Mặc châu, Vân LâmThiên Cơ sơn.Thiên Cơ sơn còn được gọi là đỉnh núi chổng ngược. Lý do là vì trên rộng mà dưới hẹp, nhìn từ xa như một con quay đứng sừng sững trên mặt đất, cũng nổi danh nhờ điều này.Nghe nói nguyên nhân là do trận đại chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ sơn vốn bay lượn vòng quanh trên chín tầng trời bị một vị đại năng dùng thần lực vô biên xuất kiếm chém rơi, sau đó nó cắm đầu xuống, ghim vào mặt đất.Nhưng cũng có người nói, Thiên Cơ sơn vốn là như vậy, lý do đương nhiên là vì Thiên Cơ đại điện đứng sừng sững trên đỉnh núi bằng phẳng của Thiên Cơ sơn. Nếu không có tính toán từ trước, vậy làm sao dựng được quần thể cung điện với khí thế uy nghi hùng vĩ như vậy được?Tiên nhân dùng phép thuật quỷ thần phá núi xây cung điện, đi ngược đạo trời, đảo lộn càn khôn cũng là chuyện bình thường. Vì vậy lại có người nói đây là đạo chuyển họa của Thiên Cơ môn, đi ngược lại lẽ trời, cuối cùng bị thiên khiển nên rơi xuống.Nguyên nhân kết quả đúng sai ra sao đã không còn quan trọng, quan…
Chương 414: Ngươi có thể phá giải không?”
Thiên Cơ ĐiệnTác giả: Duyên Phận 0Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trinh Thám, Truyện Trọng SinhMặc châu, Vân LâmThiên Cơ sơn.Thiên Cơ sơn còn được gọi là đỉnh núi chổng ngược. Lý do là vì trên rộng mà dưới hẹp, nhìn từ xa như một con quay đứng sừng sững trên mặt đất, cũng nổi danh nhờ điều này.Nghe nói nguyên nhân là do trận đại chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ sơn vốn bay lượn vòng quanh trên chín tầng trời bị một vị đại năng dùng thần lực vô biên xuất kiếm chém rơi, sau đó nó cắm đầu xuống, ghim vào mặt đất.Nhưng cũng có người nói, Thiên Cơ sơn vốn là như vậy, lý do đương nhiên là vì Thiên Cơ đại điện đứng sừng sững trên đỉnh núi bằng phẳng của Thiên Cơ sơn. Nếu không có tính toán từ trước, vậy làm sao dựng được quần thể cung điện với khí thế uy nghi hùng vĩ như vậy được?Tiên nhân dùng phép thuật quỷ thần phá núi xây cung điện, đi ngược đạo trời, đảo lộn càn khôn cũng là chuyện bình thường. Vì vậy lại có người nói đây là đạo chuyển họa của Thiên Cơ môn, đi ngược lại lẽ trời, cuối cùng bị thiên khiển nên rơi xuống.Nguyên nhân kết quả đúng sai ra sao đã không còn quan trọng, quan… Ninh Dạ có thể sử dụng Thiên Cơ điện làm được nhiều chuyện như vậy, đương nhiên có một phần vì Côn Lôn kính hoàn chỉnh tới hiếm thấy, nhưng quan trọng hơn hết là vì, y là Ninh Dạ!” Nếu đổi lại là người khác, cho dù có Thiên Cơ điện cũng khó mà phát huy được tác dụng. “hoang đường!” Nguyên Mục Dã lại không hài lòng: “Thời thái cổ, thiên đạo có bảy tầng, Niết Bàn chỉ là trung bình khá. Còn bây giờ trời khuyết mất hai, cao nhất chỉ có năm tầng. Hiện tại không bằng quá khứ đã là số mệnh rồi. Sao có thể nói hiện tại thắng được quá khứ?” Hắn lại chú ý tới lời nói hiện tại chiến thắng quá khứ của Ninh Dạ. Trong tiên giới, hiện tại không bằng quá khứ, đây là chân lý không thể chối cãi. Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Thiên hạ có khiếm khuyết, chẳng lẽ không thể bù đắp? Chúng ta cầu đạo, cầu đại đạo chí cao trong thiên địa, không chỉ tở Trường Thanh giới mà phải vượt qua giới này, tung hoành dưới vòm trời. Giới này có năm tầng, ai biết giới khác ra sao. Chỉ cần chịu ra ngoài, trời đất rộng rãi, vòm trời vô tận. Sao lại đặt tầm mắt ở một tòa Thiên Cơ điện nhỏ nhoi? Thiên Cơ môn dù sao cũng chỉ có lực lượng một giới, chưa thể hoàn thiện Lượng Thiên thần thuật có phải vì bọn họ còn thiếu thực lực không? Không phải, là vì bọn họ chưa thật sự ra ngoài. Một Lượng Thiên thuật mà muốn bao quát toàn bộ thiên địa, cuối cùng chỉ là vọng tưởng mà thôi.” Lời này khiến đám người Nguyên Mục Dã ngây dại. Tử Lão đã cất tiếng cười trầm trầm: “Nói hay lắm! Thứ thật sự cường đại là chính bản thân mình chứ không phải ngoại vật. Nếu Thiên Cơ điện có thể thật sự xây dựng lại, khôi phục hoàn toàn, có lẽ nó có thể tung hoành Trường Thanh tiên giới. Thế nhưng vật đổi sao dời, chắc chắn Thiên Cơ điện không thể tái hiện huy hoàng năm xưa. Nếu có, huy hoàng đó nên thuộc về Ninh Dạ nhà ngươi chứ không phải thần vật. Nhưng...” Tiếng ‘nhưng’ này của hắn khiến trong lòng Ninh Dạ giật thót. Tử Lão đã nói tiếp: “Nhưng cho dù Thiên Cơ điện không thể khôi phục lại thời toàn thịnh, một khi thu thập đầy đủ, e là uy lực vẫn không thể coi thường. Ninh Dạ, dù sao ngươi cũng không phải người của Mộc Khôi tông chúng ta, làm sao chúng ta tin được tương lai chắc chắn ngươi sẽ không đối địch với Mộc Khôi tông đây?” Ninh Dạ lắc đầu: “Các ngươi không cần tin. Ít nhất bây giờ ta không có uy h**p gì đối với các ngươi. Nếu có một ngày Mộc Khôi tông cảm thấy không thể khống chế được ta, lúc đó xử lý cũng không muộn.” Nguyên Mục Dã đã âm trầm nói: “E là lúc đó đã chẳng kịp.” Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Sao vậy? Đường đường là tiên môn đỉnh cao trong cửu châu, chẳng lẽ không có chút tự tin đó ư?” Y vứt nan đề trở lại, khiến Nguyên Mục Dã cũng ngớ người. Cuối cùng Hà Giang Minh cười ha hả nói: “Nói năng hay lắm. Chẳng trách có thể hô mưa gọi gió trong Hắc Bạch thần cung.” Tử Lão đã nói: “Nếu không có tài thì làm sao gây ra sóng gió được đây? Ninh Dạ nói không sai, Mộc Khôi tông chúng ta đường đường là một trong Cửu Đại Tiên Môn, không đến mức không có chút tự tin như vậy.” Ninh Dạ cúi đầu: “Cám ơn Tử Lão đại nhân tán thưởng!” Y biết mình đã qua cửa này. Quả nhiên Nguyên Mục Dã đã nói: “Chúng ta có thể không lấy Thiên Cơ điện, nhưng còn chưa đủ lý do để điều động Triệu Long Quang.” Trong tình huống này, Ninh Dạ biết e rằng không lấy lợi ích thật sự ra sẽ không được, đành phải nói: “Nếu Triệu Long Quang tới đây, sẽ có lợi ích rất lớn cho các ngươi.” “Là sao?” “Tuy Vân Tuyệt cổ địa là âm mưu do chúng ta bố trí, nhưng đúng là nơi này còn có bí cảnh chưa được khai phá.” “Ngươi nói cái gì? Ở