“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 68

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Huống chi hắn vào vòng sau ở tổ 6 này gần như cũng là chuyện trăm phần trăm rồi.  "Lâm Nhất bỏ quyền, trận đấu này ta tuyên bố, Trương Hàn thắng!"  Trọng tài tuyên bố xong, Trương Hàn mỉm cười, nhìn về phía Lâm Nhất nói: "Cũng đúng, ngươi chắn chắn sẽ vào vòng đấu sau ở tổ 6, biết khó mà lui là quyết định thông minh nhất, bây giờ ta lại có chút thích ngươi rồi, ha ha ha ha!"  Trương Hàn cho rằng, Lâm Nhất chắc chắn thấy không đấu lại được hắn ta nên mới chủ động bỏ quyền.  Như vậy thì không nghi ngờ gì càng thể hiện rõ năng lực của bản thân hắn ta, vì vậy hắn ta có chút hài lòng, vừa cười lớn vừa ưỡn ngực đi xuống lôi đài.  Trong lòng Lâm Nhất xem thường, đối với kẻ tự cho mình là tài giỏi như Trương Hàn, cũng không biết nói gì.  Việc Lâm Nhất bỏ quyền đã dẫn đến một mảng phong ba không nhỏ.  Cuộc đối chiến của hắn và Trương Hàn vốn được cho là một cuộc quyết chiến hấp dẫn nhất của tổ 6, cộng thêm sự kiện "dùng gian kế" trước đó, khiến rất nhiều đệ tử ngoại môn đều chú ý đến sự tồn tại của Lâm Nhất tổ 6.  Một trận chiến được mong chờ như vậy lại bị bỏ quyền, đương nhiên sẽ dẫn đến một vài ý kiến chỉ trích.  Có điều trong sự kiện giữa năm bừng bừng khí thế thì phong ba cũng trôi qua rất nhanh.  Dù sao mọi người đều có đối chiến của mình, các tổ đều có những trận quyết đấu ưu việt, tình hình quyết liệt của sự kiện vẫn luôn tiếp diễn.  Tiếp sau đó, Lâm Nhất trải qua ba trận đối chiến nữa.  Kết quả không có ngoại lệ, sau khi nhìn thấy Lâm Nhất thì đều chủ động chọn bỏ quyền để giữ thể lực.  "Chúc mừng, dựa theo điểm tích luỹ toàn thắng được cộng thêm trước đó của ngươi nên có thể bước vào vòng sau trước, không cần đối chiến nữa".  Sau khi thắng trận quyết đấu thứ 17, trọng tài đã thông báo với Lâm Nhất.  Không cần tham gia ba mươi trận quyết đấu nữa đương nhiên là một chuyện tốt.  Lâm Nhất hoàn toàn nhàn nhã, bắt đầu đi xem giữa các tổ, tìm hiểu trước về các đối thủ một lượt.  Quan sát cuộc chiến một phen khiến hắn hiểu hơn rất nhiều về cả giới ngoại môn.  Các tổ nhóm nhỏ đều có cao thủ, trong đó không thiếu những sự tồn tại ngay đến hắn cũng cảm thấy kiêng dè.  Nguồn cơn vẫn là do thời gian hắn gia nhập ngoại môn quá nông. Tu vi không theo kịp, ba người đứng đầu các tổ hầu như đều có tu vi võ đạo tầng bảy, không chừng còn đang ẩn giấu con át chủ bài giống như hắn.  Hiện tại ngẫm lại, hắn ẩn giấu con bài Lưu Phong kiếm pháp đại thành thì chưa hẳn Trương Hàn cũng không có con bài chưa lật.  "Nội tình của ta vẫn hơi ít rồi", sau vài vòng quan sát, Lâm Nhất phải đưa ra kết luận.  Nếu như với năng lực hiện tại của hắn, e là chưa hẳn nhất định đã nắm chắc phần thắng, trở thành đệ tử nội môn.