“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 87

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Đáng tiếc, nếu có được một viên Hóa Huyết đan, ta có thể lập tức đột phá võ đạo tầng năm”.  “Đợi chút nữa, chắc chắn sẽ đấu giá Tôi Thể đan, vậy cũng đủ rồi!”  Dưới sảnh vang lên rất nhiều tiếng thở dài, nhưng nhìn sắc mặt thì có lẽ bọn họ cũng không ngoài ý muốn.  Biết viên Hóa Huyết đan này không thể nào có giá mấy trăm viên linh thạch là đã bị bọn họ đấu giá được.  Thu Lan trên đài trong lòng thầm nghĩ, mở màn không tệ.  Võ giả ở hội trường đã bị viên Hóa Huyết đan kích thích, hứng thú tăng vọt.  Tiếp theo lần lượt hơn mười vật phẩm đấu giá đều được bán thành công với giá rất tốt.  Có binh khí, có đan dược, có bí tịch, thậm chí còn có cả đấu giá sủng vật yêu thú, gần như tất cả những thứ mà võ giả hứng thú đều có.  Có lẽ do mắt nhìn quá cao, chẳng có gì đáng kể đối với Lâm Nhất nên hắn vẫn không hề động tâm.  "Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một món vừa mới được thêm vào tức thì, sừng Hoàng Kim Ngưu của con Hoàng Kim Man Ngưu đầu đàn!"  Xôn xao!  Đấu giá sư Thu Lan lột tấm khăn đỏ ra, dưới ánh sáng khuếch đại của ánh đèn bảo thạch trên trần nhà, sừng Hoàng Kim ngưu của con Man Ngưu đầu đàn tỏa ra ánh sáng rất đẹp mắt.  Nhất thời, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu kim quang rạng rỡ này đã thu hút sự chú ý của toàn bộ võ giả tại diễn tràng.  "Chiếc sừng trâu sắc bén thật!"  "Nghe nói sừng của Hoàng Kim Man Ngưu có thể dễ dàng phá vỡ phòng thủ của yêu thú cùng cấp, đấu đá hung hăng, gần như không ai dám ngăn cản".  "Loài Man Ngưu này vẫn luôn hoạt động theo quần thể, ít cũng phải từ hàng trăm lên đến hàng nghìn con, sừng của con đầu đàn sao có thể lấy được nhỉ?"  Bên dưới đài mọi người xôn xao bàn luận, nhưng trong một gian phòng nào đó trên tầng hai, một người vừa nhìn thấy sừng Hoàng Kim Ngưu thì sắc mặt lập tức thay đổi.  Người này chính là kẻ đã thoát chết trong gang tấc tại nơi sâu trong dãy núi Hoàng Vân, thiếu chủ Vân gia.  "Đáng chết, thứ này là do kẻ nào mang đến!" 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Đáng tiếc, nếu có được một viên Hóa Huyết đan, ta có thể lập tức đột phá võ đạo tầng năm”.  “Đợi chút nữa, chắc chắn sẽ đấu giá Tôi Thể đan, vậy cũng đủ rồi!”  Dưới sảnh vang lên rất nhiều tiếng thở dài, nhưng nhìn sắc mặt thì có lẽ bọn họ cũng không ngoài ý muốn.  Biết viên Hóa Huyết đan này không thể nào có giá mấy trăm viên linh thạch là đã bị bọn họ đấu giá được.  Thu Lan trên đài trong lòng thầm nghĩ, mở màn không tệ.  Võ giả ở hội trường đã bị viên Hóa Huyết đan kích thích, hứng thú tăng vọt.  Tiếp theo lần lượt hơn mười vật phẩm đấu giá đều được bán thành công với giá rất tốt.  Có binh khí, có đan dược, có bí tịch, thậm chí còn có cả đấu giá sủng vật yêu thú, gần như tất cả những thứ mà võ giả hứng thú đều có.  Có lẽ do mắt nhìn quá cao, chẳng có gì đáng kể đối với Lâm Nhất nên hắn vẫn không hề động tâm.  "Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một món vừa mới được thêm vào tức thì, sừng Hoàng Kim Ngưu của con Hoàng Kim Man Ngưu đầu đàn!"  