn hiểu chuyện như này thì muốn ở lại đây mãi mãi cũng được." Mà tôi đây, đứng ở ngoài cửa, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bởi vì... Lâm Tâm bắt đầu nhỏ giọng nức nở, nghe đáng thương lại bất lực, như đang lên án nếu không phải tôi trở về, tình cảnh của cô ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Không ngờ vai hề lại là tôi, thật khiến cho người ta cạn lời. Sáng sớm, hai ông anh trai đến công ty. Lúc Lâm Tâm xuống cầu thang, bước chân mềm nhũn nhìn dáng vẻ… Ngày hôm sau.Lâm Tâm đi một bước run ba cái, qua lúc lâu mới đi tới trước mặt tôi.Kết quả cô ta không nói hai lời, đưa tay tát tôi một cái.Nửa bên mặt của tôi đều tê rần.Mẹ nó, không làm “chị em cạnh tranh” thì chết à?Lúc cô ta còn muốn đánh cái thứ hai thì đã bị tôi dễ dàng chế ngự, thuận tiện còn cho cô ta một cái tát.Lẽ nào cô ta là nữ chính thì tôi phải nhường cô ta chắc?Không có cửa đâu!!Người thường xuyên “vận động cơ thể” mà thể lực cũng chả ra sao cả.Không hiểu sao, cô ta có vẻ còn tức giận hơn tôi."Lâm Nhiễm, cô thật không biết xấu hổ."Tôi hoài nghi cô ta đang nói chính cô ta, nhưng tôi không có chứng cứ."Nếu như cô nói về việc trưa qua thì tôi có thể nói rõ cho cô biết, không liên quan đến tôi."Dù sao tôi cũng đã nói, thích tin hay không tùy cô ta.Lâm Tâm tức giận đến mặt đều tái rồi.Quả nhiên là nữ chính của chúng ta, cho dù như vậy cũng rất đáng yêu.Nếu như lúc này có nam chính ở đây, sợ là lại sẽ không khống chế được nhộn nhạo trong lòng."Ai nói với cô việc này? Cô hãy thành thật thừa nhận, tối hôm qua cô ngăn bác sĩ Đỗ lại là muốn làm gì? Đừng cho là tôi không biết cô có ý gì."Tôi hứng thú hỏi: "Có gì ý? Cô nói ra xem nào?""Không nói thì làm sao tôi biết."Lâm Tâm lập tức nghẹn lời, thẹn quá hóa giận nhìn tôi: "Trong lòng cô tự biết.""Ta không biết."Thật sự không biết.Tôi là người ăn ngay nói thật."Không phải là cô đố kị tôi cướp đi cuộc sống của cô, còn cướp đi tình yêu của tất cả mọi người à? Nhưng đây đều là bọn họ tự nguyện. Còn nữa, bác sĩ Đỗ sẽ không thích cô. Đừng uổng phí sức lực."Cô ta rất tự tin, còn sợ tôi đi sai đường.Cô ta thực sự khiến tôi khóc chết nè."Tôi không có hứng thú với bác sĩ Đỗ, để cho cô đấy."À không, có thể sẽ bị chú của tôi diệt đấy."Cô thật sự nghĩ vậy?"Tôi ra sức gật đầu.Có lẽ ánh mắt của tôi quá mức chân thành.Lâm Tâm có thể coi như là yên lòng.Cô ta vừa đi, Bùi Trang lập tức đi ra.Ta giải thích theo bản năng: "Vừa rồi là cô ta ra tay trước."Bùi Trang: "Tôi thấy được, cho nên cũng không ngăn cản cô."Dứt lời, anh ta lấy ra một quả trứng gà luộc đã bóc vỏ đưa cho tôi."Lăn đi."Tôi không nhận.Kỳ lạ! Điều này quá kỳ lạ!Tuy rằng hiện tại xem ra Bùi Trang là người duy nhất còn coi như bình thường, nhưng chưa biết chừng ngày nào đó anh cũng bị Lâm Tâm quyến rũ.Tôi vẫn nên giữ một khoảng cách với anh, miễn để Lâm Tâm đối phó với tôi.

Ngày hôm sau.

