Tôi, Từ Mạt Phi. Hơn tuổi 30, không nói cụ thể là bao nhiêu. Hiện tại là giám đốc HR của một công ty. Tôi, Nhiều năm phải tiếp xúc với vô số con người, đương nhiên sẽ có lúc cảm thấy khó chịu nhưng rốt cuộc thì nó vẫn là công việc mà tôi thì vẫn yêu thích nó. Cô ấy, An Nhiên. Cũng đã hơn 30, cụ thể lớn hơn tôi 4 tuổi. Là một nhà xuất bản, một nữ lão bản, tuổi trẻ tài cao. Cô ấy, Tôi là người phương bắc. May mắn thay ba mẹ không sanh ra một tôi thô kệch, mà ngược lại có chút dáng vẻ của cô gái Giang Nam. Được thừa hưởng sự trắng trẻo từ mẹ, cho nên che được trăm sự xấu. Tôi, An Nhiên, xem như là một nửa người Giang Nam. Tuy có ba là người nước J nhưng mẹ thì lại là phụ nữ Giang Nam chánh tông. An Nhiên, một người có gương mặt tinh xảo, thanh tú vừa nhìn liền khiến người ta không cách nào tự kiềm chế được. Tôi nói chị ấy xinh đẹp chân thành, chị ấy nói tôi xinh đẹp yên tĩnh. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy người này, là nhờ duyên của một đồng nghiệp tốt rất thân thiết với tôi, Tuệ Tử.…
Tác giả: