Tác giả:

Rừng ở núi Hư Vọng rậm rạp, dã thú hung dữ hoành hành hiểm hoạ khắp nơi, cả Nhân tộc và Ma tộc đều coi núi Hư Vọng này là nơi nguy hiểm! Mà lúc này lại có một toà đại điện nguy nga đứng sừng sững ở giữa sườn núi, toát ra phong cách cổ kính, chỉ nhìn thoáng qua thôi đã không nhịn được mà muốn quỳ bái. Có nói là nơi ở của tiên nhân cũng không quá chút nào! Bên trên cửa đại điện có một tấm biển cổ kính viết hai chữ to [Thiên Đạo], dường như trong nét chữ có ẩn chứa ba nghìn đại đạo. Trong núi Hư Vọng chỉ có duy nhất toà đại điện này là không có bất cứ thú hoang hung dữ nào có gan dám đến gần trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh. Bên trong đại điện, một thanh niên có hàng lông mày sắc bén, đôi mắt sáng đang mặt ủ mày ê nằm liệt trên chủ toạ. "Hệ thống, thật sự không thể thương lượng chuyện chuyển nhà sao?" "Cái nơi đến chim không thèm ỉa này, dù có qua mười năm hay trăm năm nữa, sợ là vẫn không thu được đồ đệ ấy!?" Trần Đạo Huyền bóp huyệt Thái Dương, hơi đau đầu hỏi lại hệ thống lần nữa…

Chương 46: Mẹ kiếp!

Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo ChủTác giả: Tịch LinhTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngRừng ở núi Hư Vọng rậm rạp, dã thú hung dữ hoành hành hiểm hoạ khắp nơi, cả Nhân tộc và Ma tộc đều coi núi Hư Vọng này là nơi nguy hiểm! Mà lúc này lại có một toà đại điện nguy nga đứng sừng sững ở giữa sườn núi, toát ra phong cách cổ kính, chỉ nhìn thoáng qua thôi đã không nhịn được mà muốn quỳ bái. Có nói là nơi ở của tiên nhân cũng không quá chút nào! Bên trên cửa đại điện có một tấm biển cổ kính viết hai chữ to [Thiên Đạo], dường như trong nét chữ có ẩn chứa ba nghìn đại đạo. Trong núi Hư Vọng chỉ có duy nhất toà đại điện này là không có bất cứ thú hoang hung dữ nào có gan dám đến gần trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh. Bên trong đại điện, một thanh niên có hàng lông mày sắc bén, đôi mắt sáng đang mặt ủ mày ê nằm liệt trên chủ toạ. "Hệ thống, thật sự không thể thương lượng chuyện chuyển nhà sao?" "Cái nơi đến chim không thèm ỉa này, dù có qua mười năm hay trăm năm nữa, sợ là vẫn không thu được đồ đệ ấy!?" Trần Đạo Huyền bóp huyệt Thái Dương, hơi đau đầu hỏi lại hệ thống lần nữa… Không ai có thể ngờ rằng, trận pháp có thể cách ly mọi thứ trong phạm vi năm trăm dặm, lại xuất phát từ một cái la bàn cầm tay!Câu chuyện nghe rợn cả người như thế, e là dù cho có nói thẳng với mọi người thì cũng sẽ không có ai tin.Trừ khi tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin rằng một trận pháp. cách ly trời đất trong 500 dặm như vậy không cần phải chuẩn bị trước mà đến từ một cái la bàn cầm tay cơ chứ?Ngay cả Lãnh Yên Nhiên cũng hoảng sợ trước uy lực kh*ng b* của la bàn sau khi kích hoạt.Nhưng nghĩ rằng sư tôn đã sống như một vị tiên nhân, trong lòng cô cũng dần chấp nhận chuyện này.Lãnh Yên Nhiên cũng không coi trọng lời nói của La Võ chân nhân mà chỉ đang nghĩ cách oanh tạc thế nào để có thể chấm dứt trận chiến nhanh nhất có thể.Nhưng La Võ chân nhân phía dưới thấy thế lại nhíu mày."Hừ, hóa ra chỉ là bọn chuột nhắt trốn chui trốn nhủi không dám xuất hiện mà thôi!"“Đừng tưởng rằng bản tông tông chủ không biết, ngươi cứu Lãnh Yên Nhiên kia chẳng qua vì coi trọng thể chất của nàng ta, muốn bồi dưỡng nàng ta thành một lô đỉnh thượng cấp""Chỉ là hôm nay ngươi không tiếc đến đây gây thù địch với La Thiên Tông ta, ngươi không cảm thấy cái giá phải trả có hơi đắt sao?"La Võ chân nhân tiếp tục mở miệng nói, thậm chí còn cố ý dùng linh lực khuếch tán âm thanh, để tất cả những tu sĩ gần đó đều có thể nghe được rõ ràng.Nếu đối phương không cho La Thiên Tông bọn họ được thoải mái, vậy cớ sao ông ta phải nhân từ, ông muốn vạch trần bộ mặt thật của đối phương ngay lập tức, để mục đích của hắn bị bại lộ.Tốt nhất là để Lãnh Yên Nhiên nghe được tin tức này, đến lúc Lãnh Yên Nhiên biết được chân tướng mọi việc, nàng ta sẽ không thể tên thần bí kia kiểm soát trong lòng bàn tay nữa!"Mẹ kiếp!""Đúng là tin chấn động nha, Lãnh Yên Nhiên kia thế mà có thể chất đặc thù rất thích hợp làm lô đỉnh?""Khó trách tên thần bí kia không tiếc trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, còn muốn bảo vệ Lãnh gia và Lãnh Yên Nhiên.""Trông không giống người tốt chút nào!"Khi các tu sĩ nghe được tin tức này, vẻ mặt như bừng tỉnh hiểu ra.Vốn dĩ bọn họ cho rằng, người thần bí này có thể đã bị vẻ đẹp của Lãnh Yên Nhiên hấp dẫn nên muốn trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, những chuyện này có chút phi lý.Nhưng hiện giờ mọi người biết được tin tức chấn động này, lúc này mọi người mới hiểu rõ.Thế gian có một số người có thể chất đặc thù, nếu có thể xem như lô đỉnh mà song tu, cho dù là tu sĩ Niết Bàn Cảnh hay thậm chí tu sĩ trong những cảnh giới cao hơn, đều sẽ có ích với họ rất nhiều.Vì tu luyện, chuyện gì làm không được?Chẳng qua dám đối địch với La Thiên Tông, tên thần bí này cũng mất lý trí quá rồi!La Võ chân nhân vừa nói xong, tên thần bí bận hắc bào quả nhiên vì phẫn nộ mà cả người run rẩy không ngừng.

Không ai có thể ngờ rằng, trận pháp có thể cách ly mọi thứ trong phạm vi năm trăm dặm, lại xuất phát từ một cái la bàn cầm tay!

Câu chuyện nghe rợn cả người như thế, e là dù cho có nói thẳng với mọi người thì cũng sẽ không có ai tin.

Trừ khi tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin rằng một trận pháp. cách ly trời đất trong 500 dặm như vậy không cần phải chuẩn bị trước mà đến từ một cái la bàn cầm tay cơ chứ?

Ngay cả Lãnh Yên Nhiên cũng hoảng sợ trước uy lực kh*ng b* của la bàn sau khi kích hoạt.

Nhưng nghĩ rằng sư tôn đã sống như một vị tiên nhân, trong lòng cô cũng dần chấp nhận chuyện này.

Lãnh Yên Nhiên cũng không coi trọng lời nói của La Võ chân nhân mà chỉ đang nghĩ cách oanh tạc thế nào để có thể chấm dứt trận chiến nhanh nhất có thể.

Nhưng La Võ chân nhân phía dưới thấy thế lại nhíu mày.

"Hừ, hóa ra chỉ là bọn chuột nhắt trốn chui trốn nhủi không dám xuất hiện mà thôi!"

