Quyển 1: Bắt đầu. Bóng tối bao trùm cả không gian rộng lớn 'Ầm..ầm..ầm..' Tiếng sét mạnh mẽ như xé toạt cả bầu trời, nương theo ánh sáng chớp lóe khung cảnh hoang tàn đầy máu tươi hiện ra. Hạ gia vừa trải qua một trận ác chiến giờ đây chỉ còn là đống đổ nát, thi thể chồng chất khắp nơi. Phía sau Hạ gia nơi tụ tập gần trăm người của các đại tông môn cùng gia chủ Hạ gia. 'Ha ha, Hạ Gia Kỳ ngươi cũng có ngày hôm nay, mau ngoan ngoãn giao bản đồ tài nguyên ra đây, nếu không đừng trách ta ra tay tàn nhẫn.'Lão giả đứng đầu nhóm người lên tiếng, khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận, lão huy động hơn vạn người từ các đại tông phái, tổn thất gần hết giờ chỉ còn khoảng một trăm người mới miễn cưỡng tiêu diệt được Hạ gia, vậy mà Hạ Gia Kỳ còn ngoan cố không giao bản đồ ra. " Ha ha, ngươi đừng mơ tưởng nữa bản đồ đã bị ta tiêu hủy rồi" Hạ Gia Kỳcười nhạt. Thân thể tràn đầy thương tích máu nhuộm đỏ cả trường bào, thân thể dựa vào Thiên kiếm mới có thể đứng vững, nhưng vẫn không tỏ ra yếu thế trước kẻ thù…
Quyển 1 - Chương 12-2: Đóm sáng (2)
Xuyên Thư Chi Tu TiênTác giả: Võ NgânTruyện Tiên HiệpQuyển 1: Bắt đầu. Bóng tối bao trùm cả không gian rộng lớn 'Ầm..ầm..ầm..' Tiếng sét mạnh mẽ như xé toạt cả bầu trời, nương theo ánh sáng chớp lóe khung cảnh hoang tàn đầy máu tươi hiện ra. Hạ gia vừa trải qua một trận ác chiến giờ đây chỉ còn là đống đổ nát, thi thể chồng chất khắp nơi. Phía sau Hạ gia nơi tụ tập gần trăm người của các đại tông môn cùng gia chủ Hạ gia. 'Ha ha, Hạ Gia Kỳ ngươi cũng có ngày hôm nay, mau ngoan ngoãn giao bản đồ tài nguyên ra đây, nếu không đừng trách ta ra tay tàn nhẫn.'Lão giả đứng đầu nhóm người lên tiếng, khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận, lão huy động hơn vạn người từ các đại tông phái, tổn thất gần hết giờ chỉ còn khoảng một trăm người mới miễn cưỡng tiêu diệt được Hạ gia, vậy mà Hạ Gia Kỳ còn ngoan cố không giao bản đồ ra. " Ha ha, ngươi đừng mơ tưởng nữa bản đồ đã bị ta tiêu hủy rồi" Hạ Gia Kỳcười nhạt. Thân thể tràn đầy thương tích máu nhuộm đỏ cả trường bào, thân thể dựa vào Thiên kiếm mới có thể đứng vững, nhưng vẫn không tỏ ra yếu thế trước kẻ thù… Phạm lão cùng Hạ Vân Du đi thêm một lúc góp cuộc cũng thấy chút ánh sáng, hai người vui mừng chạy nhanh về phía đó.Hạ Vân Du ngây ngốc nhìn hình ảnh trước mắt, một quả cầu màu tím treo lơ lửng trên bầu trời phát ra ánh sáng nhè nhẹ, dãy núi hình cánh cung xanh tím uốn lượn tạo thành một vòng tròn khép kín, tiên khí lượn lờ xung quanh.Chính giữa là một hồ nước rộng lớn chiếm trọn không gian, nhìn kỹ Hạ Vân Du càng kinh ngạc nước trong hồ cũng có màu tím. Từng hoa văn kì lạ xuất hiện trên mặt hồ sau đó chậm rãi xoay tròn rồi biến mất, chúng cứ lập đi lặp lại, mỗi lần là một hoa văn khác nhau.Giữ hồ mọc một cây cổ thụ to lớn, rễ cây nổi lên mặt nước tạo thành một cái bàn nho nhỏ.' Đi thôi ' Lay nhẹ Hạ Vân Du sau đó Phạm lão bước xuống hồ nước.' A ..Này, người làm gì thế? Sẽ chìm... 