Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 301: Chương 301

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên điện thoại, trong video.Long Tiếu Hổ thấy dáng vẻ van nài khổ sở kia của Bạo Long sắc mặt liền trở nên u ám đến đáng sợ, gân xanh trên thái dương cùng mí mắt cũng theo đó co giật dữ dội, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.Hắn không trách Bạo Long.Cho dù thế nào Bạo Long cũng là em trai ruột của hắn, trong tình huống như vậy, Bạo Long có thể làm gì ngoài việc cầu xin lòng thương xót từ đốiphương đây?Dù có lợi hại đến đâu, hắn ta cũng nước xa không cứu được lửa gần.Muốn trách cũng chỉ có thể trách tên thanh niên kia!Trách anh can đảm gan dạ, không coi Long Tiếu Hổ hắn ra gì!“Bố! Xin hãy bỏ… bỏ qua… cho tôi…”, Bạo Long van xin thảm thiết, nước mắt không ngừng lăn dài, giọng của hắn đều đã khản đặc, không ngừng dập đầu van lạy.“Nhóc con, tao chỉ cho mày một cơ hội, thả nó ra, chuyện ngày hôm nay, Long Tiếu Hổ tao có thể coi như chưa từng xảy ra, sẽ không tính toán với mày”.Trong video, Long Tiếu Hổ sau khi im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.Hắn nhượng bộ rồi!Vì tính mạng của em trai.Hắn đã lùi bước làm ra nhượng bộ lớn nhất!Chỉ cần tên thanh niên này buông tha cho Bạo Long, hắn liền mở lòng từ bi, coi chuyện xảy ra tối này như chưa từng tồn tại!“Nhưng…”Giọng điệu lại thoắt chuyển đổi,Long Tiếu Hổ tàn độc bổ sung:“Kể từ giờ phút này, nếu em trai tao lại thiếu đi một sợi lông tóc nào thì dù mày có trốn xuống địa ngục, Long Tiếu Hổ tao cũng sẽ lôi mày lên nghiền thành bột phấn, khiến mày sống không bằng…”Từ cuối cùng còn chưa bật ra, giọng nói của Long Tiếu Hổ đột ngột im bặt.Chỉ vì trong tay Trần Đức có nhiều thêm một con dao, con dao này đã chuẩn xác nhắm vào trái tim của Bạo Long, trực tiếp găm thẳng vào.“Phốc!”Một ngụm máu tươi phun ra.Bạo Long.Tử vong.Hưởng dương ba mươi sáu tuổi!Khi chết, đôi mắt hắn vẫn chòng chòng nhìn vào Trần Đức.Sâu thẳm nơi đáy mắt tràn ngập khủng hoảng cùng kinh hoàng.E rằng làm thế nào hắn cũng không ngờ tới bản thân vốn tới để phục thù vậy mà sẽ phải chôn thây tại đây!Còn chết dưới tay một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi!Triệu Thâm cùng những tay sai mà Bạo Long dẫn tới đều chết lặng.Ai cũng không ngờ tới.Đọc rõ hình tại nhảy hố chấm com bạn nhé!.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên điện thoại, trong video.

Long Tiếu Hổ thấy dáng vẻ van nài khổ sở kia của Bạo Long sắc mặt liền trở nên u ám đến đáng sợ, gân xanh trên thái dương cùng mí mắt cũng theo đó co giật dữ dội, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.

Hắn không trách Bạo Long.

Cho dù thế nào Bạo Long cũng là em trai ruột của hắn, trong tình huống như vậy, Bạo Long có thể làm gì ngoài việc cầu xin lòng thương xót từ đối

phương đây?

Dù có lợi hại đến đâu, hắn ta cũng nước xa không cứu được lửa gần.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách tên thanh niên kia!

Trách anh can đảm gan dạ, không coi Long Tiếu Hổ hắn ra gì!

“Bố! Xin hãy bỏ… bỏ qua… cho tôi…”, Bạo Long van xin thảm thiết, nước mắt không ngừng lăn dài, giọng của hắn đều đã khản đặc, không ngừng dập đầu van lạy.

“Nhóc con, tao chỉ cho mày một cơ hội, thả nó ra, chuyện ngày hôm nay, Long Tiếu Hổ tao có thể coi như chưa từng xảy ra, sẽ không tính toán với mày”.

Trong video, Long Tiếu Hổ sau khi im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.

Hắn nhượng bộ rồi!

Vì tính mạng của em trai.

Hắn đã lùi bước làm ra nhượng bộ lớn nhất!

Chỉ cần tên thanh niên này buông tha cho Bạo Long, hắn liền mở lòng từ bi, coi chuyện xảy ra tối này như chưa từng tồn tại!