đâu?” Đám người cùng kinh ngạc. Ninh Dạ thốt lên ba chữ: “Tuyệt Vân lĩnh.” Nghe y nói như vậy, áng mây đại diện cho Tử Lão đột nhiên phình to: “Ngươi có chắc không?” “Chắc!” Ninh Dạ trả lời khẳng định. “Vì sao ngươi lại chắc chắn ở đó có bí cảnh?” “Vì ở đó cũng có một mảnh vỡ, hơn nữa rất có thể là mảnh vỡ Luyện Yêu tháp.” Ninh Dạ trả lời. Thân là chủ nhân của Thiên Cơ điện, còn sử dụng Côn Lôn kính suy tính, Ninh Dạ có biết đáp án này cũng không có gì lạ. Nguyên Mục Dã đã nói: “Chuyện này thì liên quan gì tới Triệu Long Quang?” “Tuyệt Vân lĩnh cực kỳ nguy hiểm, dù sao cũng cần có người dò đường, lúc cần thiết còn hải hy sinh... Thái Âm môn là thích hợp nhất. Mảnh vỡ Luyện Yêu tháp... rất thích hợp để đối phó với Thái Âm môn!” Đằng nào cũng bại lộ rồi, Ninh Dạ thẳng thắn dùng công phu sư tử ngoạm. “Được!” Tử Lão đáp ứng. Tuyệt Vân lĩnh quá quan trọng đối với hắn, vì đó chính là nơi Ngũ Sát vân ngưng tụ nhiều nhất. Nếu nhờ đó nhận được đóa Ngũ Sát vân thứ hai, chắc chắn thực lực của Tử Lão sẽ tăng cường rất nhiều.
Ninh Dạ có thể sử dụng Thiên Cơ điện làm được nhiều chuyện như vậy, đương nhiên có một phần vì Côn Lôn kính hoàn chỉnh tới hiếm thấy, nhưng quan trọng hơn hết là vì, y là Ninh Dạ!”
Nếu đổi lại là người khác, cho dù có Thiên Cơ điện cũng khó mà phát huy được tác dụng.
“hoang đường!” Nguyên Mục Dã lại không hài lòng: “Thời thái cổ, thiên đạo có bảy tầng, Niết Bàn chỉ là trung bình khá. Còn bây giờ trời khuyết mất hai, cao nhất chỉ có năm tầng. Hiện tại không bằng quá khứ đã là số mệnh rồi. Sao có thể nói hiện tại thắng được quá khứ?”
Hắn lại chú ý tới lời nói hiện tại chiến thắng quá khứ của Ninh Dạ.
Trong tiên giới, hiện tại không bằng quá khứ, đây là chân lý không thể chối cãi.
Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Thiên hạ có khiếm khuyết, chẳng lẽ không thể bù đắp? Chúng ta cầu đạo, cầu đại đạo chí cao trong thiên địa, không chỉ tở Trường Thanh giới mà phải vượt qua giới này, tung hoành dưới vòm trời. Giới này có năm tầng, ai biết giới khác ra sao. Chỉ cần chịu ra ngoài, trời đất rộng rãi, vòm trời vô tận. Sao lại đặt tầm mắt ở một tòa Thiên Cơ điện nhỏ nhoi? Thiên Cơ môn dù sao cũng chỉ có lực lượng một giới, chưa thể hoàn thiện Lượng Thiên thần thuật có phải vì bọn họ còn thiếu thực lực không? Không phải, là vì bọn họ chưa thật sự ra ngoài. Một Lượng Thiên thuật mà muốn bao quát toàn bộ thiên địa, cuối cùng chỉ là vọng tưởng mà thôi.”
Lời này khiến đám người Nguyên Mục Dã ngây dại.
Tử Lão đã cất tiếng cười trầm trầm: “Nói hay lắm! Thứ thật sự cường đại là chính bản thân mình chứ không phải ngoại vật. Nếu Thiên Cơ điện có thể thật sự xây dựng lại, khôi phục hoàn toàn, có lẽ nó có thể tung hoành Trường Thanh tiên giới. Thế nhưng vật đổi sao dời, chắc chắn Thiên Cơ điện không thể tái hiện huy hoàng năm xưa. Nếu có, huy hoàng đó nên thuộc về Ninh Dạ nhà ngươi chứ không phải thần vật. Nhưng...”