Xôn xao!  Đấu giá sư Thu Lan lột tấm khăn đỏ ra, dưới ánh sáng khuếch đại của ánh đèn bảo thạch trên trần nhà, sừng Hoàng Kim ngưu của con Man Ngưu đầu đàn tỏa ra ánh sáng rất đẹp mắt.  Nhất thời, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu kim quang rạng rỡ này đã thu hút sự chú ý của toàn bộ võ giả tại diễn tràng.  "Chiếc sừng trâu sắc bén thật!"  "Nghe nói sừng của Hoàng Kim Man Ngưu có thể dễ dàng phá vỡ phòng thủ của yêu thú cùng cấp, đấu đá hung hăng, gần như không ai dám ngăn cản".  "Loài Man Ngưu này vẫn luôn hoạt động theo quần thể, ít cũng phải từ hàng trăm lên đến hàng nghìn con, sừng của con đầu đàn sao có thể lấy được nhỉ?"  Bên dưới đài mọi người xôn xao bàn luận, nhưng trong một gian phòng nào đó trên tầng hai, một người vừa nhìn thấy sừng Hoàng Kim Ngưu thì sắc mặt lập tức thay đổi.  Người này chính là kẻ đã thoát chết trong gang tấc tại nơi sâu trong dãy núi Hoàng Vân, thiếu chủ Vân gia.  "Đáng chết, thứ này là do kẻ nào mang đến!" 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Đáng tiếc, nếu có được một viên Hóa Huyết đan, ta có thể lập tức đột phá võ đạo tầng năm”.  “Đợi chút nữa, chắc chắn sẽ đấu giá Tôi Thể đan, vậy cũng đủ rồi!”  Dưới sảnh vang lên rất nhiều tiếng thở dài, nhưng nhìn sắc mặt thì có lẽ bọn họ cũng không ngoài ý muốn.  Biết viên Hóa Huyết đan này không thể nào có giá mấy trăm viên linh thạch là đã bị bọn họ đấu giá được.  Thu Lan trên đài trong lòng thầm nghĩ, mở màn không tệ.  Võ giả ở hội trường đã bị viên Hóa Huyết đan kích thích, hứng thú tăng vọt.  Tiếp theo lần lượt hơn mười vật phẩm đấu giá đều được bán thành công với giá rất tốt.  Có binh khí, có đan dược, có bí tịch, thậm chí còn có cả đấu giá sủng vật yêu thú, gần như tất cả những thứ mà võ giả hứng thú đều có.  Có lẽ do mắt nhìn quá cao, chẳng có gì đáng kể đối với Lâm Nhất nên hắn vẫn không hề động tâm.  "Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một món vừa mới được thêm vào tức thì, sừng Hoàng Kim Ngưu của con Hoàng Kim Man Ngưu đầu đàn!"  Xôn xao!  Đấu giá sư Thu Lan lột tấm khăn đỏ ra, dưới ánh sáng khuếch đại của ánh đèn bảo thạch trên trần nhà, sừng Hoàng Kim ngưu của con Man Ngưu đầu đàn tỏa ra ánh sáng rất đẹp mắt.  Nhất thời, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu kim quang rạng rỡ này đã thu hút sự chú ý của toàn bộ võ giả tại diễn tràng.  "Chiếc sừng trâu sắc bén thật!"  "Nghe nói sừng của Hoàng Kim Man Ngưu có thể dễ dàng phá vỡ phòng thủ của yêu thú cùng cấp, đấu đá hung hăng, gần như không ai dám ngăn cản".  "Loài Man Ngưu này vẫn luôn hoạt động theo quần thể, ít cũng phải từ hàng trăm lên đến hàng nghìn con, sừng của con đầu đàn sao có thể lấy được nhỉ?"  Bên dưới đài mọi người xôn xao bàn luận, nhưng trong một gian phòng nào đó trên tầng hai, một người vừa nhìn thấy sừng Hoàng Kim Ngưu thì sắc mặt lập tức thay đổi.  Người này chính là kẻ đã thoát chết trong gang tấc tại nơi sâu trong dãy núi Hoàng Vân, thiếu chủ Vân gia.  "Đáng chết, thứ này là do kẻ nào mang đến!" 

Chương 87