'Nuốt lời định nói vào trong, ngưng mắt nhìn Phạm lão thoải mái đi trên mặt nước, mỗi nơi đi qua sẽ mọc một bông hoa rồi nổ tung, hương hoa thoang thoảng lượn lờ nơi chóp mũi.Thấy Phạm lão không kiên nhẫn ngoắc tay, Hạ Vân Du cẩn thận xuống nước, nhìn mỗi bước chân của mình đều nở hoa, tâm trạng nàng cũng vui vẻ.* * * *Nhận lấy kiếm, Hạ Vân Du nghi hoặc.Phạm lão mỉm cười thần bí: ' Cẩn thận ' sau đó biến mất.Hồ nước chấn động một cái, hoa văn trong hồ tụ lại một chỗ xoáy mạnh tạo thành hố đen sâu thẳm, bất ngờ hút Hạ Vân Du vào trong.' A..a...a ..bịch.. á 'Hạ Vân Du chật vật đứng dậy, xoa xoa cái mông đau nhức, lo lắng nhìn không gian tối thui, liền tìm vật thắp sáng trên người, đôi mắt cảnh giác xem xét xung quanh. Sờ tới sờ lui nửa ngày cũng không thấy, sắc mặt Hạ Vân Du càng đen, chắc lúc nãy rơi ra rồi.Chán nản, Hạ Vân Du dò từng bước đi về trước, tiếng chân soạt soạt của nàng vang vọng khắp nơi, phá vỡ không gian yên tĩnh.Xa xa truyền đến tiếng ' éc éc ' ghê gợn, Hạ Vân Du xúc động nắm chặt kiếm, lùi về phía sau nhưng không kịp, một đóm sáng màu trắng lao nhanh về phía nàng, cắt lên vai nàng một cái, mùi máu tươi lan ra không khí.' Éc .. éc..' Đóm sáng hưng phấn kêu lên, sau đó một quầng sáng nho nhỏ đủ màuxuất hiện.' A ' Nhìn chúng vết thương trên vai lại nhói lên, sợ hãi lùi về phía sau.' Soạt.. soạt.. roẹt ..roẹt ..a ' Hàng loạt tiếng động vang lên, chân liền bị giữ chặt, nhìn quầng sáng sắp đến gần Hạ Vân Du dùng kiếm gấp gáp cắt đi vật đang giữ chân nàng, nhưng càng dùng sức thì thứ đó càng quấn chặt.' Rè..rè..éc éc éc ' Quầng sáng hưng phấn bao quanh Hạ Vân Du, cắt khắp người nàng, mùi máu tươi càng đậm, buông tha việc cắt vật kia, vung kiếm chém đóm sáng, nàng phát hiện những đóm sáng mặc dù nhiều nhưng chúng như con thiêu thân chỉ biết lao đến nàng mà không biết né tránh.Biết được điều này Hạ Vân Du bình tĩnh một chút, chẳng được bao lâu Hạ Vân Du lại điên lên, phía trước một quầng sáng đang bay tới đây.' Chết tiệt ....' Cắn răng chém những con bay tới, sau lưng truyền đến cảm giác ướt át đau nhức k*ch th*ch làm Hạ Vân Duđiên cuồng hơn.Tay Hạ Vân Du run lên, liền bị cắt một cái. Vật quấn chân nàng dường như đang hút máu của nàng, dần dần nó cũng nới lỏng, nhưng không thể rút chân ra.Nữa canh giờ trôi qua, vì mất máu quá nhiều làm đầu Hạ Vân Du choáng váng, góp cuộc cũng không chịu nỗi mà ngất đi.' Éc' Thấy Hạ Vân Du ngất đi, quầng sáng dừng công kích, lui về phía sau.Một bóng trắng xuất hiện, đút Hạ Vân Du một viên đan dược, sau đó ôm nàng rời đi.
Phạm lão cùng Hạ Vân Du đi thêm một lúc góp cuộc cũng thấy chút ánh sáng, hai người vui mừng chạy nhanh về phía đó.
Hạ Vân Du ngây ngốc nhìn hình ảnh trước mắt, một quả cầu màu tím treo lơ lửng trên bầu trời phát ra ánh sáng nhè nhẹ, dãy núi hình cánh cung xanh tím uốn lượn tạo thành một vòng tròn khép kín, tiên khí lượn lờ xung quanh.
Chính giữa là một hồ nước rộng lớn chiếm trọn không gian, nhìn kỹ Hạ Vân Du càng kinh ngạc nước trong hồ cũng có màu tím. Từng hoa văn kì lạ xuất hiện trên mặt hồ sau đó chậm rãi xoay tròn rồi biến mất, chúng cứ lập đi lặp lại, mỗi lần là một hoa văn khác nhau.
Giữ hồ mọc một cây cổ thụ to lớn, rễ cây nổi lên mặt nước tạo thành một cái bàn nho nhỏ.
' Đi thôi ' Lay nhẹ Hạ Vân Du sau đó Phạm lão bước xuống hồ nước.
' A ..Này, người làm gì thế? Sẽ chìm... '
Nuốt lời định nói vào trong, ngưng mắt nhìn Phạm lão thoải mái đi trên mặt nước, mỗi nơi đi qua sẽ mọc một bông hoa rồi nổ tung, hương hoa thoang thoảng lượn lờ nơi chóp mũi.
Thấy Phạm lão không kiên nhẫn ngoắc tay, Hạ Vân Du cẩn thận xuống nước, nhìn mỗi bước chân của mình đều nở hoa, tâm trạng nàng cũng vui vẻ.
* * * *
Nhận lấy kiếm, Hạ Vân Du nghi hoặc.
Phạm lão mỉm cười thần bí: ' Cẩn thận ' sau đó biến mất.
Hồ nước chấn động một cái, hoa văn trong hồ tụ lại một chỗ xoáy mạnh tạo thành hố đen sâu thẳm, bất ngờ hút Hạ Vân Du vào trong.
' A..a...a ..bịch.. á '
Hạ Vân Du chật vật đứng dậy, xoa xoa cái mông đau nhức, lo lắng nhìn không gian tối thui, liền tìm vật thắp sáng trên người, đôi mắt cảnh giác xem xét xung quanh. Sờ tới sờ lui nửa ngày cũng không thấy, sắc mặt Hạ Vân Du càng đen, chắc lúc nãy rơi ra rồi.
Chán nản, Hạ Vân Du dò từng bước đi về trước, tiếng chân soạt soạt của nàng vang vọng khắp nơi, phá vỡ không gian yên tĩnh.
Xa xa truyền đến tiếng ' éc éc ' ghê gợn, Hạ Vân Du xúc động nắm chặt kiếm, lùi về phía sau nhưng không kịp, một đóm sáng màu trắng lao nhanh về phía nàng, cắt lên vai nàng một cái, mùi máu tươi lan ra không khí.
' Éc .. éc..' Đóm sáng hưng phấn kêu lên, sau đó một quầng sáng nho nhỏ đủ màuxuất hiện.
' A ' Nhìn chúng vết thương trên vai lại nhói lên, sợ hãi lùi về phía sau.
' Soạt.. soạt.. roẹt ..roẹt ..a ' Hàng loạt tiếng động vang lên, chân liền bị giữ chặt, nhìn quầng sáng sắp đến gần Hạ Vân Du dùng kiếm gấp gáp cắt đi vật đang giữ chân nàng, nhưng càng dùng sức thì thứ đó càng quấn chặt.
