“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 88

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Sắc mặt của thiếu chủ Vân gia âm trầm đến đáng sợ, sát khí tỏa ra bốn phía, trầm giọng nói: "Hai người các ngươi lập tức đi điều tra cho ta, rốt cuộc là do kẻ nào vừa thêm vào, kẻ đó hiện tại đang ở đâu, bắt buộc phải điều tra rõ ràng cho ta!"  Hộ vệ bên cạnh đều có chút kỳ lạ, tại sao thiếu chủ nhà mình đột nhiên lại trở nên đáng sợ như vậy.  "Còn ngây ra đó làm gì, khẩn trương đi cho ta!"  "Vâng vâng vâng!"  Thu Lan trên sàn đấu giá nhìn thấy sắc mặt hưng phấn của đám võ giả bên dưới thì khá hài lòng, cười nói: "Mọi người đều biết huyền khí khó cầu, nhưng một thanh cốt kiếm được mài bóng từ sừng Hoàng Kim Ngưu cũng không thua kém huyền khí là bao đâu. Giá khởi điểm của sừng Hoàng Kim Ngưu là hai ngàn linh thạch hạ phẩm!"  Giá vừa ra đã khiến vài người đánh trống xin lui.  Rõ ràng chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này không phải bán cho người bình thường, chỉ có đệ tử nội môn của Tứ đại tông môn mới mua nổi.  Quả nhiên đúng như dự đoán, người ra giá đều là những khách quý ở gian giữa, số lượng cạnh tranh chỉ loanh quanh mười người.  Cuối cùng, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này được bán đi với giá đúng tròn ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm.  "Vận khí không tệ".  Lâm Nhất mỉm cười, ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm cũng xứng với cục diện hung hiểm thập tử nhất sinh của hắn ngày hôm đó.  Vật đấu giá tiếp theo có chút thú vị, do hai vị đại hán cường tráng cùng hợp sức khiêng lên.  Vẻ mặt của tráng hán còn tỏ ra chật vật, sau khi đặt lên đài đấu giá thì thở dốc một hơi thật lớn.  "Thứ quái quỷ gì mà nặng như vậy?!"  "Thiên thạch?"  "Trọng binh?"  "Chiến giáp?"  Kết quả đều không phải, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, vật đấu giá này lại chính là một cái hộp đựng kiếm.  Hơn nữa rõ ràng còn có vẻ cũ nát, bên ngoài có không ít vết rỉ sét, nói dễ nghe một chút thì là vết cổ tích loang lổ, nói khó nghe chút thì chính là vừa rách vừa nát.  Thấy vậy, không ít người bên dưới đều tỏ ra thất vọng. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Sắc mặt của thiếu chủ Vân gia âm trầm đến đáng sợ, sát khí tỏa ra bốn phía, trầm giọng nói: "Hai người các ngươi lập tức đi điều tra cho ta, rốt cuộc là do kẻ nào vừa thêm vào, kẻ đó hiện tại đang ở đâu, bắt buộc phải điều tra rõ ràng cho ta!"  Hộ vệ bên cạnh đều có chút kỳ lạ, tại sao thiếu chủ nhà mình đột nhiên lại trở nên đáng sợ như vậy.  "Còn ngây ra đó làm gì, khẩn trương đi cho ta!"  "Vâng vâng vâng!"  Thu Lan trên sàn đấu giá nhìn thấy sắc mặt hưng phấn của đám võ giả bên dưới thì khá hài lòng, cười nói: "Mọi người đều biết huyền khí khó cầu, nhưng một thanh cốt kiếm được mài bóng từ sừng Hoàng Kim Ngưu cũng không thua kém huyền khí là bao đâu. Giá khởi điểm của sừng Hoàng Kim Ngưu là hai ngàn linh thạch hạ phẩm!"  Giá vừa ra đã khiến vài người đánh trống xin lui.  Rõ ràng chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này không phải bán cho người bình thường, chỉ có đệ tử nội môn của Tứ đại tông môn mới mua nổi.  Quả nhiên đúng như dự đoán, người ra giá đều là những khách quý ở gian giữa, số lượng cạnh tranh chỉ loanh quanh mười người.  Cuối cùng, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này được bán đi với giá đúng tròn ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm.  "Vận khí không tệ".  Lâm Nhất mỉm cười, ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm cũng xứng với cục diện hung hiểm thập tử nhất sinh của hắn ngày hôm đó.  Vật đấu giá tiếp theo có chút thú vị, do hai vị đại hán cường tráng cùng hợp sức khiêng lên.  Vẻ mặt của tráng hán còn tỏ ra chật vật, sau khi đặt lên đài đấu giá thì thở dốc một hơi thật lớn.  "Thứ quái quỷ gì mà nặng như vậy?!"  "Thiên thạch?"  "Trọng binh?"  "Chiến giáp?"  Kết quả đều không phải, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, vật đấu giá này lại chính là một cái hộp đựng kiếm.  Hơn nữa rõ ràng còn có vẻ cũ nát, bên ngoài có không ít vết rỉ sét, nói dễ nghe một chút thì là vết cổ tích loang lổ, nói khó nghe chút thì chính là vừa rách vừa nát.  Thấy vậy, không ít người bên dưới đều tỏ ra thất vọng. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Sắc mặt của thiếu chủ Vân gia âm trầm đến đáng sợ, sát khí tỏa ra bốn phía, trầm giọng nói: "Hai người các ngươi lập tức đi điều tra cho ta, rốt cuộc là do kẻ nào vừa thêm vào, kẻ đó hiện tại đang ở đâu, bắt buộc phải điều tra rõ ràng cho ta!"  Hộ vệ bên cạnh đều có chút kỳ lạ, tại sao thiếu chủ nhà mình đột nhiên lại trở nên đáng sợ như vậy.  "Còn ngây ra đó làm gì, khẩn trương đi cho ta!"  "Vâng vâng vâng!"  Thu Lan trên sàn đấu giá nhìn thấy sắc mặt hưng phấn của đám võ giả bên dưới thì khá hài lòng, cười nói: "Mọi người đều biết huyền khí khó cầu, nhưng một thanh cốt kiếm được mài bóng từ sừng Hoàng Kim Ngưu cũng không thua kém huyền khí là bao đâu. Giá khởi điểm của sừng Hoàng Kim Ngưu là hai ngàn linh thạch hạ phẩm!"  Giá vừa ra đã khiến vài người đánh trống xin lui.  Rõ ràng chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này không phải bán cho người bình thường, chỉ có đệ tử nội môn của Tứ đại tông môn mới mua nổi.  Quả nhiên đúng như dự đoán, người ra giá đều là những khách quý ở gian giữa, số lượng cạnh tranh chỉ loanh quanh mười người.  Cuối cùng, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này được bán đi với giá đúng tròn ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm.  "Vận khí không tệ".  Lâm Nhất mỉm cười, ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm cũng xứng với cục diện hung hiểm thập tử nhất sinh của hắn ngày hôm đó.  Vật đấu giá tiếp theo có chút thú vị, do hai vị đại hán cường tráng cùng hợp sức khiêng lên.  Vẻ mặt của tráng hán còn tỏ ra chật vật, sau khi đặt lên đài đấu giá thì thở dốc một hơi thật lớn.  "Thứ quái quỷ gì mà nặng như vậy?!"  "Thiên thạch?"  "Trọng binh?"  "Chiến giáp?"  Kết quả đều không phải, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, vật đấu giá này lại chính là một cái hộp đựng kiếm.  Hơn nữa rõ ràng còn có vẻ cũ nát, bên ngoài có không ít vết rỉ sét, nói dễ nghe một chút thì là vết cổ tích loang lổ, nói khó nghe chút thì chính là vừa rách vừa nát.  Thấy vậy, không ít người bên dưới đều tỏ ra thất vọng. 

Chương 88