Tác giả:

Tử Ngục! Nơi mà người đời đều biết rõ nhưng không một ai muốn nhắc tới. Đây là nơi giam giữ mười tên tội phạm bị truy nã gắt gao nhất toàn cầu, chúng là những kẻ tàn bạo, nguy hiểm, sức ảnh hưởng lớn nhất trên thế giới, là những tên kh*ng b* số một, nhưng tại đây, những tên tù nhân này cũng chỉ xếp cuối. Nhưng ít ai biết, Tử Ngục tập hợp những tên tội phạm cực kỳ đáng sợ lại vốn được thiết kế chỉ để giam giữ một người. Bốn bề bao quanh toàn là biển khiến hòn đảo này giống như một viên ngọc rực rỡ dưới bầu trời xanh tươi! “Tử Ngục” – nơi khiến cho mọi người dân trên thế giới vừa nghe danh đã sợ mất mật, sởn tóc gáy, một khi đã bị đưa vào đây thì đừng mong có thể sống sót đi ra! Lúc này, mặt biển bốn bề bỗng nổi lên những cơn sóng dữ dội. Một chiếc trực thăng quân đội chuyên dụng đáp xuống khoảng đất trống bên ngoài nhà tù, từ trên trực thăng nhảy xuống hai người hoàn toàn không ăn nhập với nơi này. “Làm phiền giám thị ngục giam cho mời cậu Mạc ra gặp!” Một ông lão tóc bạc đi đầu, chống…

Chương 105: C105: Chi nha

Tu La Xuất NgụcTác giả: Bạch LongTruyện Đô ThịTử Ngục! Nơi mà người đời đều biết rõ nhưng không một ai muốn nhắc tới. Đây là nơi giam giữ mười tên tội phạm bị truy nã gắt gao nhất toàn cầu, chúng là những kẻ tàn bạo, nguy hiểm, sức ảnh hưởng lớn nhất trên thế giới, là những tên kh*ng b* số một, nhưng tại đây, những tên tù nhân này cũng chỉ xếp cuối. Nhưng ít ai biết, Tử Ngục tập hợp những tên tội phạm cực kỳ đáng sợ lại vốn được thiết kế chỉ để giam giữ một người. Bốn bề bao quanh toàn là biển khiến hòn đảo này giống như một viên ngọc rực rỡ dưới bầu trời xanh tươi! “Tử Ngục” – nơi khiến cho mọi người dân trên thế giới vừa nghe danh đã sợ mất mật, sởn tóc gáy, một khi đã bị đưa vào đây thì đừng mong có thể sống sót đi ra! Lúc này, mặt biển bốn bề bỗng nổi lên những cơn sóng dữ dội. Một chiếc trực thăng quân đội chuyên dụng đáp xuống khoảng đất trống bên ngoài nhà tù, từ trên trực thăng nhảy xuống hai người hoàn toàn không ăn nhập với nơi này. “Làm phiền giám thị ngục giam cho mời cậu Mạc ra gặp!” Một ông lão tóc bạc đi đầu, chống… "Đợi một lát, tôi đi liền đây!"Tân Lan cắn răng trừng mắt nhìn Mạc Hiển một cái.Hừ!!Ba ngày sau, bà đây muốn xử đẹp anh!Tất cả mọi người trong phòng bảo vệ đều ngơ ngác.Đường đường là chủ tịch của một công ty, thế mà lại bị sai sử trước mặt nhiều người như nhân viên bán trà sữa, hơn nữa lại còn mua cho mỗi người trong phòng bảo vệ một ly.Thế mà Tần Lan lại còn ngoan ngoãn đi!Tất cả mọi người không khỏi yên lặng giơ ngón cái với Mạc Hiển."Anh Mạc, thế này... hình như không ổn lắm nhỉ!". Vẻ mặt Khương Minh xấu hổ, cười cười nói."Không có việc gì! Phụ nữ không thể quá nuông chiều được!"Anh buông tay, khẽ cười nói: "Ăn bám thì phải chắt lọc tinh hoa mà ăn!""Hay! Đúng là thâm thuý!"Những người khác cũng rất thức thời mà đi ra ngoài, lúc này nếu không đi thì thật sự là không hiểu quy củ.Hơn mười phút trôi qua. Tần Lan xách theo rất nhiều ly cà phê, thậm chí khi cô đưa cho bọn anh Hắc, tất cả mọi người còn chưa tin rằng chuyệnnày là sự thật!Phỏng chừng mấy người cấp cao trên công ty, còn chưa từng uống cà phê đích thân chủ tịch đưa đâu.Hơn nữa, sau khi đưa cà phê cho bọn họ, trong tay Tần Lan bưng hai ly cà phê cũng không vội vã đi vào, ngược lại lại đứng chờ ở bên cửa.Chi nha!Lúc này, Khương Minh và Mạc Hiển vừa nói vừa cười đi ra."Vẫn là anh Mạc hào phóng rộng rãi, cảm ơn, cảm ơn!"Anh xưa tay khế cười nói: "Yên tâm, dựa theo phương thuốc của tôi thì sẽ không có vấn đề gì lớn!"Thấy hai người bọn họ ra, Tân Lan mới đưa cà phê sang.Sau khi Mạc Hiển uống một hớp thì đưa cốc cho cô: "Uống dở qua, còn dư lại cô uống đi!""Anh..."Tần Lan tức giận đến mức muốn tát mình hai cái, nhưng vẫn nhận lấy ly cà phê, nhấp một ngụm, hơn nữa còn xài chung một cái ống hút.Tất cả mọi người đều há hốc mồm.Đây vẫn là boss nữ hoàng băng giá trong mắt của bọn họ sao?Bây giờ lại được dạy dỗ nghe lời đến như vậy!"Đừng thất thần, đưa cậu Khương đi tham quan nhà máy một chút đi!", Mạc Hiển đạm nhiên nói.Tân Lan nhanh chóng làm động tác mời: "Cậu Khương, mời bên này!"Chỉ là vừa mới đi hai bước, sau đó cô đột nhiên ý thức được rồi quay đầu lại nhìn anh: "Từ từ! Tên khốn, rốt cuộc là ai là người làm công, ai là chủ hả?"