“Đừng tưởng rằng bản tông tông chủ không biết, ngươi cứu Lãnh Yên Nhiên kia chẳng qua vì coi trọng thể chất của nàng ta, muốn bồi dưỡng nàng ta thành một lô đỉnh thượng cấp"

"Chỉ là hôm nay ngươi không tiếc đến đây gây thù địch với La Thiên Tông ta, ngươi không cảm thấy cái giá phải trả có hơi đắt sao?"

La Võ chân nhân tiếp tục mở miệng nói, thậm chí còn cố ý dùng linh lực khuếch tán âm thanh, để tất cả những tu sĩ gần đó đều có thể nghe được rõ ràng.

Nếu đối phương không cho La Thiên Tông bọn họ được thoải mái, vậy cớ sao ông ta phải nhân từ, ông muốn vạch trần bộ mặt thật của đối phương ngay lập tức, để mục đích của hắn bị bại lộ.

Tốt nhất là để Lãnh Yên Nhiên nghe được tin tức này, đến lúc Lãnh Yên Nhiên biết được chân tướng mọi việc, nàng ta sẽ không thể tên thần bí kia kiểm soát trong lòng bàn tay nữa!

"Mẹ kiếp!"

"Đúng là tin chấn động nha, Lãnh Yên Nhiên kia thế mà có thể chất đặc thù rất thích hợp làm lô đỉnh?"

"Khó trách tên thần bí kia không tiếc trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, còn muốn bảo vệ Lãnh gia và Lãnh Yên Nhiên."

"Trông không giống người tốt chút nào!"

Khi các tu sĩ nghe được tin tức này, vẻ mặt như bừng tỉnh hiểu ra.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng, người thần bí này có thể đã bị vẻ đẹp của Lãnh Yên Nhiên hấp dẫn nên muốn trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, những chuyện này có chút phi lý.

Nhưng hiện giờ mọi người biết được tin tức chấn động này, lúc này mọi người mới hiểu rõ.

Thế gian có một số người có thể chất đặc thù, nếu có thể xem như lô đỉnh mà song tu, cho dù là tu sĩ Niết Bàn Cảnh hay thậm chí tu sĩ trong những cảnh giới cao hơn, đều sẽ có ích với họ rất nhiều.

Vì tu luyện, chuyện gì làm không được?

Chẳng qua dám đối địch với La Thiên Tông, tên thần bí này cũng mất lý trí quá rồi!

La Võ chân nhân vừa nói xong, tên thần bí bận hắc bào quả nhiên vì phẫn nộ mà cả người run rẩy không ngừng.

Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo ChủTác giả: Tịch LinhTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngRừng ở núi Hư Vọng rậm rạp, dã thú hung dữ hoành hành hiểm hoạ khắp nơi, cả Nhân tộc và Ma tộc đều coi núi Hư Vọng này là nơi nguy hiểm! Mà lúc này lại có một toà đại điện nguy nga đứng sừng sững ở giữa sườn núi, toát ra phong cách cổ kính, chỉ nhìn thoáng qua thôi đã không nhịn được mà muốn quỳ bái. Có nói là nơi ở của tiên nhân cũng không quá chút nào! Bên trên cửa đại điện có một tấm biển cổ kính viết hai chữ to [Thiên Đạo], dường như trong nét chữ có ẩn chứa ba nghìn đại đạo. Trong núi Hư Vọng chỉ có duy nhất toà đại điện này là không có bất cứ thú hoang hung dữ nào có gan dám đến gần trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh. Bên trong đại điện, một thanh niên có hàng lông mày sắc bén, đôi mắt sáng đang mặt ủ mày ê nằm liệt trên chủ toạ. "Hệ thống, thật sự không thể thương lượng chuyện chuyển nhà sao?" "Cái nơi đến chim không thèm ỉa này, dù có qua mười năm hay trăm năm nữa, sợ là vẫn không thu được đồ đệ ấy!?" Trần Đạo Huyền bóp huyệt Thái Dương, hơi đau đầu hỏi lại hệ thống lần nữa… Không ai có thể ngờ rằng, trận pháp có thể cách ly mọi thứ trong phạm vi năm trăm dặm, lại xuất phát từ một cái la bàn cầm tay!Câu chuyện nghe rợn cả người như thế, e là dù cho có nói thẳng với mọi người thì cũng sẽ không có ai tin.Trừ khi tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin rằng một trận pháp. cách ly trời đất trong 500 dặm như vậy không cần phải chuẩn bị trước mà đến từ một cái la bàn cầm tay cơ chứ?Ngay cả Lãnh Yên Nhiên cũng hoảng sợ trước uy lực kh*ng b* của la bàn sau khi kích hoạt.Nhưng nghĩ rằng sư tôn đã sống như một vị tiên nhân, trong lòng cô cũng dần chấp nhận chuyện này.Lãnh Yên Nhiên cũng không coi trọng lời nói của La Võ chân nhân mà chỉ đang nghĩ cách oanh tạc thế nào để có thể chấm dứt trận chiến nhanh nhất có thể.Nhưng La Võ chân nhân phía dưới thấy thế lại nhíu mày."Hừ, hóa ra chỉ là bọn chuột nhắt trốn chui trốn nhủi không dám xuất hiện mà thôi!"“Đừng tưởng rằng bản tông tông chủ không biết, ngươi cứu Lãnh Yên Nhiên kia chẳng qua vì coi trọng thể chất của nàng ta, muốn bồi dưỡng nàng ta thành một lô đỉnh thượng cấp""Chỉ là hôm nay ngươi không tiếc đến đây gây thù địch với La Thiên Tông ta, ngươi không cảm thấy cái giá phải trả có hơi đắt sao?"La Võ chân nhân tiếp tục mở miệng nói, thậm chí còn cố ý dùng linh lực khuếch tán âm thanh, để tất cả những tu sĩ gần đó đều có thể nghe được rõ ràng.Nếu đối phương không cho La Thiên Tông bọn họ được thoải mái, vậy cớ sao ông ta phải nhân từ, ông muốn vạch trần bộ mặt thật của đối phương ngay lập tức, để mục đích của hắn bị bại lộ.Tốt nhất là để Lãnh Yên Nhiên nghe được tin tức này, đến lúc Lãnh Yên Nhiên biết được chân tướng mọi việc, nàng ta sẽ không thể tên thần bí kia kiểm soát trong lòng bàn tay nữa!"Mẹ kiếp!""Đúng là tin chấn động nha, Lãnh Yên Nhiên kia thế mà có thể chất đặc thù rất thích hợp làm lô đỉnh?""Khó trách tên thần bí kia không tiếc trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, còn muốn bảo vệ Lãnh gia và Lãnh Yên Nhiên.""Trông không giống người tốt chút nào!"Khi các tu sĩ nghe được tin tức này, vẻ mặt như bừng tỉnh hiểu ra.Vốn dĩ bọn họ cho rằng, người thần bí này có thể đã bị vẻ đẹp của Lãnh Yên Nhiên hấp dẫn nên muốn trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, những chuyện này có chút phi lý.Nhưng hiện giờ mọi người biết được tin tức chấn động này, lúc này mọi người mới hiểu rõ.Thế gian có một số người có thể chất đặc thù, nếu có thể xem như lô đỉnh mà song tu, cho dù là tu sĩ Niết Bàn Cảnh hay thậm chí tu sĩ trong những cảnh giới cao hơn, đều sẽ có ích với họ rất nhiều.Vì tu luyện, chuyện gì làm không được?Chẳng qua dám đối địch với La Thiên Tông, tên thần bí này cũng mất lý trí quá rồi!La Võ chân nhân vừa nói xong, tên thần bí bận hắc bào quả nhiên vì phẫn nộ mà cả người run rẩy không ngừng.

Chương 46: Mẹ kiếp!