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Huống chi hắn vào vòng sau ở tổ 6 này gần như cũng là chuyện trăm phần trăm rồi.  "Lâm Nhất bỏ quyền, trận đấu này ta tuyên bố, Trương Hàn thắng!"  Trọng tài tuyên bố xong, Trương Hàn mỉm cười, nhìn về phía Lâm Nhất nói: "Cũng đúng, ngươi chắn chắn sẽ vào vòng đấu sau ở tổ 6, biết khó mà lui là quyết định thông minh nhất, bây giờ ta lại có chút thích ngươi rồi, ha ha ha ha!"  Trương Hàn cho rằng, Lâm Nhất chắc chắn thấy không đấu lại được hắn ta nên mới chủ động bỏ quyền.  Như vậy thì không nghi ngờ gì càng thể hiện rõ năng lực của bản thân hắn ta, vì vậy hắn ta có chút hài lòng, vừa cười lớn vừa ưỡn ngực đi xuống lôi đài.  Trong lòng Lâm Nhất xem thường, đối với kẻ tự cho mình là tài giỏi như Trương Hàn, cũng không biết nói gì.  Việc Lâm Nhất bỏ quyền đã dẫn đến một mảng phong ba không nhỏ.  Cuộc đối chiến của hắn và Trương Hàn vốn được cho là một cuộc quyết chiến hấp dẫn nhất của tổ 6, cộng thêm sự kiện "dùng gian kế" trước đó, khiến rất nhiều đệ tử ngoại môn đều chú ý đến sự tồn tại của Lâm Nhất tổ 6.  Một trận chiến được mong chờ như vậy lại bị bỏ quyền, đương nhiên sẽ dẫn đến một vài ý kiến chỉ trích.  Có điều trong sự kiện giữa năm bừng bừng khí thế thì phong ba cũng trôi qua rất nhanh.  Dù sao mọi người đều có đối chiến của mình, các tổ đều có những trận quyết đấu ưu việt, tình hình quyết liệt của sự kiện vẫn luôn tiếp diễn.  Tiếp sau đó, Lâm Nhất trải qua ba trận đối chiến nữa.  Kết quả không có ngoại lệ, sau khi nhìn thấy Lâm Nhất thì đều chủ động chọn bỏ quyền để giữ thể lực.  "Chúc mừng, dựa theo điểm tích luỹ toàn thắng được cộng thêm trước đó của ngươi nên có thể bước vào vòng sau trước, không cần đối chiến nữa".  Sau khi thắng trận quyết đấu thứ 17, trọng tài đã thông báo với Lâm Nhất.  Không cần tham gia ba mươi trận quyết đấu nữa đương nhiên là một chuyện tốt.  Lâm Nhất hoàn toàn nhàn nhã, bắt đầu đi xem giữa các tổ, tìm hiểu trước về các đối thủ một lượt.  Quan sát cuộc chiến một phen khiến hắn hiểu hơn rất nhiều về cả giới ngoại môn.  Các tổ nhóm nhỏ đều có cao thủ, trong đó không thiếu những sự tồn tại ngay đến hắn cũng cảm thấy kiêng dè.  Nguồn cơn vẫn là do thời gian hắn gia nhập ngoại môn quá nông. Tu vi không theo kịp, ba người đứng đầu các tổ hầu như đều có tu vi võ đạo tầng bảy, không chừng còn đang ẩn giấu con át chủ bài giống như hắn.  Hiện tại ngẫm lại, hắn ẩn giấu con bài Lưu Phong kiếm pháp đại thành thì chưa hẳn Trương Hàn cũng không có con bài chưa lật.  "Nội tình của ta vẫn hơi ít rồi", sau vài vòng quan sát, Lâm Nhất phải đưa ra kết luận.  Nếu như với năng lực hiện tại của hắn, e là chưa hẳn nhất định đã nắm chắc phần thắng, trở thành đệ tử nội môn.