Lâm Tâm đi một bước run ba cái, qua lúc lâu mới đi tới trước mặt tôi.

Kết quả cô ta không nói hai lời, đưa tay tát tôi một cái.

Nửa bên mặt của tôi đều tê rần.

Mẹ nó, không làm “chị em cạnh tranh” thì chết à?

Lúc cô ta còn muốn đánh cái thứ hai thì đã bị tôi dễ dàng chế ngự, thuận tiện còn cho cô ta một cái tát.

Lẽ nào cô ta là nữ chính thì tôi phải nhường cô ta chắc?

Không có cửa đâu!!

Người thường xuyên “vận động cơ thể” mà thể lực cũng chả ra sao cả.

Không hiểu sao, cô ta có vẻ còn tức giận hơn tôi.

"Lâm Nhiễm, cô thật không biết xấu hổ."

Tôi hoài nghi cô ta đang nói chính cô ta, nhưng tôi không có chứng cứ.

"Nếu như cô nói về việc trưa qua thì tôi có thể nói rõ cho cô biết, không liên quan đến tôi."

Dù sao tôi cũng đã nói, thích tin hay không tùy cô ta.

Lâm Tâm tức giận đến mặt đều tái rồi.

Quả nhiên là nữ chính của chúng ta, cho dù như vậy cũng rất đáng yêu.

Nếu như lúc này có nam chính ở đây, sợ là lại sẽ không khống chế được nhộn nhạo trong lòng.

"Ai nói với cô việc này? Cô hãy thành thật thừa nhận, tối hôm qua cô ngăn bác sĩ Đỗ lại là muốn làm gì? Đừng cho là tôi không biết cô có ý gì."

Tôi hứng thú hỏi: "Có gì ý? Cô nói ra xem nào?"

"Không nói thì làm sao tôi biết."

Lâm Tâm lập tức nghẹn lời, thẹn quá hóa giận nhìn tôi: "Trong lòng cô tự biết."

"Ta không biết."

Thật sự không biết.

Tôi là người ăn ngay nói thật.

"Không phải là cô đố kị tôi cướp đi cuộc sống của cô, còn cướp đi tình yêu của tất cả mọi người à? Nhưng đây đều là bọn họ tự nguyện. Còn nữa, bác sĩ Đỗ sẽ không thích cô. Đừng uổng phí sức lực."

Cô ta rất tự tin, còn sợ tôi đi sai đường.

Cô ta thực sự khiến tôi khóc chết nè.

"Tôi không có hứng thú với bác sĩ Đỗ, để cho cô đấy."

À không, có thể sẽ bị chú của tôi diệt đấy.

"Cô thật sự nghĩ vậy?"

Tôi ra sức gật đầu.

Có lẽ ánh mắt của tôi quá mức chân thành.

Lâm Tâm có thể coi như là yên lòng.

Cô ta vừa đi, Bùi Trang lập tức đi ra.

Ta giải thích theo bản năng: "Vừa rồi là cô ta ra tay trước."

Bùi Trang: "Tôi thấy được, cho nên cũng không ngăn cản cô."

Dứt lời, anh ta lấy ra một quả trứng gà luộc đã bóc vỏ đưa cho tôi.

"Lăn đi."

Tôi không nhận.

Kỳ lạ! Điều này quá kỳ lạ!

Tuy rằng hiện tại xem ra Bùi Trang là người duy nhất còn coi như bình thường, nhưng chưa biết chừng ngày nào đó anh cũng bị Lâm Tâm quyến rũ.

Tôi vẫn nên giữ một khoảng cách với anh, miễn để Lâm Tâm đối phó với tôi.

