"Ngắt một nhành hoa cúc dưới hàng rào, núi nam xa xa bất chợt rơi vào đáy mắt. "Câu thơ trong "Ẩm tửu ngũ kỳ" của Đào Uyên Minh cho dù qua hơn một nghìn năm, hình ảnh trong đó vẫn khiến người ta say mê. Đáng tiếc xã hội hiện đại là một tấm lưới, tấm lưới được dệt bằng tình thân, tình bạn, tiền tài, d*c v*ng, tất cả mọi người đều chỉ là cá trong tấm lưới đó. Cá trong tấm lưới này có con chạy không thoát, có con lại không muốn chạy. Vương Thăng cũng là một con cá trong tấm lưới ấy. Chỉ có điều lần đầu tiên hắn đọc được bài thơ này còn đang đi học ở quê, trong lòng không hề dao động chút nào, cuộc sống ngày ngày lặp đi lặp lại như thế làm sao say mê cho được?Đồng thời trồng trọt cũng không có tiêu sái như Đào Uyên Minh, đây là công việc để kiếm cơm! Sau đó hắn thích dưỡng sinh, lại có hứng thú trồng hoa cúc. Lần thứ hai đọc được câu này hắn đã trở thành một nhân viên liều mạng làm việc. Hắn tự hỏi mình, muốn một cuộc sống như thế nào?Muốn!Hắn cực kỳ muốn!Cuộc sống nhàn nhã ai mà không…

Truyện chữ