Tác giả:

Rừng ở núi Hư Vọng rậm rạp, dã thú hung dữ hoành hành hiểm hoạ khắp nơi, cả Nhân tộc và Ma tộc đều coi núi Hư Vọng này là nơi nguy hiểm! Mà lúc này lại có một toà đại điện nguy nga đứng sừng sững ở giữa sườn núi, toát ra phong cách cổ kính, chỉ nhìn thoáng qua thôi đã không nhịn được mà muốn quỳ bái. Có nói là nơi ở của tiên nhân cũng không quá chút nào! Bên trên cửa đại điện có một tấm biển cổ kính viết hai chữ to [Thiên Đạo], dường như trong nét chữ có ẩn chứa ba nghìn đại đạo. Trong núi Hư Vọng chỉ có duy nhất toà đại điện này là không có bất cứ thú hoang hung dữ nào có gan dám đến gần trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh. Bên trong đại điện, một thanh niên có hàng lông mày sắc bén, đôi mắt sáng đang mặt ủ mày ê nằm liệt trên chủ toạ. "Hệ thống, thật sự không thể thương lượng chuyện chuyển nhà sao?" "Cái nơi đến chim không thèm ỉa này, dù có qua mười năm hay trăm năm nữa, sợ là vẫn không thu được đồ đệ ấy!?" Trần Đạo Huyền bóp huyệt Thái Dương, hơi đau đầu hỏi lại hệ thống lần nữa…

Truyện chữ