“Nhưng…”

Giọng điệu lại thoắt chuyển đổi,

Long Tiếu Hổ tàn độc bổ sung:

“Kể từ giờ phút này, nếu em trai tao lại thiếu đi một sợi lông tóc nào thì dù mày có trốn xuống địa ngục, Long Tiếu Hổ tao cũng sẽ lôi mày lên nghiền thành bột phấn, khiến mày sống không bằng…”

Từ cuối cùng còn chưa bật ra, giọng nói của Long Tiếu Hổ đột ngột im bặt.

Chỉ vì trong tay Trần Đức có nhiều thêm một con dao, con dao này đã chuẩn xác nhắm vào trái tim của Bạo Long, trực tiếp găm thẳng vào.

“Phốc!”

Một ngụm máu tươi phun ra.

Bạo Long.

Tử vong.

Hưởng dương ba mươi sáu tuổi!

Khi chết, đôi mắt hắn vẫn chòng chòng nhìn vào Trần Đức.

Sâu thẳm nơi đáy mắt tràn ngập khủng hoảng cùng kinh hoàng.

E rằng làm thế nào hắn cũng không ngờ tới bản thân vốn tới để phục thù vậy mà sẽ phải chôn thây tại đây!

Còn chết dưới tay một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi!

Triệu Thâm cùng những tay sai mà Bạo Long dẫn tới đều chết lặng.

Ai cũng không ngờ tới.

Đọc rõ hình tại nhảy hố chấm com bạn nhé!

Image removed.

.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên điện thoại, trong video.Long Tiếu Hổ thấy dáng vẻ van nài khổ sở kia của Bạo Long sắc mặt liền trở nên u ám đến đáng sợ, gân xanh trên thái dương cùng mí mắt cũng theo đó co giật dữ dội, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.Hắn không trách Bạo Long.Cho dù thế nào Bạo Long cũng là em trai ruột của hắn, trong tình huống như vậy, Bạo Long có thể làm gì ngoài việc cầu xin lòng thương xót từ đốiphương đây?Dù có lợi hại đến đâu, hắn ta cũng nước xa không cứu được lửa gần.Muốn trách cũng chỉ có thể trách tên thanh niên kia!Trách anh can đảm gan dạ, không coi Long Tiếu Hổ hắn ra gì!“Bố! Xin hãy bỏ… bỏ qua… cho tôi…”, Bạo Long van xin thảm thiết, nước mắt không ngừng lăn dài, giọng của hắn đều đã khản đặc, không ngừng dập đầu van lạy.“Nhóc con, tao chỉ cho mày một cơ hội, thả nó ra, chuyện ngày hôm nay, Long Tiếu Hổ tao có thể coi như chưa từng xảy ra, sẽ không tính toán với mày”.Trong video, Long Tiếu Hổ sau khi im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.Hắn nhượng bộ rồi!Vì tính mạng của em trai.Hắn đã lùi bước làm ra nhượng bộ lớn nhất!Chỉ cần tên thanh niên này buông tha cho Bạo Long, hắn liền mở lòng từ bi, coi chuyện xảy ra tối này như chưa từng tồn tại!“Nhưng…”Giọng điệu lại thoắt chuyển đổi,Long Tiếu Hổ tàn độc bổ sung:“Kể từ giờ phút này, nếu em trai tao lại thiếu đi một sợi lông tóc nào thì dù mày có trốn xuống địa ngục, Long Tiếu Hổ tao cũng sẽ lôi mày lên nghiền thành bột phấn, khiến mày sống không bằng…”Từ cuối cùng còn chưa bật ra, giọng nói của Long Tiếu Hổ đột ngột im bặt.Chỉ vì trong tay Trần Đức có nhiều thêm một con dao, con dao này đã chuẩn xác nhắm vào trái tim của Bạo Long, trực tiếp găm thẳng vào.“Phốc!”Một ngụm máu tươi phun ra.Bạo Long.Tử vong.Hưởng dương ba mươi sáu tuổi!Khi chết, đôi mắt hắn vẫn chòng chòng nhìn vào Trần Đức.Sâu thẳm nơi đáy mắt tràn ngập khủng hoảng cùng kinh hoàng.E rằng làm thế nào hắn cũng không ngờ tới bản thân vốn tới để phục thù vậy mà sẽ phải chôn thây tại đây!Còn chết dưới tay một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi!Triệu Thâm cùng những tay sai mà Bạo Long dẫn tới đều chết lặng.Ai cũng không ngờ tới.Đọc rõ hình tại nhảy hố chấm com bạn nhé!.

Chương 301: Chương 301