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Huống chi hắn vào vòng sau ở tổ 6 này gần như cũng là chuyện trăm phần trăm rồi.  "Lâm Nhất bỏ quyền, trận đấu này ta tuyên bố, Trương Hàn thắng!"  Trọng tài tuyên bố xong, Trương Hàn mỉm cười, nhìn về phía Lâm Nhất nói: "Cũng đúng, ngươi chắn chắn sẽ vào vòng đấu sau ở tổ 6, biết khó mà lui là quyết định thông minh nhất, bây giờ ta lại có chút thích ngươi rồi, ha ha ha ha!"  Trương Hàn cho rằng, Lâm Nhất chắc chắn thấy không đấu lại được hắn ta nên mới chủ động bỏ quyền.  Như vậy thì không nghi ngờ gì càng thể hiện rõ năng lực của bản thân hắn ta, vì vậy hắn ta có chút hài lòng, vừa cười lớn vừa ưỡn ngực đi xuống lôi đài.  Trong lòng Lâm Nhất xem thường, đối với kẻ tự cho mình là tài giỏi như Trương Hàn, cũng không biết nói gì.  Việc Lâm Nhất bỏ quyền đã dẫn đến một mảng phong ba không nhỏ.  Cuộc đối chiến của hắn và Trương Hàn vốn được cho là một cuộc quyết chiến hấp dẫn nhất của tổ 6, cộng thêm sự kiện "dùng gian kế" trước đó, khiến rất nhiều đệ tử ngoại môn đều chú ý đến sự tồn tại của Lâm Nhất tổ 6.  Một trận chiến được mong chờ như vậy lại bị bỏ quyền, đương nhiên sẽ dẫn đến một vài ý kiến chỉ trích.  Có điều trong sự kiện giữa năm bừng bừng khí thế thì phong ba cũng trôi qua rất nhanh.  Dù sao mọi người đều có đối chiến của mình, các tổ đều có những trận quyết đấu ưu việt, tình hình quyết liệt của sự kiện vẫn luôn tiếp diễn.  Tiếp sau đó, Lâm Nhất trải qua ba trận đối chiến nữa.  Kết quả không có ngoại lệ, sau khi nhìn thấy Lâm Nhất thì đều chủ động chọn bỏ quyền để giữ thể lực.  "Chúc mừng, dựa theo điểm tích luỹ toàn thắng được cộng thêm trước đó của ngươi nên có thể bước vào vòng sau trước, không cần đối chiến nữa".  Sau khi thắng trận quyết đấu thứ 17, trọng tài đã thông báo với Lâm Nhất.  Không cần tham gia ba mươi trận quyết đấu nữa đương nhiên là một chuyện tốt.  Lâm Nhất hoàn toàn nhàn nhã, bắt đầu đi xem giữa các tổ, tìm hiểu trước về các đối thủ một lượt.  Quan sát cuộc chiến một phen khiến hắn hiểu hơn rất nhiều về cả giới ngoại môn.  Các tổ nhóm nhỏ đều có cao thủ, trong đó không thiếu những sự tồn tại ngay đến hắn cũng cảm thấy kiêng dè.  Nguồn cơn vẫn là do thời gian hắn gia nhập ngoại môn quá nông. Tu vi không theo kịp, ba người đứng đầu các tổ hầu như đều có tu vi võ đạo tầng bảy, không chừng còn đang ẩn giấu con át chủ bài giống như hắn.  Hiện tại ngẫm lại, hắn ẩn giấu con bài Lưu Phong kiếm pháp đại thành thì chưa hẳn Trương Hàn cũng không có con bài chưa lật.  "Nội tình của ta vẫn hơi ít rồi", sau vài vòng quan sát, Lâm Nhất phải đưa ra kết luận.  Nếu như với năng lực hiện tại của hắn, e là chưa hẳn nhất định đã nắm chắc phần thắng, trở thành đệ tử nội môn.

Chương 68