Tiếng ‘nhưng’ này của hắn khiến trong lòng Ninh Dạ giật thót.
Tử Lão đã nói tiếp: “Nhưng cho dù Thiên Cơ điện không thể khôi phục lại thời toàn thịnh, một khi thu thập đầy đủ, e là uy lực vẫn không thể coi thường. Ninh Dạ, dù sao ngươi cũng không phải người của Mộc Khôi tông chúng ta, làm sao chúng ta tin được tương lai chắc chắn ngươi sẽ không đối địch với Mộc Khôi tông đây?”
Ninh Dạ lắc đầu: “Các ngươi không cần tin. Ít nhất bây giờ ta không có uy h**p gì đối với các ngươi. Nếu có một ngày Mộc Khôi tông cảm thấy không thể khống chế được ta, lúc đó xử lý cũng không muộn.”
Nguyên Mục Dã đã âm trầm nói: “E là lúc đó đã chẳng kịp.”
Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Sao vậy? Đường đường là tiên môn đỉnh cao trong cửu châu, chẳng lẽ không có chút tự tin đó ư?”
Y vứt nan đề trở lại, khiến Nguyên Mục Dã cũng ngớ người.
Cuối cùng Hà Giang Minh cười ha hả nói: “Nói năng hay lắm. Chẳng trách có thể hô mưa gọi gió trong Hắc Bạch thần cung.”
Tử Lão đã nói: “Nếu không có tài thì làm sao gây ra sóng gió được đây? Ninh Dạ nói không sai, Mộc Khôi tông chúng ta đường đường là một trong Cửu Đại Tiên Môn, không đến mức không có chút tự tin như vậy.”
Ninh Dạ cúi đầu: “Cám ơn Tử Lão đại nhân tán thưởng!”
Y biết mình đã qua cửa này.
Quả nhiên Nguyên Mục Dã đã nói: “Chúng ta có thể không lấy Thiên Cơ điện, nhưng còn chưa đủ lý do để điều động Triệu Long Quang.”
Trong tình huống này, Ninh Dạ biết e rằng không lấy lợi ích thật sự ra sẽ không được, đành phải nói: “Nếu Triệu Long Quang tới đây, sẽ có lợi ích rất lớn cho các ngươi.”
“Là sao?”
“Tuy Vân Tuyệt cổ địa là âm mưu do chúng ta bố trí, nhưng đúng là nơi này còn có bí cảnh chưa được khai phá.”
“Ngươi nói cái gì? Ở đâu?” Đám người cùng kinh ngạc.
Ninh Dạ thốt lên ba chữ: “Tuyệt Vân lĩnh.”
Nghe y nói như vậy, áng mây đại diện cho Tử Lão đột nhiên phình to: “Ngươi có chắc không?”
“Chắc!” Ninh Dạ trả lời khẳng định.
“Vì sao ngươi lại chắc chắn ở đó có bí cảnh?”
“Vì ở đó cũng có một mảnh vỡ, hơn nữa rất có thể là mảnh vỡ Luyện Yêu tháp.” Ninh Dạ trả lời.
Thân là chủ nhân của Thiên Cơ điện, còn sử dụng Côn Lôn kính suy tính, Ninh Dạ có biết đáp án này cũng không có gì lạ.
Nguyên Mục Dã đã nói: “Chuyện này thì liên quan gì tới Triệu Long Quang?”
“Tuyệt Vân lĩnh cực kỳ nguy hiểm, dù sao cũng cần có người dò đường, lúc cần thiết còn hải hy sinh... Thái Âm môn là thích hợp nhất. Mảnh vỡ Luyện Yêu tháp... rất thích hợp để đối phó với Thái Âm môn!”
Đằng nào cũng bại lộ rồi, Ninh Dạ thẳng thắn dùng công phu sư tử ngoạm.
“Được!” Tử Lão đáp ứng.
Tuyệt Vân lĩnh quá quan trọng đối với hắn, vì đó chính là nơi Ngũ Sát vân ngưng tụ nhiều nhất.
Nếu nhờ đó nhận được đóa Ngũ Sát vân thứ hai, chắc chắn thực lực của Tử Lão sẽ tăng cường rất nhiều.