' Rè..rè..éc éc éc ' Quầng sáng hưng phấn bao quanh Hạ Vân Du, cắt khắp người nàng, mùi máu tươi càng đậm, buông tha việc cắt vật kia, vung kiếm chém đóm sáng, nàng phát hiện những đóm sáng mặc dù nhiều nhưng chúng như con thiêu thân chỉ biết lao đến nàng mà không biết né tránh.
Biết được điều này Hạ Vân Du bình tĩnh một chút, chẳng được bao lâu Hạ Vân Du lại điên lên, phía trước một quầng sáng đang bay tới đây.
' Chết tiệt ....' Cắn răng chém những con bay tới, sau lưng truyền đến cảm giác ướt át đau nhức k*ch th*ch làm Hạ Vân Duđiên cuồng hơn.
Tay Hạ Vân Du run lên, liền bị cắt một cái. Vật quấn chân nàng dường như đang hút máu của nàng, dần dần nó cũng nới lỏng, nhưng không thể rút chân ra.
Nữa canh giờ trôi qua, vì mất máu quá nhiều làm đầu Hạ Vân Du choáng váng, góp cuộc cũng không chịu nỗi mà ngất đi.
' Éc' Thấy Hạ Vân Du ngất đi, quầng sáng dừng công kích, lui về phía sau.
Một bóng trắng xuất hiện, đút Hạ Vân Du một viên đan dược, sau đó ôm nàng rời đi.
Xuyên Thư Chi Tu TiênTác giả: Võ NgânTruyện Tiên HiệpQuyển 1: Bắt đầu. Bóng tối bao trùm cả không gian rộng lớn 'Ầm..ầm..ầm..' Tiếng sét mạnh mẽ như xé toạt cả bầu trời, nương theo ánh sáng chớp lóe khung cảnh hoang tàn đầy máu tươi hiện ra. Hạ gia vừa trải qua một trận ác chiến giờ đây chỉ còn là đống đổ nát, thi thể chồng chất khắp nơi. Phía sau Hạ gia nơi tụ tập gần trăm người của các đại tông môn cùng gia chủ Hạ gia. 'Ha ha, Hạ Gia Kỳ ngươi cũng có ngày hôm nay, mau ngoan ngoãn giao bản đồ tài nguyên ra đây, nếu không đừng trách ta ra tay tàn nhẫn.'Lão giả đứng đầu nhóm người lên tiếng, khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận, lão huy động hơn vạn người từ các đại tông phái, tổn thất gần hết giờ chỉ còn khoảng một trăm người mới miễn cưỡng tiêu diệt được Hạ gia, vậy mà Hạ Gia Kỳ còn ngoan cố không giao bản đồ ra. " Ha ha, ngươi đừng mơ tưởng nữa bản đồ đã bị ta tiêu hủy rồi" Hạ Gia Kỳcười nhạt. Thân thể tràn đầy thương tích máu nhuộm đỏ cả trường bào, thân thể dựa vào Thiên kiếm mới có thể đứng vững, nhưng vẫn không tỏ ra yếu thế trước kẻ thù… Phạm lão cùng Hạ Vân Du đi thêm một lúc góp cuộc cũng thấy chút ánh sáng, hai người vui mừng chạy nhanh về phía đó.Hạ Vân Du ngây ngốc nhìn hình ảnh trước mắt, một quả cầu màu tím treo lơ lửng trên bầu trời phát ra ánh sáng nhè nhẹ, dãy núi hình cánh cung xanh tím uốn lượn tạo thành một vòng tròn khép kín, tiên khí lượn lờ xung quanh.Chính giữa là một hồ nước rộng lớn chiếm trọn không gian, nhìn kỹ Hạ Vân Du càng kinh ngạc nước trong hồ cũng có màu tím. Từng hoa văn kì lạ xuất hiện trên mặt hồ sau đó chậm rãi xoay tròn rồi biến mất, chúng cứ lập đi lặp lại, mỗi lần là một hoa văn khác nhau.Giữ hồ mọc một cây cổ thụ to lớn, rễ cây nổi lên mặt nước tạo thành một cái bàn nho nhỏ.' Đi thôi ' Lay nhẹ Hạ Vân Du sau đó Phạm lão bước xuống hồ nước.' A ..Này, người làm gì thế? Sẽ chìm... 