Tiểu Thư Giả Là Nữ Chính Trong Truyện Của PO18Tác giả: ZhihuTruyện Đô ThịTôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén. Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh. Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi. Trong phòng, Lâm Tâm luôn mồm hứa hẹn, chỉ cần có thể để cô ta ở lại nhà họ Lâm, cho dù làm người hầu đều được. Tôi thầm nghĩ có lẽ không cần đâu. Bọn họ sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù cô ta bằng lòng, hai ông anh trai kia của tôi cũng không bằng lòng. Quả nhiên, chợt nghe anh cả trịnh trọng nói: "Tâm Tâm mà luôn hiểu chuyện như này thì muốn ở lại đây mãi mãi cũng được." Mà tôi đây, đứng ở ngoài cửa, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bởi vì... Lâm Tâm bắt đầu nhỏ giọng nức nở, nghe đáng thương lại bất lực, như đang lên án nếu không phải tôi trở về, tình cảnh của cô ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Không ngờ vai hề lại là tôi, thật khiến cho người ta cạn lời. Sáng sớm, hai ông anh trai đến công ty. Lúc Lâm Tâm xuống cầu thang, bước chân mềm nhũn nhìn dáng vẻ… Ngày hôm sau.Lâm Tâm đi một bước run ba cái, qua lúc lâu mới đi tới trước mặt tôi.Kết quả cô ta không nói hai lời, đưa tay tát tôi một cái.Nửa bên mặt của tôi đều tê rần.Mẹ nó, không làm “chị em cạnh tranh” thì chết à?Lúc cô ta còn muốn đánh cái thứ hai thì đã bị tôi dễ dàng chế ngự, thuận tiện còn cho cô ta một cái tát.Lẽ nào cô ta là nữ chính thì tôi phải nhường cô ta chắc?Không có cửa đâu!!Người thường xuyên “vận động cơ thể” mà thể lực cũng chả ra sao cả.Không hiểu sao, cô ta có vẻ còn tức giận hơn tôi."Lâm Nhiễm, cô thật không biết xấu hổ."Tôi hoài nghi cô ta đang nói chính cô ta, nhưng tôi không có chứng cứ."Nếu như cô nói về việc trưa qua thì tôi có thể nói rõ cho cô biết, không liên quan đến tôi."Dù sao tôi cũng đã nói, thích tin hay không tùy cô ta.Lâm Tâm tức giận đến mặt đều tái rồi.Quả nhiên là nữ chính của chúng ta, cho dù như vậy cũng rất đáng yêu.Nếu như lúc này có nam chính ở đây, sợ là lại sẽ không khống chế được nhộn nhạo trong lòng."Ai nói với cô việc này? Cô hãy thành thật thừa nhận, tối hôm qua cô ngăn bác sĩ Đỗ lại là muốn làm gì? Đừng cho là tôi không biết cô có ý gì."Tôi hứng thú hỏi: "Có gì ý? Cô nói ra xem nào?""Không nói thì làm sao tôi biết."Lâm Tâm lập tức nghẹn lời, thẹn quá hóa giận nhìn tôi: "Trong lòng cô tự biết.""Ta không biết."Thật sự không biết.Tôi là người ăn ngay nói thật."Không phải là cô đố kị tôi cướp đi cuộc sống của cô, còn cướp đi tình yêu của tất cả mọi người à? Nhưng đây đều là bọn họ tự nguyện. Còn nữa, bác sĩ Đỗ sẽ không thích cô. Đừng uổng phí sức lực."Cô ta rất tự tin, còn sợ tôi đi sai đường.Cô ta thực sự khiến tôi khóc chết nè."Tôi không có hứng thú với bác sĩ Đỗ, để cho cô đấy."À không, có thể sẽ bị chú của tôi diệt đấy."Cô thật sự nghĩ vậy?"Tôi ra sức gật đầu.Có lẽ ánh mắt của tôi quá mức chân thành.Lâm Tâm có thể coi như là yên lòng.Cô ta vừa đi, Bùi Trang lập tức đi ra.Ta giải thích theo bản năng: "Vừa rồi là cô ta ra tay trước."Bùi Trang: "Tôi thấy được, cho nên cũng không ngăn cản cô."Dứt lời, anh ta lấy ra một quả trứng gà luộc đã bóc vỏ đưa cho tôi."Lăn đi."Tôi không nhận.Kỳ lạ! Điều này quá kỳ lạ!Tuy rằng hiện tại xem ra Bùi Trang là người duy nhất còn coi như bình thường, nhưng chưa biết chừng ngày nào đó anh cũng bị Lâm Tâm quyến rũ.Tôi vẫn nên giữ một khoảng cách với anh, miễn để Lâm Tâm đối phó với tôi.

Chương 6: Chương 6