Thiên Cơ ĐiệnTác giả: Duyên Phận 0Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trinh Thám, Truyện Trọng SinhMặc châu, Vân LâmThiên Cơ sơn.Thiên Cơ sơn còn được gọi là đỉnh núi chổng ngược. Lý do là vì trên rộng mà dưới hẹp, nhìn từ xa như một con quay đứng sừng sững trên mặt đất, cũng nổi danh nhờ điều này.Nghe nói nguyên nhân là do trận đại chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ sơn vốn bay lượn vòng quanh trên chín tầng trời bị một vị đại năng dùng thần lực vô biên xuất kiếm chém rơi, sau đó nó cắm đầu xuống, ghim vào mặt đất.Nhưng cũng có người nói, Thiên Cơ sơn vốn là như vậy, lý do đương nhiên là vì Thiên Cơ đại điện đứng sừng sững trên đỉnh núi bằng phẳng của Thiên Cơ sơn. Nếu không có tính toán từ trước, vậy làm sao dựng được quần thể cung điện với khí thế uy nghi hùng vĩ như vậy được?Tiên nhân dùng phép thuật quỷ thần phá núi xây cung điện, đi ngược đạo trời, đảo lộn càn khôn cũng là chuyện bình thường. Vì vậy lại có người nói đây là đạo chuyển họa của Thiên Cơ môn, đi ngược lại lẽ trời, cuối cùng bị thiên khiển nên rơi xuống.Nguyên nhân kết quả đúng sai ra sao đã không còn quan trọng, quan… Ninh Dạ có thể sử dụng Thiên Cơ điện làm được nhiều chuyện như vậy, đương nhiên có một phần vì Côn Lôn kính hoàn chỉnh tới hiếm thấy, nhưng quan trọng hơn hết là vì, y là Ninh Dạ!” Nếu đổi lại là người khác, cho dù có Thiên Cơ điện cũng khó mà phát huy được tác dụng. “hoang đường!” Nguyên Mục Dã lại không hài lòng: “Thời thái cổ, thiên đạo có bảy tầng, Niết Bàn chỉ là trung bình khá. Còn bây giờ trời khuyết mất hai, cao nhất chỉ có năm tầng. Hiện tại không bằng quá khứ đã là số mệnh rồi. Sao có thể nói hiện tại thắng được quá khứ?” Hắn lại chú ý tới lời nói hiện tại chiến thắng quá khứ của Ninh Dạ. Trong tiên giới, hiện tại không bằng quá khứ, đây là chân lý không thể chối cãi. Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Thiên hạ có khiếm khuyết, chẳng lẽ không thể bù đắp? Chúng ta cầu đạo, cầu đại đạo chí cao trong thiên địa, không chỉ tở Trường Thanh giới mà phải vượt qua giới này, tung hoành dưới vòm trời. Giới này có năm tầng, ai biết giới khác ra sao. Chỉ cần chịu ra ngoài, trời đất rộng rãi, vòm trời vô tận. Sao lại đặt tầm mắt ở một tòa Thiên Cơ điện nhỏ nhoi? Thiên Cơ môn dù sao cũng chỉ có lực lượng một giới, chưa thể hoàn thiện Lượng Thiên thần thuật có phải vì bọn họ còn thiếu thực lực không? Không phải, là vì bọn họ chưa thật sự ra ngoài. Một Lượng Thiên thuật mà muốn bao quát toàn bộ thiên địa, cuối cùng chỉ là vọng tưởng mà thôi.” Lời này khiến đám người Nguyên Mục Dã ngây dại. Tử Lão đã cất tiếng cười trầm trầm: “Nói hay lắm! Thứ thật sự cường đại là chính bản thân mình chứ không phải ngoại vật. Nếu Thiên Cơ điện có thể thật sự xây dựng lại, khôi phục hoàn toàn, có lẽ nó có thể tung hoành Trường Thanh tiên giới. Thế nhưng vật đổi sao dời, chắc chắn Thiên Cơ điện không thể tái hiện huy hoàng năm xưa. Nếu có, huy hoàng đó nên thuộc về Ninh Dạ nhà ngươi chứ không phải thần vật. Nhưng...” Tiếng ‘nhưng’ này của hắn khiến trong lòng Ninh Dạ giật thót. Tử Lão đã nói tiếp: “Nhưng cho dù Thiên Cơ điện không thể khôi phục lại thời toàn thịnh, một khi thu thập đầy đủ, e là uy lực vẫn không thể coi thường. Ninh Dạ, dù sao ngươi cũng không phải người của Mộc Khôi tông chúng ta, làm sao chúng ta tin được tương lai chắc chắn ngươi sẽ không đối địch với Mộc Khôi tông đây?” Ninh Dạ lắc đầu: “Các ngươi không cần tin. Ít nhất bây giờ ta không có uy h**p gì đối với các ngươi. Nếu có một ngày Mộc Khôi tông cảm thấy không thể khống chế được ta, lúc đó xử lý cũng không muộn.” Nguyên Mục Dã đã âm trầm nói: “E là lúc đó đã chẳng kịp.” Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Sao vậy? Đường đường là tiên môn đỉnh cao trong cửu châu, chẳng lẽ không có chút tự tin đó ư?” Y vứt nan đề trở lại, khiến Nguyên Mục Dã cũng ngớ người. Cuối cùng Hà Giang Minh cười ha hả nói: “Nói năng hay lắm. Chẳng trách có thể hô mưa gọi gió trong Hắc Bạch thần cung.” Tử Lão đã nói: “Nếu không có tài thì làm sao gây ra sóng gió được đây? Ninh Dạ nói không sai, Mộc Khôi tông chúng ta đường đường là một trong Cửu Đại Tiên Môn, không đến mức không có chút tự tin như vậy.” Ninh Dạ cúi đầu: “Cám ơn Tử Lão đại nhân tán thưởng!” Y biết mình đã qua cửa này. Quả nhiên Nguyên Mục Dã đã nói: “Chúng ta có thể không lấy Thiên Cơ điện, nhưng còn chưa đủ lý do để điều động Triệu Long Quang.” Trong tình huống này, Ninh Dạ biết e rằng không lấy lợi ích thật sự ra sẽ không được, đành phải nói: “Nếu Triệu Long Quang tới đây, sẽ có lợi ích rất lớn cho các ngươi.” “Là sao?” “Tuy Vân Tuyệt cổ địa là âm mưu do chúng ta bố trí, nhưng đúng là nơi này còn có bí cảnh chưa được khai phá.” “Ngươi nói cái gì? Ở đâu?” Đám người cùng kinh ngạc. Ninh Dạ thốt lên ba chữ: “Tuyệt Vân lĩnh.” Nghe y nói như vậy, áng mây đại diện cho Tử Lão đột nhiên phình to: “Ngươi có chắc không?” “Chắc!” Ninh Dạ trả lời khẳng định. “Vì sao ngươi lại chắc chắn ở đó có bí cảnh?” “Vì ở đó cũng có một mảnh vỡ, hơn nữa rất có thể là mảnh vỡ Luyện Yêu tháp.” Ninh Dạ trả lời. Thân là chủ nhân của Thiên Cơ điện, còn sử dụng Côn Lôn kính suy tính, Ninh Dạ có biết đáp án này cũng không có gì lạ. Nguyên Mục Dã đã nói: “Chuyện này thì liên quan gì tới Triệu Long Quang?” “Tuyệt Vân lĩnh cực kỳ nguy hiểm, dù sao cũng cần có người dò đường, lúc cần thiết còn hải hy sinh... Thái Âm môn là thích hợp nhất. Mảnh vỡ Luyện Yêu tháp... rất thích hợp để đối phó với Thái Âm môn!” Đằng nào cũng bại lộ rồi, Ninh Dạ thẳng thắn dùng công phu sư tử ngoạm. “Được!” Tử Lão đáp ứng. Tuyệt Vân lĩnh quá quan trọng đối với hắn, vì đó chính là nơi Ngũ Sát vân ngưng tụ nhiều nhất. Nếu nhờ đó nhận được đóa Ngũ Sát vân thứ hai, chắc chắn thực lực của Tử Lão sẽ tăng cường rất nhiều.