'Nuốt lời định nói vào trong, ngưng mắt nhìn Phạm lão thoải mái đi trên mặt nước, mỗi nơi đi qua sẽ mọc một bông hoa rồi nổ tung, hương hoa thoang thoảng lượn lờ nơi chóp mũi.Thấy Phạm lão không kiên nhẫn ngoắc tay, Hạ Vân Du cẩn thận xuống nước, nhìn mỗi bước chân của mình đều nở hoa, tâm trạng nàng cũng vui vẻ.* * * *Nhận lấy kiếm, Hạ Vân Du nghi hoặc.Phạm lão mỉm cười thần bí: ' Cẩn thận ' sau đó biến mất.Hồ nước chấn động một cái, hoa văn trong hồ tụ lại một chỗ xoáy mạnh tạo thành hố đen sâu thẳm, bất ngờ hút Hạ Vân Du vào trong.' A..a...a ..bịch.. á 'Hạ Vân Du chật vật đứng dậy, xoa xoa cái mông đau nhức, lo lắng nhìn không gian tối thui, liền tìm vật thắp sáng trên người, đôi mắt cảnh giác xem xét xung quanh. Sờ tới sờ lui nửa ngày cũng không thấy, sắc mặt Hạ Vân Du càng đen, chắc lúc nãy rơi ra rồi.Chán nản, Hạ Vân Du dò từng bước đi về trước, tiếng chân soạt soạt của nàng vang vọng khắp nơi, phá vỡ không gian yên tĩnh.Xa xa truyền đến tiếng ' éc éc ' ghê gợn, Hạ Vân Du xúc động nắm chặt kiếm, lùi về phía sau nhưng không kịp, một đóm sáng màu trắng lao nhanh về phía nàng, cắt lên vai nàng một cái, mùi máu tươi lan ra không khí.' Éc .. éc..' Đóm sáng hưng phấn kêu lên, sau đó một quầng sáng nho nhỏ đủ màuxuất hiện.' A ' Nhìn chúng vết thương trên vai lại nhói lên, sợ hãi lùi về phía sau.' Soạt.. soạt.. roẹt ..roẹt ..a ' Hàng loạt tiếng động vang lên, chân liền bị giữ chặt, nhìn quầng sáng sắp đến gần Hạ Vân Du dùng kiếm gấp gáp cắt đi vật đang giữ chân nàng, nhưng càng dùng sức thì thứ đó càng quấn chặt.' Rè..rè..éc éc éc ' Quầng sáng hưng phấn bao quanh Hạ Vân Du, cắt khắp người nàng, mùi máu tươi càng đậm, buông tha việc cắt vật kia, vung kiếm chém đóm sáng, nàng phát hiện những đóm sáng mặc dù nhiều nhưng chúng như con thiêu thân chỉ biết lao đến nàng mà không biết né tránh.Biết được điều này Hạ Vân Du bình tĩnh một chút, chẳng được bao lâu Hạ Vân Du lại điên lên, phía trước một quầng sáng đang bay tới đây.' Chết tiệt ....' Cắn răng chém những con bay tới, sau lưng truyền đến cảm giác ướt át đau nhức k*ch th*ch làm Hạ Vân Duđiên cuồng hơn.Tay Hạ Vân Du run lên, liền bị cắt một cái. Vật quấn chân nàng dường như đang hút máu của nàng, dần dần nó cũng nới lỏng, nhưng không thể rút chân ra.Nữa canh giờ trôi qua, vì mất máu quá nhiều làm đầu Hạ Vân Du choáng váng, góp cuộc cũng không chịu nỗi mà ngất đi.' Éc' Thấy Hạ Vân Du ngất đi, quầng sáng dừng công kích, lui về phía sau.Một bóng trắng xuất hiện, đút Hạ Vân Du một viên đan dược, sau đó ôm nàng rời đi.