"Đợi một lát, tôi đi liền đây!"

Tân Lan cắn răng trừng mắt nhìn Mạc Hiển một cái.

Hừ!!

Ba ngày sau, bà đây muốn xử đẹp anh!

Tất cả mọi người trong phòng bảo vệ đều ngơ ngác.

Đường đường là chủ tịch của một công ty, thế mà lại bị sai sử trước mặt nhiều người như nhân viên bán trà sữa, hơn nữa lại còn mua cho mỗi người trong phòng bảo vệ một ly.

Thế mà Tần Lan lại còn ngoan ngoãn đi!

Tất cả mọi người không khỏi yên lặng giơ ngón cái với Mạc Hiển.

"Anh Mạc, thế này... hình như không ổn lắm nhỉ!". Vẻ mặt Khương Minh xấu hổ, cười cười nói.

"Không có việc gì! Phụ nữ không thể quá nuông chiều được!"

Anh buông tay, khẽ cười nói: "Ăn bám thì phải chắt lọc tinh hoa mà ăn!"

"Hay! Đúng là thâm thuý!"

Những người khác cũng rất thức thời mà đi ra ngoài, lúc này nếu không đi thì thật sự là không hiểu quy củ.

Hơn mười phút trôi qua. Tần Lan xách theo rất nhiều ly cà phê, thậm chí khi cô đưa cho bọn anh Hắc, tất cả mọi người còn chưa tin rằng chuyện

này là sự thật!

Phỏng chừng mấy người cấp cao trên công ty, còn chưa từng uống cà phê đích thân chủ tịch đưa đâu.

Hơn nữa, sau khi đưa cà phê cho bọn họ, trong tay Tần Lan bưng hai ly cà phê cũng không vội vã đi vào, ngược lại lại đứng chờ ở bên cửa.

Chi nha!

Lúc này, Khương Minh và Mạc Hiển vừa nói vừa cười đi ra.

"Vẫn là anh Mạc hào phóng rộng rãi, cảm ơn, cảm ơn!"

Anh xưa tay khế cười nói: "Yên tâm, dựa theo phương thuốc của tôi thì sẽ không có vấn đề gì lớn!"

Thấy hai người bọn họ ra, Tân Lan mới đưa cà phê sang.

Sau khi Mạc Hiển uống một hớp thì đưa cốc cho cô: "Uống dở qua, còn dư lại cô uống đi!"

"Anh..."

Tần Lan tức giận đến mức muốn tát mình hai cái, nhưng vẫn nhận lấy ly cà phê, nhấp một ngụm, hơn nữa còn xài chung một cái ống hút.

Tất cả mọi người đều há hốc mồm.

Đây vẫn là boss nữ hoàng băng giá trong mắt của bọn họ sao?

Bây giờ lại được dạy dỗ nghe lời đến như vậy!

"Đừng thất thần, đưa cậu Khương đi tham quan nhà máy một chút đi!", Mạc Hiển đạm nhiên nói.

Tân Lan nhanh chóng làm động tác mời: "Cậu Khương, mời bên này!"

Chỉ là vừa mới đi hai bước, sau đó cô đột nhiên ý thức được rồi quay đầu lại nhìn anh: "Từ từ! Tên khốn, rốt cuộc là ai là người làm công, ai là chủ hả?"

Tu La Xuất NgụcTác giả: Bạch LongTruyện Đô ThịTử Ngục! Nơi mà người đời đều biết rõ nhưng không một ai muốn nhắc tới. Đây là nơi giam giữ mười tên tội phạm bị truy nã gắt gao nhất toàn cầu, chúng là những kẻ tàn bạo, nguy hiểm, sức ảnh hưởng lớn nhất trên thế giới, là những tên kh*ng b* số một, nhưng tại đây, những tên tù nhân này cũng chỉ xếp cuối. Nhưng ít ai biết, Tử Ngục tập hợp những tên tội phạm cực kỳ đáng sợ lại vốn được thiết kế chỉ để giam giữ một người. Bốn bề bao quanh toàn là biển khiến hòn đảo này giống như một viên ngọc rực rỡ dưới bầu trời xanh tươi! “Tử Ngục” – nơi khiến cho mọi người dân trên thế giới vừa nghe danh đã sợ mất mật, sởn tóc gáy, một khi đã bị đưa vào đây thì đừng mong có thể sống sót đi ra! Lúc này, mặt biển bốn bề bỗng nổi lên những cơn sóng dữ dội. Một chiếc trực thăng quân đội chuyên dụng đáp xuống khoảng đất trống bên ngoài nhà tù, từ trên trực thăng nhảy xuống hai người hoàn toàn không ăn nhập với nơi này. “Làm phiền giám thị ngục giam cho mời cậu Mạc ra gặp!” Một ông lão tóc bạc đi đầu, chống… "Đợi một lát, tôi đi liền đây!"Tân Lan cắn răng trừng mắt nhìn Mạc Hiển một cái.Hừ!!Ba ngày sau, bà đây muốn xử đẹp anh!Tất cả mọi người trong phòng bảo vệ đều ngơ ngác.Đường đường là chủ tịch của một công ty, thế mà lại bị sai sử trước mặt nhiều người như nhân viên bán trà sữa, hơn nữa lại còn mua cho mỗi người trong phòng bảo vệ một ly.Thế mà Tần Lan lại còn ngoan ngoãn đi!Tất cả mọi người không khỏi yên lặng giơ ngón cái với Mạc Hiển."Anh Mạc, thế này... hình như không ổn lắm nhỉ!". Vẻ mặt Khương Minh xấu hổ, cười cười nói."Không có việc gì! Phụ nữ không thể quá nuông chiều được!"Anh buông tay, khẽ cười nói: "Ăn bám thì phải chắt lọc tinh hoa mà ăn!""Hay! Đúng là thâm thuý!"Những người khác cũng rất thức thời mà đi ra ngoài, lúc này nếu không đi thì thật sự là không hiểu quy củ.Hơn mười phút trôi qua. Tần Lan xách theo rất nhiều ly cà phê, thậm chí khi cô đưa cho bọn anh Hắc, tất cả mọi người còn chưa tin rằng chuyệnnày là sự thật!Phỏng chừng mấy người cấp cao trên công ty, còn chưa từng uống cà phê đích thân chủ tịch đưa đâu.Hơn nữa, sau khi đưa cà phê cho bọn họ, trong tay Tần Lan bưng hai ly cà phê cũng không vội vã đi vào, ngược lại lại đứng chờ ở bên cửa.Chi nha!Lúc này, Khương Minh và Mạc Hiển vừa nói vừa cười đi ra."Vẫn là anh Mạc hào phóng rộng rãi, cảm ơn, cảm ơn!"Anh xưa tay khế cười nói: "Yên tâm, dựa theo phương thuốc của tôi thì sẽ không có vấn đề gì lớn!"Thấy hai người bọn họ ra, Tân Lan mới đưa cà phê sang.Sau khi Mạc Hiển uống một hớp thì đưa cốc cho cô: "Uống dở qua, còn dư lại cô uống đi!""Anh..."Tần Lan tức giận đến mức muốn tát mình hai cái, nhưng vẫn nhận lấy ly cà phê, nhấp một ngụm, hơn nữa còn xài chung một cái ống hút.Tất cả mọi người đều há hốc mồm.Đây vẫn là boss nữ hoàng băng giá trong mắt của bọn họ sao?Bây giờ lại được dạy dỗ nghe lời đến như vậy!"Đừng thất thần, đưa cậu Khương đi tham quan nhà máy một chút đi!", Mạc Hiển đạm nhiên nói.Tân Lan nhanh chóng làm động tác mời: "Cậu Khương, mời bên này!"Chỉ là vừa mới đi hai bước, sau đó cô đột nhiên ý thức được rồi quay đầu lại nhìn anh: "Từ từ! Tên khốn, rốt cuộc là ai là người làm công, ai là chủ hả?"

Chương 105: C105: Chi nha