Lửa đã thắp lên, soi sáng một mảng rừng nho nhỏ. Ba cái võ giả thay nhau nhặt củi, hái một chút quả gần đó. Càng về đêm, khu rừng càng tĩnh lặng, chỉ lẳng lặng vài tiếng đập cánh, tiếng đạp gỗ khô kêu răng rắc… Ba võ giả này cũng chẳng biết từ đâu tới đây, trang bị giáp mũ chỉnh tề, vũ khí có chút ánh sáng nho nhỏ, như vậy cũng tính là gia cảnh khấm khá. Nam tử ngồi vắt vẻo trên cây, miệng ngậm que tâm than thở: – Lão đại, đi lâu thế này rồi, thật ra chúng ta đi đâu? Người gọi là lão đại đang loay hoay nhổ cây dựng lều, tu vị chưa cao nên hơi chật vật. – Gấp cái gì, chúng ta đi một chuyến này là không cần phải đi đâu nữa, chỉ có ở nhà ăn sung mặc sướng thôi. Nữ tử đang ngồi nướng nấm trên bếp lửa cười cười: – Chắc không đấy, hay lại bom xịt như lần trước. – Muội cứ tin ta. Mà này, nấm thế nào? Xoay xoay đảo đảo cho thanh nấm khỏi cháy khét, nữ tử hít lấy hít để rồi vẫy tay ra hiệu: – Thôi để đấy, hai ngươi lại đây ăn. Thấy vậy người nọ cũng buông ra những cành cây thẳng tắp vừa cắt…
Tác giả: