“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 95

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất rời khỏi phòng đấu giá, đến gặp Đồng Hổ ở Vạn Bảo các.  “Chúc mừng Lâm công tử kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, e là còn chưa biết phải dùng vào đâu, đúng không?”  “Dường như ông đoán được ta sẽ đến”.  Đồng Hổ cười khẽ: “Đương nhiên rồi, trên tay cầm một lượng lớn linh thạch như vậy, chắc chắn ngươi sẽ nghĩ đến việc phải tiêu như thế nào!”  “Ông đã đoán đúng, quả thật ta muốn mua vài thứ”.  Lâm Nhất cũng không khách sáo với Đồng Hổ, hắn nói thẳng: “Ta cần đan dược, loại tốt hơn so với Hóa Huyết đan! Ngoài ra, ta còn muốn đổi một ít linh thạch trung phẩm ở chỗ ông”.  Đồng Hổ trầm ngâm nói: “Với cảnh giới của ngươi hiện tại, thật ra dùng Hóa Huyết đan là đủ rồi, thậm chí dư xài, hoàn toàn không cần lãng phí linh thạch”.  Võ đạo tầng sáu rèn luyện lục phủ ngũ tạng, Hóa Huyết đan vẫn có tác dụng rất lớn, hoàn toàn đủ.  Lâm Nhất nói khẽ: “Trong kỳ thi giữa năm của Thanh Vân Môn, đối thủ ở vòng tiếp theo của ta là một đệ tử ngoại môn có tu vi gần tiếp cận võ đạo tầng 8”.  “Việc này…”  Đồng Hổ lén nhìn Lâm Nhất một cái, thận trọng nói: “Nói thật ra thì với tu vi hiện tại của ngươi, gặp phải đối thủ như vậy e là khó mà thắng được. Nếu ngươi cần một vài loại đan dược bộc phát, ta có thể cung cấp, nhưng sẽ ảnh hưởng đến tiềm lực, ta khuyên ngươi nên suy nghĩ lại”.  Lâm Nhất mỉm cười: “Không cần, ta chỉ cần một viên đan dược có thể giúp tăng tốc tiến độ tu luyện võ đạo tầng 6, để thử xem có thể thăng cấp lên tầng 7 trước khi thi đấu hay không. Ông chủ Đồng không cần phải quan tâ m đến những vấn đề khác”.  “Vậy thì ta cũng không nhiều lời, đương nhiên chỗ ta có đan dược tốt hơn Hóa Huyết đan, đó chính là Dưỡng Tâm đan, trong ngũ tạng lục phủ, trái tim là quan trọng nhất, võ đạo tầng 6 cũng chủ yếu rèn luyện trái tim”.  Đồng Hổ nhìn Lâm Nhất, trầm ngâm nói: “Nếu ngươi muốn, ta có thể bán cho ngươi một viên, chắc giá là bốn ngàn miếng linh thạch hạ phẩm”.  Dưỡng Tâm đan.  Lâm Nhất cũng đã từng nghe qua loại đan dược này, nhưng không hiểu rõ cho lắm, dường như ở Thanh Vân Môn không thể đổi loại thuốc này.  Chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ tông môn, mang đến cống hiến cực lớn, mới có thể được ban thưởng.  Rất nhiều đệ tử nội môn cũng không có được, phải nói là vô cùng hiếm, dù là Thanh Vân Môn cũng không trữ được nhiều.  Gần như là đổi từ bên ngoài, cực kỳ quý hiếm.  “Ông chủ Đồng quả thực là bản lĩnh, ngay cả Dưỡng Tâm đan mà cũng có”. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất rời khỏi phòng đấu giá, đến gặp Đồng Hổ ở Vạn Bảo các.  “Chúc mừng Lâm công tử kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, e là còn chưa biết phải dùng vào đâu, đúng không?”  “Dường như ông đoán được ta sẽ đến”.  Đồng Hổ cười khẽ: “Đương nhiên rồi, trên tay cầm một lượng lớn linh thạch như vậy, chắc chắn ngươi sẽ nghĩ đến việc phải tiêu như thế nào!”  “Ông đã đoán đúng, quả thật ta muốn mua vài thứ”.  Lâm Nhất cũng không khách sáo với Đồng Hổ, hắn nói thẳng: “Ta cần đan dược, loại tốt hơn so với Hóa Huyết đan! Ngoài ra, ta còn muốn đổi một ít linh thạch trung phẩm ở chỗ ông”.  Đồng Hổ trầm ngâm nói: “Với cảnh giới của ngươi hiện tại, thật ra dùng Hóa Huyết đan là đủ rồi, thậm chí dư xài, hoàn toàn không cần lãng phí linh thạch”.  Võ đạo tầng sáu rèn luyện lục phủ ngũ tạng, Hóa Huyết đan vẫn có tác dụng rất lớn, hoàn toàn đủ.  Lâm Nhất nói khẽ: “Trong kỳ thi giữa năm của Thanh Vân Môn, đối thủ ở vòng tiếp theo của ta là một đệ tử ngoại môn có tu vi gần tiếp cận võ đạo tầng 8”.  “Việc này…”  Đồng Hổ lén nhìn Lâm Nhất một cái, thận trọng nói: “Nói thật ra thì với tu vi hiện tại của ngươi, gặp phải đối thủ như vậy e là khó mà thắng được. Nếu ngươi cần một vài loại đan dược bộc phát, ta có thể cung cấp, nhưng sẽ ảnh hưởng đến tiềm lực, ta khuyên ngươi nên suy nghĩ lại”.  Lâm Nhất mỉm cười: “Không cần, ta chỉ cần một viên đan dược có thể giúp tăng tốc tiến độ tu luyện võ đạo tầng 6, để thử xem có thể thăng cấp lên tầng 7 trước khi thi đấu hay không. Ông chủ Đồng không cần phải quan tâ m đến những vấn đề khác”.  “Vậy thì ta cũng không nhiều lời, đương nhiên chỗ ta có đan dược tốt hơn Hóa Huyết đan, đó chính là Dưỡng Tâm đan, trong ngũ tạng lục phủ, trái tim là quan trọng nhất, võ đạo tầng 6 cũng chủ yếu rèn luyện trái tim”.  Đồng Hổ nhìn Lâm Nhất, trầm ngâm nói: “Nếu ngươi muốn, ta có thể bán cho ngươi một viên, chắc giá là bốn ngàn miếng linh thạch hạ phẩm”.  Dưỡng Tâm đan.  Lâm Nhất cũng đã từng nghe qua loại đan dược này, nhưng không hiểu rõ cho lắm, dường như ở Thanh Vân Môn không thể đổi loại thuốc này.  Chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ tông môn, mang đến cống hiến cực lớn, mới có thể được ban thưởng.  Rất nhiều đệ tử nội môn cũng không có được, phải nói là vô cùng hiếm, dù là Thanh Vân Môn cũng không trữ được nhiều.  Gần như là đổi từ bên ngoài, cực kỳ quý hiếm.  “Ông chủ Đồng quả thực là bản lĩnh, ngay cả Dưỡng Tâm đan mà cũng có”. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất rời khỏi phòng đấu giá, đến gặp Đồng Hổ ở Vạn Bảo các.  “Chúc mừng Lâm công tử kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, e là còn chưa biết phải dùng vào đâu, đúng không?”  “Dường như ông đoán được ta sẽ đến”.  Đồng Hổ cười khẽ: “Đương nhiên rồi, trên tay cầm một lượng lớn linh thạch như vậy, chắc chắn ngươi sẽ nghĩ đến việc phải tiêu như thế nào!”  “Ông đã đoán đúng, quả thật ta muốn mua vài thứ”.  Lâm Nhất cũng không khách sáo với Đồng Hổ, hắn nói thẳng: “Ta cần đan dược, loại tốt hơn so với Hóa Huyết đan! Ngoài ra, ta còn muốn đổi một ít linh thạch trung phẩm ở chỗ ông”.  Đồng Hổ trầm ngâm nói: “Với cảnh giới của ngươi hiện tại, thật ra dùng Hóa Huyết đan là đủ rồi, thậm chí dư xài, hoàn toàn không cần lãng phí linh thạch”.  Võ đạo tầng sáu rèn luyện lục phủ ngũ tạng, Hóa Huyết đan vẫn có tác dụng rất lớn, hoàn toàn đủ.  Lâm Nhất nói khẽ: “Trong kỳ thi giữa năm của Thanh Vân Môn, đối thủ ở vòng tiếp theo của ta là một đệ tử ngoại môn có tu vi gần tiếp cận võ đạo tầng 8”.  “Việc này…”  Đồng Hổ lén nhìn Lâm Nhất một cái, thận trọng nói: “Nói thật ra thì với tu vi hiện tại của ngươi, gặp phải đối thủ như vậy e là khó mà thắng được. Nếu ngươi cần một vài loại đan dược bộc phát, ta có thể cung cấp, nhưng sẽ ảnh hưởng đến tiềm lực, ta khuyên ngươi nên suy nghĩ lại”.  Lâm Nhất mỉm cười: “Không cần, ta chỉ cần một viên đan dược có thể giúp tăng tốc tiến độ tu luyện võ đạo tầng 6, để thử xem có thể thăng cấp lên tầng 7 trước khi thi đấu hay không. Ông chủ Đồng không cần phải quan tâ m đến những vấn đề khác”.  “Vậy thì ta cũng không nhiều lời, đương nhiên chỗ ta có đan dược tốt hơn Hóa Huyết đan, đó chính là Dưỡng Tâm đan, trong ngũ tạng lục phủ, trái tim là quan trọng nhất, võ đạo tầng 6 cũng chủ yếu rèn luyện trái tim”.  Đồng Hổ nhìn Lâm Nhất, trầm ngâm nói: “Nếu ngươi muốn, ta có thể bán cho ngươi một viên, chắc giá là bốn ngàn miếng linh thạch hạ phẩm”.  Dưỡng Tâm đan.  Lâm Nhất cũng đã từng nghe qua loại đan dược này, nhưng không hiểu rõ cho lắm, dường như ở Thanh Vân Môn không thể đổi loại thuốc này.  Chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ tông môn, mang đến cống hiến cực lớn, mới có thể được ban thưởng.  Rất nhiều đệ tử nội môn cũng không có được, phải nói là vô cùng hiếm, dù là Thanh Vân Môn cũng không trữ được nhiều.  Gần như là đổi từ bên ngoài, cực kỳ quý hiếm.  “Ông chủ Đồng quả thực là bản lĩnh, ngay cả Dưỡng Tâm đan mà cũng có”. 

Chương 95